Danh sách chương

Chương 1:

10/04/2025

Chương 2:

10/04/2025

Chương 3:

10/04/2025

Chương 4:

10/04/2025

Chương 5:

10/04/2025

Chương 6:

10/04/2025

Chương 7:

10/04/2025

Chương 8:

10/04/2025

Chương 9:

10/04/2025

Chương 10:

10/04/2025

chương 11:

10/04/2025

Chương 12:

10/04/2025

Chương 13:

10/04/2025

Chương 14:

10/04/2025

Chương 15:

10/04/2025

Chương 16:

10/04/2025

Chương 17:

10/04/2025

Chương 18:

10/04/2025

Chương 19:

10/04/2025

Chương 20:

10/04/2025

Chương 21:

10/04/2025

Chương 22:

10/04/2025

Chương 23:

10/04/2025

Chương 24:

10/04/2025

Chương 25:

10/04/2025

Chương 26:

10/04/2025

Chương 27:

10/04/2025

Chương 28:

10/04/2025

Chương 29:

10/04/2025

Chương 30:

10/04/2025

Chương 31:

10/04/2025

Chương 32:

10/04/2025

Chương 33:

10/04/2025

Chương 34:

10/04/2025

Chương 35:

10/04/2025

Chương 36:

10/04/2025

Chương 37:

10/04/2025

Chương 38:

10/04/2025

Chương 39:

10/04/2025

Chương 40:

10/04/2025

Chương 41:

10/04/2025

Chương 42:

10/04/2025

Chương 43:

10/04/2025

Chương 44:

10/04/2025

Chương 45:

10/04/2025

Chương 46:

10/04/2025

Chương 47:

10/04/2025

Chương 48:

10/04/2025

Chương 49:

10/04/2025

Chương 50:

10/04/2025

Chương 51:

10/04/2025

Chương 52:

10/04/2025

Chương 53:

10/04/2025

Chương 54:

10/04/2025

Chương 55:

10/04/2025

Chương 56:

10/04/2025

Chương 57:

10/04/2025

Chương 58:

10/04/2025

Chương 59:

10/04/2025

Chương 60:

10/04/2025

Chương 61:

10/04/2025

Chương 62:

10/04/2025

Chương 63:

10/04/2025

Chương 64:

10/04/2025

Chương 65:

10/04/2025

Chương 66:

10/04/2025

Chương 67:

10/04/2025

Chương 68:

10/04/2025

Chương 69:

10/04/2025

Chương 70:

10/04/2025

Chương 71:

10/04/2025

Chương 72:

10/04/2025

Chương 73:

10/04/2025

Chương 74:

10/04/2025

Chương 75:

10/04/2025

Chương 76:

10/04/2025

Chương 77:

10/04/2025

Chương 78:

10/04/2025

Chương 79:

10/04/2025

Chương 80:

10/04/2025

Chương 81:

10/04/2025

Chương 82:

10/04/2025

Chương 83:

10/04/2025

Chương 84:

10/04/2025

Chương 85:

10/04/2025

Chương 86:

10/04/2025

Chương 87:

10/04/2025

Chương 88:

10/04/2025

Chương 89:

10/04/2025

Chương 90:

10/04/2025

Chương 91:

10/04/2025

Chương 92:

10/04/2025

Chương 93:

10/04/2025

Chương 94:

10/04/2025

Chương 95:

10/04/2025

Chương 96:

10/04/2025

Chương 97:

10/04/2025

Chương 98:

10/04/2025

Chương 99:

10/04/2025

Chương 100:

10/04/2025

Chương 101:

10/04/2025

Chương 102:

10/04/2025

Chương 103:

10/04/2025

Chương 104:

10/04/2025

Chương 105:

10/04/2025

Chương 106:

10/04/2025

Chương 107:

10/04/2025

Chương 108:

10/04/2025

Chương 109:

10/04/2025

Chương 110:

10/04/2025

Chương 111:

10/04/2025

Chương 112:

10/04/2025

Chương 113:

10/04/2025

Chương 114:

10/04/2025

Chương 115:

10/04/2025

Chương 116:

10/04/2025

Chương 117:

10/04/2025

Chương 118:

10/04/2025

Chương 119:

10/04/2025

Chương 120:

10/04/2025

Chương 121:

10/04/2025

Chương 122:

10/04/2025

Chương 123:

10/04/2025

Chương 124:

10/04/2025

Chương 125:

10/04/2025

Chương 126:

10/04/2025

Chương 127:

10/04/2025

Chương 128:

10/04/2025

Chương 129:

10/04/2025

Chương 130:

10/04/2025

Chương 131:

10/04/2025

Chương 132:

10/04/2025

Chương 133:

10/04/2025

Chương 134:

10/04/2025

Chương 135:

10/04/2025

Chương 136:

10/04/2025

Chương 137:

10/04/2025

Chương 138:

10/04/2025

Chương 139:

10/04/2025

Chương 140:

10/04/2025

Chương 141:

10/04/2025

Chương 142:

10/04/2025

Chương 143:

10/04/2025

Chương 144:

10/04/2025

Chương 145:

10/04/2025

Chương 146:

10/04/2025

Chương 147:

10/04/2025

Chương 148:

10/04/2025

Chương 149:

10/04/2025

Chương 150:

10/04/2025

Chương 151:

10/04/2025

Chương 152:

10/04/2025

Chương 153:

10/04/2025

Chương 154:

10/04/2025

Chương 155:

10/04/2025

Chương 156:

10/04/2025

Chương 157:

10/04/2025

Chương 158:

10/04/2025

Chương 159:

10/04/2025

Bạch Phú Mỹ Những Năm 70

Chương 8:

Chương trước

Chương sau

Triệu Lan Hương đi huyện Thanh Hòa mua một cân thịt heo. Cửa hàng lương thực mới nhập vào một lượng bột mì Phú Cường, trong huyện trời còn chưa sáng người dân đã nối đuôi nhau xếp thành hàng dài. Triệu Lan Hương sau khi xong việc mới đi mua nhất định là mua không được. Cô có đủ tiền trong túi, nhưng lại không có nơi nào để tiêu, điều này làm cho Triệu Lan Hương có thói quen muốn mua thì mua có chút khó chịu.

Chu Gia Trân nói: “Không có bột Phú Cường, mua những thứ khác được không?”

Một chuyến lên huyện tiền vé xe tốn ba hào, đi tới đi lui hết sáu hào. Cô không nỡ để Triệu Lan Hương phí mất khoản tiền tiêu này, cô thấy xót tiền thay cho Triệu Lan Hương.

Cuối cùng Triệu Lan Hương cũng không câu nệ tốt xấu nữa, mua một túi bột Kiến Thiết. Quốc gia dựa theo hàm lượng tinh, độ mịn của bột mì mà phân biệt chất lượng bột mì, bột Phú Cường là tốt nhất, tương đương với hàng loại một, bột Kiến Thiết là loại thứ hai.

Cô giao phiếu lương thực 30 cân cho người bán hàng, ngoại trừ tiền và phiếu lương cô còn đưa riêng thêm cho người phụ trách cửa hàng lương thực một khoản nhỏ.

Thời đại năm 1970 trên thị trường chưa có quang minh chính đại mua bán lương thực, toàn bộ do quốc gia thu mua thống nhất tiêu thụ. Thành thị nếu không phải hộ khẩu nông nghiệp thì dựa theo đầu người phân lương thực, còn hộ khẩu nông thôn vào cuối năm sẽ do đội sản xuất phân lương thực. Phùng Liên lo lắng con gái xuống nông thôn kiếm công điểm không đủ để tự mình sống tốt, nên bà đã giao phiếu cung ứng tạp hóa của mình cho con gái.

Mỗi tháng bà được phân đến 35 cân lương thực, đãi ngộ vô cùng tốt. Bình thường mỗi tháng người dân ở thành phố chia đều lương thực ở mức 30~35 cân. Trường học chỗ Phùng Liên có phúc lợi tốt, cho công nhân viên chức có thâm niên thêm năm cân lương thực mỗi tháng.

Tháng trước Triệu Lan Hương dùng hết 30 cân phiếu lương thực, ăn hết 20 cân còn tồn lại 10 cân. Trong đó có năm cân tạp hóa cho Chu Gia Trân mượn.

Triệu Lan Hương một lúc mua 30 cân bột mì, làm cho Chu Gia Trân hít vào một hơi.

Triệu Lan Hương không thể nghi ngờ chính là kẻ có tiền xa hoa nhất mà Chu Gia Trân đã gặp, mỗi lần mua lương thực cô đều không chớp mắt, tiêu xài vô cùng xa xỉ, mỗi lần tới huyện đều mua thịt heo, vẫn thích chọn mua thịt nạc. Phải biết rằng so với thịt mỡ, thịt nạc giá trị cao hơn, thịt mỡ có thể ép dầu, vừa ăn ngon, rán giòn thì thơm biết bao nhiêu. Thế nhưng mỗi khi Triệu Lan Hương mua thịt heo, đều hải tách mỡ ra mua, quá để ý.

Nhưng đến lúc mua thịt heo, “Kẻ có tiền” xa hoa Triệu Lan Hương phát hiện, dựa theo tốc độ ăn thịt ngày hôm qua của cô, phiếu thịt cha mẹ gửi cho rất nhanh đã sắp thấy đáy rồi, đầu mày cô nhăn lại nhỏ đến mức gần như không thể nhìn thấy.

Thật ra cũng không phải Triệu Vĩnh Khánh và Phùng Liên cho số lượng không đủ nhiều, mà là khẩu vị Triệu Lan Hương nghiễm nhiên đã không giống như xưa, sau khi đến ở nông thôn cô thường ăn chút thịt cho đỡ thèm. Đối với đời sau ngày ngày ăn thịt mà nói Triệu Lan Hương đương nhiên đã quá tiết kiệm rồi, nhưng so sánh với thời điểm Triệu Lan Hương 18 tuổi, vật tư thiếu thốn có gì ăn đó, là phô trương lãng phí.

Chu Gia Trân trông thấy Triệu Lan Hương vừa nhấc chân bước về phía cửa hàng thực phẩm phụ, thì vội vàng kéo cô lại: “Sao còn mua thịt heo, ngày hôm qua đã ăn hết đống kia rồi à?”

Triệu Lan Hương trả lời: “Đã ăn hết.”

Tuy rằng mất nhiều phiếu thịt cô có chút đau lòng, nhưng con sâu tham ăn trong bụng đã ọt ọt kêu gào, người sống ở trên đời này vì cái gì, chẳng phải vì cái ăn sao. Được sống lại, một ngày ba bữa. Không nói đến Triệu Lan Hương mười tám tuổi đời trước chưa từng trải việc đời, hiện tại Triệu Lan Hương là một bà cụ đã trải qua mấy chục năm thời thế thay đổi, tính bảo thủ và tiết kiệm từ trong xương từ lâu đã bị tinh thần của thời đại mới triệt để thay đổi mất rồi.

Cuối cùng, cô lớn mật cắt một cân thịt trở về, nửa cân ruột già heo và nửa cân giò heo.

Chu Gia Trân trơ mắt nhìn “Kẻ có tiền Triệu” sau khi mua xong thịt heo, lại rẽ vào cung tiêu xã [1]mua chút đinh hương, nhục đậu khấu (vị thuốc đông y, hồi hương, vỏ quế. . . một chút hương liệu, xì-dầu, rượu trắng, giấm chua. . . , mỗi thứ đều mua thêm một ít. Triệu Lan Hương bình thản viết sẵn một tờ danh sách những món đồ cần mua rồi nhét vào trong túi quần. Đồ cô muốn mua quá nhiều, cô sợ mình quên mất.

[1]: hợp tác xã cung tiêu, nơi liên hệ trực tiếp với nơi sản xuất.

Kiếp trước Triệu Lan Hương tuy nói là mười ngón không dính nước mùa xuân, nhưng vì lấy lòng Tưởng Kiến Quân, làm một quân tẩu tài đức vẹn toàn, cô đã phải khổ luyện học nấu ăn, chỉ muốn sau những buổi huấn luyện vất vả về nhà anh ta được ăn một bữa cơm ngon miệng. Theo thời gian, bàn tay cô dần bị mài ra vết chai, bàn tay trở nên thô ráp, đồ ăn cô làm cả căn đại viện không có một người nào nói không ngon. Dầu nóng lên cho một chút đồ ăn vào nồi, mùi thơm từ phòng bếp bay ra tứ phía khiến người khác thèm thuồng.

Về sau Triệu Lan Hương gả cho Hạ Tùng Bách, nhà họ Hạ còn có chị cả thích ăn, hai người vừa vặn hợp nhau. Vừa đến chủ nhật, phòng bếp nhà họ Hạ sẽ tràn ngập mùi thơm, Hạ Tùng Bách được cô vỗ béo mập lên cả một vòng.

Cô liệt kê hơn ba mươi loại hương trên tờ danh sách, vơ vét khắp nơi chỉ mua được một phần nhỏ. Triệu Lan Hương cũng không có nhụt chí, dù sao trong huyện thành điều kiện kinh tế và trình độ vật tư còn kém rất xa nội thành, có thể mua được một nửa cũng không tệ rồi.

Triệu Lan Hương chuyến này có thể nói là thắng lợi trở về, Chu Gia Trân cũng tiện thể mua thêm hai thước vải thô chuẩn bị làm quần áo mùa hè. Điều kiện nhà cô và Triệu Lan Hương không cách nào sánh được, nhưng cô tâm tính tốt, xuống nông thôn nhiều năm như vậy bản thân cũng tích lũy một số tiền nhỏ, không lo ăn mặc.

Chỉ có điều lúc này sắp đến tuổi lập gia đình, người trước giờ chưa bao giờ phiền muộn chán nản, Chu Gia Trân lần đầu tiên cảm thấy lo lắng.

Cô thật sự muốn cắm rễ ở nông thôn sao?

Nhìn Triệu Lan Hương cầm theo bao lớn bao nhỏ hài lòng quay về, lần đầu hâm mộ tuổi trẻ và sức sống của cô ấy.

Chu Gia Trân giúp Triệu Lan Hương cõng một túi bột mì đem về nhà cũ của nhà họ Hạ, Triệu Lan Hương lấy trái cây dại mà Tam Nha để lại cho cô  mời Chu Gia Trân. Loại quả màu tím này có tên là quả sim, khi chín ăn có vị ngọt ngọt, mọc đầy khắp núi đồi. Lúc Tam Nha lên núi cắt cỏ lợn có thể mang về một túi đầy, khi không có kẹo ăn Tam Nha sẽ coi nó như là bảo bối trân quý, mỗi năm cô bé đều sẽ ngóng trông mùa hè tới, trên núi lại chín đầy quả sim tím.

Rất hiển nhiên Chu Gia Trân cũng cực kỳ thích loại quả mọng nước này, cô vui vẻ ăn một ngụm lớn, mút vào cho dù đầu ngón tay dính đầy nước quả cũng không quan tâm, sau khi ăn xong hài lòng liếm miệng một cái.

“Sao em hái được vậy, mấy hôm trước chị lên núi lấy củi cũng không thấy được, bị người ta hái hết rồi.”

Ở chân núi chị cả Hạ và Tam Nha đã quen cắt cỏ lợn, cũng quen thuộc từng gốc cây ngọn cỏ trên núi.

Triệu Lan Hương chỉ cười cười, rót cho cô ấy chén nước.

Chu Gia Trân ừng ực uống hết hai chén nước lớn, ợ lên no nê, “Không thể tưởng được nhà họ Hạ này, nghèo không chỉ nghèo một chút, mấy gian phòng quả thực rất cũ. Tuy rằng lời của chị em không thích nghe, nhưng mà người nhà họ Hạ thật là — “

Cô ấy vừa nói vừa đi ra khỏi phòng Triệu Lan Hương, chợt phát hiện cái gì, lắc đầu rời đi.

Lúc này Triệu Lan Hương cầm theo một bộ ruột heo già đang chuẩn bị đến bên cạnh giếng rửa sạch, kinh ngạc phát hiện người đàn ông đang ngồi xổm khu đất riêng tưới nước cho mầm rau, mầm đậu hà lan bò dọc theo hàng rào, che đi thân hình cao gầy của anh.

Anh nhìn thấy  ánh mắt kinh ngạc của Triệu Lan Hương, thì thờ ơ quay đầu lại.

Hết Chương 8:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page