Phi Tâm Kế

Chương 8:

Chương trước

Chương sau

Ta khẽ lắc đầu, hành lễ với nàng ta rồi xoay người định rời đi.

 

Từ Tiệp dư cười lạnh: “Ngươi đã bị Hoàng hậu để mắt đến, lại trở mặt với Thuần phi, nếu không liên minh với Từ gia, trong chốn thâm cung này, ngươi còn có thể dựa vào ai?”

 

Ta khẽ cười: “Đã vào cung, đương nhiên Hoàng thượng là tôn quý nhất, ta chỉ có thể dựa vào Hoàng thượng.”

 

“Ha ha ha…”

 

Từ Tiệp dư cười lớn, ánh mắt đầy khinh miệt.

 

“Hoàng thượng là người lãnh tình tuyệt đối nhất, ngươi lại muốn dựa vào ngài? Thật nực cười!” 

 

“Hợp tác với ta là con đường duy nhất của ngươi! Ta biết Tống tướng lấy mẫu thân và đệ đệ ngươi để ép buộc ngươi, chỉ cần ngươi giúp ta, ta có thể giúp ngươi cứu bọn họ ra ngoài!”

 

Ta không ngạc nhiên khi nàng ta biết chuyện này, Từ gia muốn điều tra, tất nhiên có thể tra được.

 

Nhưng ta vẫn lắc đầu.

 

Lần này, nụ cười của Từ Tiệp dư cứng đờ, sắc mặt cũng trở nên khó coi.

 

Ta đưa tay chỉ về đồng tâm kết trên bàn, đã bị tháo rời thành nhiều mảnh.

 

“Từ Tiệp dư, tâm ngươi vốn không ở trong cung, hợp tác với ngươi, ta không có bất cứ lợi ích gì.”

 

Sắc mặt nàng ta không thay đổi, nhưng khóe mắt hơi co giật.

 

Ta coi như không thấy, xoay người rời đi.

 

Từ Tiệp dư cố tình để lộ đồng tâm kết, muốn khiến ta tin rằng nàng ta có tư tình với nam nhân bên ngoài. 

 

Ta biết đây là một cái bẫy, nhưng vẫn để Tống gia điều tra.

 

Kết quả, Thuần phi và Thái Thanh đều mắc lừa, điều đó chỉ có thể chứng minh rằng Tống gia thực sự đã tra ra được gì đó, khiến bọn họ tin chắc rằng Từ Tiệp dư có tư tình với người khác. 

 

Nhưng lại không ngờ đồng tâm kết chỉ là giả tượng.

 

Tống gia thế lực to lớn, điều tra không thể sai.

 

Ta tin vào kết quả của Tống gia, điều đó có nghĩa là Từ Tiệp dư quả thực có người trong lòng.

 

Mặc dù không biết vì sao nàng ta lại nhập cung, nhưng chắc chắn không phải vì nguyện ý.

 

Tâm nàng ta không ở nơi này, vậy hợp tác với nàng ta, ta có thể được gì?

 

Ngay khi ta bước đến cửa, phía sau vang lên giọng nói không cam lòng của Từ Tiệp dư: “Hoàng hậu không phải kẻ đơn giản. Đại tỷ của ta chính là bị nàng ta hại c.h.ế.t.”

 

Nhưng ta không dừng bước, thẳng ra khỏi Phương Hoa Điện.

 

15.

 

Lời của Từ Tiệp dư, ta không rõ thật giả thế nào.

 

Nhưng chuyện Từ phi — nữ nhân Từ gia từng nhập cung trước đó — đột ngột bạo tử, là sự thật. 

 

Cũng vì vậy, Từ Tiệp dư mới có cơ hội nhập cung.

 

Còn về việc Từ phi có phải do Hoàng hậu hãm hại hay không, ta không quan tâm.

 

Lúc này, ta chỉ muốn biết làm sao có thể giành được sự ủng hộ của Hoàng thượng, tìm cách cứu mẫu thân và đệ đệ ra ngoài.

 

Từ sau vụ của Từ Tiệp dư, Thuần phi bị đóng cửa, không đến gây khó dễ cho ta nữa. 

 

Hoàng hậu dường như cũng đã quên mất ta — một Mỹ nhân nhỏ bé trong hậu cung.

 

Ta vẫn thường được triệu vào thị tẩm, nhưng Hoàng thượng đối với ta vẫn hờ hững.

 

Giống như một con mèo mà ngài nuôi, khi cần thì đem ra trêu chọc, khi không cần, phải biết điều mà rời đi.

 

Điều này khiến ta có chút lo lắng.

 

Ta hiểu rõ, nếu muốn đứng vững trong hậu cung, mình phải có một vị trí nhất định trong lòng Hoàng thượng.

 

Có lẽ, đại tế lễ vào ngày giỗ của Tiên hoàng tháng sau, sẽ là cơ hội tốt.

 

Ngày đó, Duệ thân vương từng bí mật đưa bảo vật đến Tống phủ. 

 

Khi ấy, ta vô tình nghe lỏm được, hắn ta có ý định hành động lớn vào ngày giỗ Tiên hoàng.

 

Dù Tống gia không nhận bảo vật, nhưng lại tỏ ra kiêng kỵ chuyện này, không nhắc đến dù chỉ một lời.

 

Ta âm thầm chờ đợi.

 

Một tháng trôi qua rất nhanh.

 

Hoàng thượng hiếu thuận, nên đại tế lễ năm nay được tổ chức vô cùng long trọng. 

 

Thủy lục đại pháp sự diễn ra từ sáng đến tối.

 

Hoàng thượng để tỏ lòng hiếu kính, suốt một ngày không ăn không uống, các phi tần như chúng ta đương nhiên cũng phải noi theo.

 

Hết Chương 8:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page