Chương 1:
03/06/2025
Chương 2:
03/06/2025
Chương 3:
03/06/2025
Chương 4:
04/06/2025
Chương 5:
04/06/2025
Chương 6:
04/06/2025
Chương 7:
05/06/2025
Chương 8:
05/06/2025
Chương 9:
05/06/2025
Chương 10:
06/06/2025
Chương 11:
06/06/2025
Chương 12:
06/06/2025
Chương 13:
07/06/2025
Chương 14:
07/06/2025
Chương 15:
07/06/2025
Chương 16:
08/06/2025
Chương 17:
08/06/2025
Chương 18:
08/06/2025
Chương 19:
09/06/2025
Chương 20:
09/06/2025
Chương 21:
09/06/2025
Chương 22:
10/06/2025
Chương 24:
10/06/2025
Chương 23:
10/06/2025
Chương 25:
11/06/2025
Chương 26:
11/06/2025
Chương 27:
11/06/2025
Chương 28:
12/06/2025
Chương 29:
12/06/2025
Chương 30:
12/06/2025
Chương 31:
13/06/2025
Chương 32:
13/06/2025
Chương 33:
13/06/2025
Chương 34:
16/06/2025
Chương 35:
16/06/2025
Chương 36:
16/06/2025
Chương 37:
17/06/2025
Chương 38:
17/06/2025
Chương 39:
17/06/2025
Chương 40:
18/06/2025
Chương 41:
18/06/2025
Chương 42:
18/06/2025
Chương 43:
19/06/2025
Chương 44:
19/06/2025
Chương 45:
19/06/2025
Chương 46:
22/06/2025
Chương 47:
22/06/2025
Chương 48:
22/06/2025
Chương 49:
22/06/2025
Chương 50:
22/06/2025
Chương 51:
23/06/2025
Chương 53:
23/06/2025
Chương 52:
23/06/2025
Chương 54:
23/06/2025
Chương 55:
23/06/2025
Chương 56:
25/06/2025
Chương 57:
25/06/2025
Chương 58:
25/06/2025
Chương 59:
25/06/2025
Chương 60:
25/06/2025
Chương 61:
26/06/2025
Chương 62:
26/06/2025
Chương 63:
26/06/2025
Chương 64:
26/06/2025
Chương 65:
26/06/2025
Chương 66:
28/06/2025
Chương 67:
28/06/2025
Chương 68:
28/06/2025
Chương 69:
28/06/2025
Chương 70:
28/06/2025
Chương 71:
29/06/2025
Chương 72:
29/06/2025
Chương 73:
29/06/2025
Chương 74:
29/06/2025
Chương 75:
29/06/2025
Chương 76:
30/06/2025
Chương 77:
30/06/2025
Chương 78:
30/06/2025
Chương 79:
30/06/2025
Chương 80:
30/06/2025
Quý Minh Hi chợt nhớ đến tấm ảnh một inch trong túi áo, liền thăm dò hỏi: “Ngài là… tiên sinh Kiều Chí Thiên?”
“Là tôi. Xin lỗi, cho hỏi cậu là…?” Trong đôi mắt thâm quầng của Kiều Chí Thiên đầy vẻ mệt mỏi, nhìn qua cũng đủ biết ông ta đã thiếu ngủ đến mức nào. “À đúng rồi, suýt nữa thì quên, Kiều Ny nói nó muốn tự chọn giáo viên… Chắc cậu là người nó chọn rồi.”
Ông ta vịn vào ghế bên cạnh chậm rãi đứng dậy, cẩn thận nhích người ngồi xuống xe lăn. Lúc này Quý Minh Hi mới để ý — chân của ông ta cũng có khớp cầu.
Lẽ nào… thật sự là cha con búp bê? Không phải nói trong trang viên này chỉ có một người sống thôi sao?
“Thật ra tôi cũng là búp bê… Haha, đùa đấy, là chân giả thôi.” Kiều Chí Thiên mỉm cười hiền hậu, kéo ống quần lên để lộ chỗ khớp nối.
“Trước đây tôi bị tai nạn xe, phải cắt bỏ đôi chân. May nhờ có Kiều Ny kéo tôi ra khỏi xe, mới giữ được mạng. Sau đó tôi đặt làm cặp chân giả này, nhìn giống búp bê ghê ha? Như vậy ai nhìn cũng biết tôi là cha của Kiều Ny rồi.”
Ông ta nhẹ nhàng bế Kiều Ny từ dưới đất lên, chỉnh lại quần áo và tóc tai cho cô bé, nghi hoặc hỏi: “Tay nó đâu rồi? Lại chơi mất nữa hả?”
“Lại…?” Người bình thường chắc chẳng ai dùng từ đó đâu.
“Ừ, dạo này không biết nó đi chơi ở đâu, thỉnh thoảng về là lại mất vài bộ phận. Nhưng tôi là nghệ nhân làm búp bê mà, làm lại cũng không khó. Chỉ là hỏi nó đi đâu thì nó chẳng chịu nói… chắc tới tuổi nổi loạn rồi.”
Kiều Chí Thiên làm ra vẻ than phiền, nhưng giọng nói vẫn dịu dàng như bao người cha yêu chiều con cái.
Quý Minh Hi đưa hai cánh tay búp bê ra, ngượng ngùng nói: “Xin lỗi, lần này là tôi tháo ra đó.”
“Đây không phải tay của Kiều Ny!” Khí chất của Kiều Chí Thiên lập tức thay đổi hoàn toàn, giữa đôi mày vốn ôn hòa giờ phủ đầy âm u. “Cậu lấy ở đâu ra? Cậu đã làm gì con bé rồi?”
Kiều Ny trong lòng ông ta vẫn nhắm nghiền mắt, đầu khẽ nghiêng, đúng lúc tựa vào xương quai xanh của Kiều Chí Thiên.
Cảm giác mềm mại ấy khiến ông ta hơi bừng tỉnh, ông vuốt tóc Kiều Ny, dịu giọng xin lỗi: “Xin lỗi, tôi có hơi kích động. Trước đây có không ít người lén lút vào nhà tôi làm mấy chuyện kỳ lạ, nên tôi hay phản ứng thái quá… Tôi không nên nổi nóng với cậu.”
Quý Minh Hi thở dài — quả nhiên mấy người mà có thể tiện tay vung ra vài trăm nghìn thì đều mang trong mình những nỗi khổ không ai tưởng tượng nổi… Chỉ là, lúc xin lỗi thì có thể nhìn tôi một cái được không?
Người đàn ông này… hơi đáng sợ đấy.
Anh kể lại toàn bộ những gì vừa xảy ra cho Kiều Chí Thiên nghe, bao gồm cả con dao đã biến mất sau khi ông ta tỉnh dậy.
Kiều Chí Thiên chẳng tỏ ra chút ngạc nhiên nào, ngược lại còn như bừng tỉnh: “Bảo sao gần đây cứ mỗi lần tôi ngủ là Kiều Ny lại quấy tôi dậy. Hóa ra là con bé phát hiện khi tôi ngủ thì sẽ gặp nguy hiểm.”
Từ câu nói ấy có thể thấy ông ta rất tin tưởng Kiều Ny — dù người cầm dao là con bé, ông ta cũng chưa từng nghi ngờ.
Quý Minh Hi hỏi: “Ông có từng đắc tội với ai không?”
Kiều Chí Thiên nghiêng đầu suy nghĩ, rồi bắt đầu giơ từng ngón tay mình ra đếm, đếm xong lại chuyển sang đếm mấy ngón tay của Kiều Ny.
Quý Minh Hi: …
Hiểu rồi, thù oán nhiều đến mức bốn bàn tay cũng không đếm xuể.
“Ha ha, đùa thôi mà.” Kiều Chí Thiên cười hiền: “Đám thù cũ thì lâu lắm rồi không còn nữa, giờ có thể gây chuyện thì chẳng còn mấy ai. Việc này cứ để tùy duyên, dù sao cũng có Kiều Ny bảo vệ tôi mà.”
Ông ta đẩy xe lăn ra ngoài, vừa đi vừa nói: “Đi thôi thầy giáo, để tôi chuyển khoản cho cậu trước. Hợp đồng nhập học thì phải chờ Kiều Ny tỉnh lại mới bàn được, không thì con bé lại dỗi tôi mất.”
Quý Minh Hi tiến lên giúp ông ta đẩy xe, trong lòng đột nhiên thấy hơi bất an về độ nguy hiểm của vị phụ huynh này… Hay là từ bỏ luôn cho rồi?
“Cậu đừng lo. Chỉ cần không đụng đến ranh giới của tôi, tôi sẽ không giận đâu. Kiều Ny bảo tôi phải tu tâm dưỡng tính thì mới sống lâu được với con bé. Nửa đời trước của tôi khổ quá rồi…”
“Rầm!” — Cánh cửa vừa nãy bị đá lung lay rốt cuộc không chịu nổi nữa, sập hẳn xuống.
Giản Hoang đứng ngay trước cửa, tay còn xách theo một con búp bê tóc đen — chính là con búp bê ban nãy từng ngồi trên cánh tay của Kiều Chí Thiên tóc đen.
“Đưa… nó… cho tôi.” Gương mặt dịu dàng thanh tú của Kiều Chí Thiên bỗng trở nên dữ tợn, ngay cả Kiều Ny cũng không thể kiềm chế được cơn giận của ông ta.
Ông ta rút ra một cây gậy gấp từ xe lăn, từng bước từng bước tiến về phía Giản Hoang, cộp, cộp, cộp, cộp — mỗi bước đều mang theo áp lực ngột ngạt, như báo hiệu một cơn giông bão sắp ập tới.
You cannot copy content of this page
Bình luận