Tạ Tĩnh Xuyên thì vừa là chủ tịch câu lạc bộ tán thủ, vừa là hội trưởng hội sinh viên.
Ngoài thành tích học tập xuất sắc và vẻ ngoài điển trai, anh ta còn là con trai của tập đoàn nhà họ Tạ danh tiếng, khiến số người dõi theo càng đông đảo hơn.
Đi cùng ba người họ, đúng là quá thu hút sự chú ý.
Tôi quay đầu, nhìn ba người và nhẹ giọng nói:
“Hay là chúng ta đi riêng đi? Như thế sẽ đỡ bị chú ý hơn.”
Tôi vốn quen sống như một người vô hình, bây giờ đột nhiên bị nhiều ánh mắt nhìn chăm chú, thực sự không quen chút nào.
Ai ngờ, lời vừa dứt, cả ba người đều đồng loạt nhìn chằm chằm tôi.
“A Lê, em định quất ngựa truy phong sao?”
Cả ba đồng thanh hỏi.
Tôi lùi lại một bước, giơ tay phản bác:
“Sao lại thế được? Chỉ là đi cùng các anh quá gây chú ý thôi.”
“Em về ký túc xá trước đây, tạm biệt!”
Nói xong, tôi cúi đầu, bước nhanh về phía trước, không dám quay đầu lại.
Dẫu sao, bọn họ vốn là những nhân vật nổi bật trong trường, chỉ cần đứng cạnh đã đủ khiến người khác xì xào rồi.
Hứa Hựu và hai người còn lại nhìn theo bóng tôi, vẻ mặt bất đắc dĩ nhưng cũng không đuổi theo.
Cuối cùng, tôi thở phào nhẹ nhõm.
15
Tối hôm đó, khi ký túc xá nữ sắp tắt đèn, Đường Lỗi lại lảng vảng bên ngoài với một bó hoa hồng lớn trên tay, cùng một chiếc loa phóng thanh.
“Bạch Lê, dù em đã ngủ với Tạ Tĩnh Xuyên, anh cũng không để tâm! Làm ơn, hãy cho anh thêm một cơ hội nữa, được không?”
“Anh thực sự rất yêu em!”
Lời anh ta vừa thốt ra, ngay lập tức kéo theo hàng loạt cái đầu thò ra từ cửa sổ các phòng ký túc xá.
Thấy có nhiều người chú ý, Đường Lỗi càng thêm hứng thú diễn xuất.
Anh ta quỳ gối ngay dưới cửa sổ phòng tôi, vừa khóc lóc vừa sướt mướt:
“Bạch Lê, anh thực sự biết sai rồi! Làm ơn tha thứ cho anh lần này đi!”
Ba cô bạn cùng phòng của tôi, vốn luôn quan tâm chăm sóc tôi, giờ nghe những lời đó, sắc mặt ai nấy đều tức đến mức đen lại.
“Khốn kiếp! Đây mà là xin quay lại? Rõ ràng là đang làm nhục cậu! Để chị lấy chậu nước rửa chân dội xuống cho hắn tỉnh!”
Nói rồi, một người lập tức định đi lấy nước.
Nhưng ở tầng trên, có người còn nhanh tay hơn.
Một chậu nước lớn từ trên cửa sổ bay thẳng xuống.
Đường Lỗi không kịp tránh, bị dội trúng một trận lạnh thấu tim gan.
Ngay sau đó, từ tầng trên vang lên một tiếng hét giận dữ:
“Đồ đàn ông thối tha ở đâu đến đây, cút ngay!”
Những cô gái khác trong ký túc xá nghe thấy, lập tức hùa theo, còn không quên nhổ nước bọt về phía anh ta.
Rồi đồng thanh hô vang:
“Cút đi!”
Cảnh tượng đó khiến các bạn cùng phòng của tôi cực kỳ hả hê.
“Hừ, cái đồ chó chết này, công khai đời tư của cậu, rõ ràng là muốn bôi nhọ danh dự cậu.”
“Nhưng anh ta ngu quá không nghĩ xem, đây là ký túc xá nữ của khoa Luật đấy!”
“May mà cậu chia tay anh ta rồi, Tạ Tĩnh Xuyên hơn anh ta cả trăm lần ấy chứ đùa à!”
Nghe những lời an ủi của họ, lòng tôi bất giác ấm áp hơn.
“Cảm ơn các cậu.”
Tôi xúc động nhìn các cậu ấy.
Từ khi nhập học, các bạn cùng phòng đã âm thầm giúp đỡ tôi rất nhiều.
Giờ đây, khi tôi gặp rắc rối, các cô ấy vẫn kiên định lựa chọn tin tưởng tôi.
Quả nhiên, con gái chính là sinh vật đáng yêu nhất trên thế giới.
Nghe thấy tôi nói, cả đám đều sững sờ.
Sau đó, họ đồng loạt nhào tới ôm chầm lấy tôi.
“Bạch Lê, giọng của cậu hồi phục rồi sao?”
“Trời ơi, đây là giọng của thần tiên ư? Nổi hết da gà luôn rồi này!”
Tôi có chút ngại ngùng nhìn các cậu ấy.
“Thật ra, từ trước đến giờ tớ luôn có thể nói chuyện. Nhưng hồi nhỏ vì giọng quá hay nên suýt nữa bị bắt cóc, thế nên tớ mới giả vờ câm.”
“Xin lỗi vì đến giờ mới nói cho các cậu biết.”
Nhưng họ không trách tôi, ngược lại, ánh mắt họ đong đầy yêu thương nhìn tôi, tỏ vẻ rất thấu hiểu.
“Hồi đó chắc cậu sợ lắm nhỉ?”
Tôi lập tức gật đầu.
“Ừ, may mà khi ấy có một chị học luật phát hiện điều bất thường và cứu tớ.”
“Nếu không, có lẽ bây giờ tớ đã chẳng còn trên đời nữa rồi.”
16
Đường Lỗi bị cô quản lý ký túc xá đuổi đi.
Anh ta không ngờ mình lại bị dội nước rửa chân, nên tức giận rời khỏi với vẻ mặt đầy hậm hực.
Sau đó, anh ta leo lên diễn đàn trường, bắt đầu đăng bài khóc lóc kể khổ.
Tuy không nói tôi thay lòng đổi dạ, nhưng anh ta lại mắng Tạ Tĩnh Xuyên không ra gì, giật bạn gái của anh ta.
Cả bài viết biến Đường Lỗi thành một nạn nhân vô tội, vừa bị người thứ ba cướp bạn gái, vừa bị đánh một trận.
Những sinh viên không rõ sự tình đều cảm thấy Đường Lỗi thật đáng thương.
Nhưng cũng có người nói rằng tôi chọn Tạ Tĩnh Xuyên là chuyện hoàn toàn dễ hiểu.
Dù xét về thân phận, địa vị hay ngoại hình, Tạ Tĩnh Xuyên đều vượt xa Đường Lỗi.
You cannot copy content of this page
Bình luận