Danh sách chương

Nhà chỉ có hai phòng.

 

Tôi để Hạ Nam Tu ngủ trên ghế sofa, nhưng mẹ tôi lại là người đầu tiên không đồng ý.

 

Mẹ tôi đã đẩy Hạ Nam Tu vào phòng tôi.

 

“Không ngờ tư tưởng của bác gái lại khá cởi mở.”

 

Nhìn Hạ Nam Tu với vẻ mặt vô tội, tôi không nói gì, cứ để anh tiếp tục diễn.

 

Trong phòng, tôi khoanh tay, đánh giá anh.

 

“Nói đi, hôm nay chuyện gì xảy ra vậy?”

 

Hạ Nam Tu bắt đầu cởi nút áo sơ mi với các ngón tay thon dài.

 

Anh vừa cởi vừa nhìn tôi.

 

“Noãn Noãn, anh muốn tắm trước.”

 

Anh tiếp tục tháo nút áo.

 

Tên khốn này, lúc này còn muốn quyến rũ tôi.

 

“Chờ đã, trước tiên hãy nói cho rõ…”

 

Ánh mắt anh đầy mệt mỏi, đôi mắt đỏ hoe, có vẻ yếu ớt nói.

 

“Noãn Noãn, tối qua anh lái xe suốt đêm để đến đây, cả đêm chưa được ngủ.”

 

Anh lười biếng dựa vào cánh cửa, áo sơ mi đã mở gần hết, lộ ra bộ ngực săn chắc, cơ bụng ẩn hiện dưới ánh đèn, kết hợp với khuôn mặt điển trai của anh.

 

Sức hấp dẫn thật khó cưỡng.

 

Tôi nuốt nước miếng, thèm lao tới ôm lấy anh.

 

Tôi lắc đầu, cố gắng tỉnh táo lại, Trần Noãn.

 

Vẻ đẹp dẫn đến rắc rối. 

 

Tôi nắm lấy chăn và chạy về phía cửa như thể đang trốn chạy.

 

“Phòng để lại cho anh, tôi đi ngủ ghế sofa.”

 

Nhưng Hạ Nam Tu ôm lấy eo tôi.

 

“Á…”

 

“Nhỏ tiếng lại, đừng làm ồn đến hai bác.”

 

Tôi hoảng sợ đến nỗi ngay lập tức che miệng lại. Tôi cố gắng muốn trốn thoát.

 

Người đàn ông lúc nãy trông vô cùng yếu đuối, nhưng tôi không thể thoát khỏi sự kiềm chế của anh ấy dù cố gắng ra sao.

 

Tôi ôm chặt cổ của Hạ Nam Tu theo bản năng. 

 

Đôi chân tôi siết chặt quanh eo mảnh của anh ấy.

 

Bàn tay to dài của anh ấy đỡ lấy đùi tôi. 

 

Thậm chí còn bóp chặt thịt của tôi.

 

Tư thế xấu hổ này làm cho tôi cảm thấy ngượng ngùng.

 

“Anh hãy thả tôi ra đi!”

 

Hạ Nam Tu đỡ tôi ngồi lên giường. 

 

Anh ấy vùi đầu vào cổ tôi và thở dài một hơi.

 

“Noãn Noãn, lần này anh sẽ không bao giờ buông tay em ra nữa. Nếu em không thể có được người mà em thích, thì chúng ta ở bên nhau nhé.”

 

Thật lòng mà nói, nếu tôi nói rằng tôi không cảm động thì đó là giả dối. 

 

Hạ Nam Tu, luôn tỏ ra cao ngạo, lại tự làm mình bằng lòng, sẵn lòng chấp nhận rằng tôi có tình cảm với người khác.

 

Tôi thở dài và ôm anh ấy.

 

“Nam Tu, nếu em nói rằng chuyện em đã có người mình thích là nói dối thì anh có tin không?”

 

Anh đẩy tôi mạnh, hai tay ôm chặt lấy gương mặt tôi một cách hứng khởi.

 

“Thật à?”

 

Tôi giải thích lại sự việc trước đó.

 

Anh ấy tức giận mắng tôi ngốc, vì đã làm anh ấy buồn một thời gian.

 

Tôi cũng hỏi anh ấy, tại sao trước đây không nói với tôi về danh tính thật sự của mình, mà lại đến với tôi.

 

Nguyên nhân là vì lúc đó anh ấy đã chống cự lại việc kết hôn gia tộc chỉ vì tôi.

 

Anh ấy đến với tôi mà không có một xu dính túi.

 

Khi ấy, tôi lại còn đuổi anh ấy đi.

 

Sự tự trách của tôi càng nặng nề hơn.

 

May là sau này gia đình thấy sự kiên quyết của anh ấy, cũng đồng ý.

 

Anh ấy đã thuận lợi trở về nhà.

 

“Sau khi hiểu lầm đã được giải quyết, chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa.”

 

“Không phải anh đã không ngủ suốt một đêm rồi sao, đợi một chút…”

 

Trước khi tôi nói xong, anh đã kéo tôi lại gần, giữ chặt phía sau đầu tôi, nồng nàn hôn lên đôi môi của tôi.

 

Cuối cùng, sau khi tôi van xin khẩn cầu, cuối cùng anh cũng ngừng lại.

 

18

 

Tôi tỉnh dậy giữa tiếng cười hạnh phúc, nhắm mắt và chạm vào chỗ bên cạnh, đã trống không. 

 

Nhớ lại rằng tôi vẫn ở nhà, tôi nhanh chóng ngồi dậy. 

 

Mở cửa ra, tôi thấy bố mẹ và Hạ Nam Tu đã ngồi trước bàn ăn, vui vẻ ăn sáng. 

 

Hạ Nam Tu kéo tôi xuống ngồi, cũng không biết đây là nhà ai nữa? 

 

Trước khi đưa tôi trở về thành phố A, Hạ Nam Tu đã mua một đống đồ và gửi đến nhà tôi. 

 

Anh ấy nói lần sau sẽ chính thức đến thăm. 

 

Nếu không phải vì tôi nói còn việc phải làm, mẹ tôi còn muốn chúng tôi ở lại. .

 

Tôi nhận ra rằng hướng đi của Hạ Nam Tu không phải là đến nhà trọ của tôi. 

 

“Anh muốn đưa em đi đâu vậy?” 

 

Hạ Nam Tu mỉm cười bí ẩn. 

 

“Đưa em đi xem căn hộ mới của chúng ta.” 

 

Tôi nhìn anh một cách trách móc. 

 

“Ai nói em sẽ lấy anh đâu, anh đưa em về trước đi.”

 

“Đều là của anh rồi, em còn muốn chạy đi đâu?” 

 

Dáng vẻ Hạ Nam Tu thật ngứa mắt. 

 

Xe tăng tốc đi đến nơi khác. 

 

Bước vào căn phòng, nhìn mọi thứ trong đó, đều là những điều mà tôi và anh ấy đã tưởng tượng trước đây. 

 

Mũi tôi hơi cay cay, tôi quay lại và ôm anh ấy. 

 

“Hạ Nam Tu, sao anh lại tốt với em như vậy?”

 

Anh ôm tôi chặt hơn.

 

“Vì em xứng đáng nhận được điều tốt nhất.” 

Tôi động lòng và hôn lên môi anh, anh lại đảo ngược tình hình, ôm tôi và đặt tôi lên bàn ăn. 

 

Đôi chân lớn và cứng cáp mở đôi chân của tôi ra. 

 

Tôi nhanh chóng đẩy anh ra khỏi ngực mình. 

 

“Không được, hôm nay tha cho em đi.” 

 

Lưng tôi vẫn còn đau nhức. 

 

(Chương sau sẽ bị khóa bằng pha lê. Để được đọc, các nàng nhớ chia sẻ 3 lần 1 ngày để được 30 pha lê nhé các nàng ơi, 1 lần chia sẻ được 10 pha lê, 3 lần chia sẻ được 30 pha lê đấy :3)

Hết Chương 6:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page