Trọng Sinh Trả Thù Vị Hôn Phu

Chương 6:

Chương trước

Chương sau

Trình Gia Thụ nói đầy chân thành, nhắc đến Trần Điềm thì lại mang vẻ mặt chán ghét.

 

Kiếp trước, chính vì bộ dáng này mà tôi bị anh ta lừa xoay mòng mòng.

 

Chỉ là tôi không ngờ, đời này mọi chuyện lại tiến triển nhanh đến thế.

 

Mới chỉ qua một đêm, Trình Gia Thụ đã không còn muốn diễn tiếp vở kịch chán ghét này nữa.

 

Anh ta nóng lòng muốn giấu Trần Điềm đi, để có thể ngày ngày quấn quýt bên nhau.

 

Về chuyện này, tôi có thể bất mãn sao?

 

Tôi chỉ có thể giả vờ miễn cưỡng, gật đầu.

 

Trình Gia Thụ lập tức rạng rỡ, định cúi xuống hôn tôi, nhưng tôi tránh đi.

 

“Tôi còn bị cảm, lây cho anh thì không hay.” 

 

Tôi khẽ nói.

 

Trình Gia Thụ lúc này đang đắm chìm trong niềm vui sướng tột độ, hoàn toàn không để ý tôi nói gì.

 

Ngay cả khi tôi không còn dấu hiệu sốt, anh ta cũng không nhận ra, chỉ qua loa đáp một câu:

 

“Được, vậy hôm nay em cứ nghỉ ngơi cho tốt.”

 

Sau đó, Trình Gia Thụ vội vã rời đi.

 

Anh ta không đến công ty, mà là chạy đến căn hộ cao cấp gần đó mà anh ta mua.

 

Giờ này, chắc Trần Điềm đã sớm chờ sẵn ở đó rồi.

 

Tôi đổ sữa trong cốc đi, gửi một tin nhắn cho ai đó:

 

[ Em muốn uống cà phê. ]

 

Đối phương trước tiên gửi lại một loạt dấu “…” đầy bất đắc dĩ, rồi tiếp theo là một câu:

 

[ Chị à, anh đang làm việc đấy. ]

 

[ Nhà em không có ai. ] 

 

Tôi bình tĩnh nhắn thêm một câu.

 

Giây tiếp theo, tin nhắn được hồi âm ngay lập tức:

 

[ Được rồi, 20 phút nữa có mặt. ]

 

Nhìn biểu cảm mà Chu Hạc gửi qua, tôi không nhịn được mà cong môi cười khẽ.

 

7

 

Trình Gia Thụ đã hơn nửa tháng không về biệt thự.

 

Anh ta thực sự bận rộn, công ty giải trí mà tôi và anh ta cùng góp vốn mở ra đang phát triển mạnh mẽ.

 

Mấy người mới ký hợp đồng dưới trướng vừa quay một bộ phim mạng kinh phí thấp, không ngờ lại bùng nổ chỉ sau một đêm.

 

Lời mời quảng cáo và kịch bản nhiều không đếm xuể, giá cả lại càng lúc càng cao, Trình Gia Thụ hưng phấn không thôi.

 

Tôi ở bên Trình Gia Thụ lâu như vậy, đương nhiên hiểu rõ anh ta một khi bận rộn liền mất hút, không nghe những cuộc gọi vô ích, cũng lười trả lời tin nhắn, thường xuyên ngủ lại công ty, chỉ thỉnh thoảng mới về một chuyến.

 

Nhưng Trần Điềm, người vừa quấn quýt dính lấy Trình Gia Thụ, thì không biết điều đó.

 

Cô ta không tìm được Trình Gia Thụ, lại muốn biết hành tung của anh ta, nên chỉ có thể nhịn không được mà vào xem tài khoản mạng xã hội của tôi.

 

Chỉ trong một ngày, cô ta đã vào làm mới trang của tôi cả trăm lần, tôi biết cô ta đang sốt ruột rồi.

 

Tôi bật cười, không để tâm đến cô ta, mà sau khi đọc xong tin nhắn, tôi chọc vào cánh tay Chu Hạc bên cạnh, hỏi:

 

“Bảo anh đi kéo người, tiến triển thế nào rồi?”

 

Chu Hạc khẽ đẩy gọng kính vàng trên sống mũi, tầm mắt rời khỏi màn hình máy tính rồi nhìn sang tôi, khẽ đáp: 

 

“Ừm, theo đề nghị của em, anh đã đưa ra điều kiện đủ hấp dẫn, nhưng không có tác dụng gì.”

 

“Bọn họ đều là những người trẻ tuổi vừa nổi lên, Trình Gia Thụ lại đảm bảo sẽ nâng đỡ họ, chẳng ai muốn rời đi cả.”

 

Tôi khẽ cười, nhìn màu sơn móng tay đỏ mới sơn trên đầu ngón, nhẹ giọng nói: 

 

“Không sao, rất nhanh thôi, bọn họ sẽ biết lời hứa của Trình Gia Thụ chẳng đáng một xu.”

 

Đối diện với ánh mắt khó hiểu của Chu Hạc, tôi đưa thông tin trong tay cho anh, ghé sát tai anh nói: 

 

“Ngày mai, Trình Gia Thụ sẽ đi bàn bạc về kịch bản đại IP phim tiên hiệp tên là “Trường An Bán Trì Hoa”, em muốn anh hớt tay trên.”

 

Kiếp trước, tôi đã dốc lòng dốc sức vì Trình Gia Thụ.

 

Chính tôi là người đã giới thiệu bộ phim tiên hiệp đó cho anh ta, lúc ấy không ai nghĩ rằng sau này nó lại trở thành hiện tượng gây sốt.

 

Trình Gia Thụ đã nhét hết người mới của mình vào bộ phim đó, chỉ trong thời gian ngắn đã tạo ra cả một lứa “cây hái ra tiền”.

 

Về sau, tiền đẻ ra tiền, anh ta kiếm được bộn bạc, nhưng lại dùng số tiền đó để khiến gia đình tôi phá sản.

 

Hết Chương 6:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page