Phi Tâm Kế

Chương 6:

Chương trước

Chương sau

Thuần phi giận đến xanh mặt, cuối cùng phất tay áo, hậm hực rời đi.

 

Nàng ta vừa đi không đến một khắc, tiểu thái giám từ Ngự Thư Phòng đã đến truyền chỉ, triệu ta vào hầu hạ Hoàng thượng.

 

Hậu cung có chút phong thanh, sao có thể qua mắt vị kia?

 

Ta khẽ xoa mặt, chuẩn bị vào vai diễn của mình.

 

11.

 

Trong Ngự Thư Phòng, sau khi hành lễ, ta chậm rãi bước đến bên Hoàng thượng, nhẹ nhàng đưa tay xoa bóp bờ vai ngài.

 

“Tống gia sai ngươi làm gì?” Hoàng thượng trực tiếp hỏi.

 

“Tống gia lệnh thần thiếp hạ độc hoàng tự!” Ta đáp rất thản nhiên.

 

Hoàng thượng cười lạnh đầy châm biếm: “Ngươi đã đáp ứng rồi?”

 

“Thần thiếp là người của Hoàng thượng, sao có thể làm ra chuyện gây tổn hại đến Hoàng thượng? Dù có mất mạng, thần thiếp cũng không đồng ý!” Ta mỉm cười nói.

 

Hoàng thượng vươn tay nắm lấy tay ta, sau đó đứng dậy, quay người đối diện ta, ánh mắt lạnh lùng không chút cảm xúc. 

 

Một bàn tay to lớn chậm rãi đặt lên cổ, tựa hồ chỉ cần khẽ siết một chút, liền có thể bẻ gãy cổ ta ngay lập tức.

 

“Trẫm không thích nghe lời giả dối!”

 

Bàn tay siết chặt hơn, như đang cân nhắc có nên bóp c.h.ế.t ta hay không.

 

Ta vẫn giữ nguyên sắc mặt, mỉm cười chân thành, ngước nhìn Hoàng thượng: “Thần thiếp nói thật, thần thiếp thề rằng chỉ yêu mình Hoàng thượng!”

 

Nói xong, ta khẽ cúi đầu, nhẹ nhàng vươn lưỡi, giống như một con mèo nhỏ, tinh tế liếm qua đầu ngón tay của Hoàng thượng.

 

Hương long tiên hương nhàn nhạt hòa với mùi mực, mùi vị thật không tệ.

 

Ta thấy biểu cảm của ngài thoáng cứng lại, ánh mắt lạnh lùng dừng trên mặt ta hồi lâu.

 

Sau một lúc, Hoàng thượng buông tay.

 

“Vậy trẫm muốn xem ngươi có thể yêu trẫm bao lâu.”

 

Nụ cười trên môi ta vẫn không đổi: “Cả đời.”

 

Yêu là gì, ta không rõ.

 

Nhưng ta biết, mình cần Hoàng thượng, vậy nên mình nhất định phải yêu ngài.

 

Dù có phải tự lừa dối bản thân cũng được.

 

12.

 

Ba ngày sau, Phương Hoa Điện xảy ra đại sự.

 

Từ Tiệp dư sau bữa trưa liền bị xuất huyết nghiêm trọng, có dấu hiệu sảy th@i.

 

Sau đó truyền ra tin tức, nhờ thái y y thuật cao minh, thai nhi đã được bảo toàn. 

 

Tuy nhiên, trong thức ăn của Từ Tiệp dư bị phát hiện có dược phá th@i, hơn nữa dược tính không hề nhẹ. 

 

May mắn là do đang mang thai, nàng ta chỉ dùng một phần nhỏ, bằng không e rằng khó mà giữ được long thai.

 

Khi ta đến Phương Hoa Điện, nơi này đã chật kín người.

 

Hoàng thượng ngồi ngay chính giữa, bên cạnh là Hoàng hậu, các phi tần khác thì đứng vây quanh.

 

Trên nền đất, Thái Thanh quỳ rạp, bộ dạng vô cùng chật vật, còn Thuần phi cũng quỳ ngay bên cạnh nàng ta.

 

Ta hành lễ trước Hoàng thượng và Hoàng hậu.

 

“Dao Mỹ nhân, cung nữ Thái Thanh của Cảnh Nhân Cung đã hạ độc hoàng tự, nay nhân chứng vật chứng đều đủ cả. Nàng ta khai là do ngươi sai khiến, ngươi có gì để nói?”

 

Hoàng hậu nhìn ta, lạnh nhạt hỏi.

 

Đây là lần đầu tiên ta diện kiến Hoàng hậu. 

 

Nàng ấy không phải là một tuyệt sắc giai nhân, nhưng lại có vẻ đoan trang, quý khí bức người.

 

“Thần thiếp bị oan…!”

 

Ta quỳ xuống, cất giọng, không hề hoảng loạn.

 

Quả nhiên, Thuần phi hận ta đến mức cắn răng chịu tổn thất nặng nề, không ngờ lại dám dùng chính cung nữ theo hầu từ nhỏ để kéo ta xuống nước.

 

Thái Thanh căm phẫn nhìn ta, nghiến răng nói: “Mỹ nhân, đừng chối cãi nữa!”

 

“Chính người đã nói, đứa trẻ trong bụng Từ Tiệp dư không phải hoàng tự, rằng nàng ta mang theo đồng tâm kết cũ kỹ, có tư tình với nam nhân khác, rằng đứa bé này là nghiệt chủng!” 

 

“Người còn nói, trừ bỏ đứa trẻ này cũng là vì Hoàng thượng, là người đã dụ dỗ nô tỳ ra tay!”

 

“Vừa nãy, Từ Tiệp dư đã nói rõ, đồng tâm kết ấy là tín vật định tình của phụ mẫu nàng ta, là Từ phu nhân trao cho nàng ta để hộ thân. Bên trong có thêu danh tự của Từ phu nhân và Từ đại nhân. Hoàng thượng đã đích thân kiểm chứng.”

 

“Nô tỳ biết mình bị người mê hoặc, bởi vậy mới đứng ra tố cáo người!”

 

Ta khẽ cười.

 

Từ Tiệp dư quả nhiên đã giăng sẵn một cái bẫy.

 

Hết Chương 6:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page