Lê Oản Trong Trò Chơi Kinh Dị

Chương 6:

Chương trước

Chương sau

Nhìn cảnh tượng vừa kỳ lạ vừa đáng yêu này, các khán giả đang xem buổi phát sóng kinh dị đều cười ngất.

 

“Đây chẳng phải là kiểu ’22 tuổi nhưng có 20 năm kinh nghiệm làm việc’ mà sếp luôn mong muốn sao?”


“Có nhận đặt tiệc không? Tôi chuẩn bị tái hôn, muốn nhờ nhà trẻ của các bạn tổ chức tiệc cưới.”


“Đề nghị áp dụng mô hình này toàn quốc ngoài đời thực, nửa đời còn lại tôi chỉ muốn ăn đồ ăn trẻ em nấu.”


“Tôi đã bảo rồi, để bọn trẻ nấu ăn là hợp lý nhất. Nhà trẻ tan học lúc 4 giờ, sau khi tan học đi mua đồ nấu cơm, đến 6 giờ ba mẹ tan làm là vừa kịp ăn cơm.”

8


Buổi học đầu tiên của lớp đào tạo ẩm thực kết thúc, như dự đoán, tất cả đều thất bại.

 

Trứng bị cháy khét, cải thảo chưa chín, hạt dẻ hầm nhừ nát, cá thì tanh ngòm.

 

Đám trẻ kỳ lạ xám xịt mặt mày, cúi đầu thất vọng, không nói một lời.

 

Hai phút sau, một đứa trẻ kỳ lạ bật khóc.

 

Ngay giây tiếp theo, cả phòng học lớp lao động vang lên tiếng khóc om sòm.

 

Haiz, nhức đầu thật!

 

Tôi cố gắng hết sức để dỗ dành, nhưng không có tác dụng.

 

Cuối cùng, bất đắc dĩ phải cầu cứu cuốn sách hướng dẫn nuôi dạy trẻ mua từ cửa hàng.

 

Bước đầu tiên: Vô địch ca ngợi cầu vồng.


“Lần đầu tiên học lao động mà mọi người đã biết giữ trật tự, không gây rối, cô thật sự khâm phục các con đấy, sao mà giỏi thế, ngoan thế cơ chứ!”

 

Đám trẻ kỳ lạ đang khóc lớn liền vểnh tai lên, tiếng khóc dần nhỏ lại.

 

Thấy vậy, tôi không khỏi kinh ngạc.

 

Hả? Hả hả hả? Thật sự có hiệu quả sao?

 

Bước thứ hai: Khẳng định hành vi.

 

“Hiệu trưởng rất thích dáng vẻ các con chăm chỉ học nấu ăn, thật sự rất tuyệt! Các con đều rất giỏi, là niềm tự hào của hiệu trưởng!”

 

Một số đứa trẻ kỳ lạ còn đang nức nở tạm thời quên mất khóc, ngẩng khuôn mặt nhỏ bé lên, chăm chú lắng nghe lời khen ngợi của tôi.

 

Bước thứ ba: Giáo dục vượt qua thất bại.


“Thắng không kiêu, bại không nản, người mạnh mẽ không bao giờ sợ thất bại, bởi vì họ sẽ luôn đứng lên sau mỗi lần vấp ngã!”


“Để cô xem nào, ai là người dũng cảm nhất ở nhà trẻ Mùa Xuân của chúng ta?”

 

Đám trẻ kỳ lạ lập tức hăng máu lên, vừa khóc vừa hét lớn để đáp lại.

 

“Con là người dũng cảm nhất!”


“Con mới là người dũng cảm nhất!”


“Con cũng vậy!”

 

Bước thứ tư: Khích lệ và dẫn dắt.


“Hiệu trưởng tin tưởng các con, ngày mai trong tiết học lao động, chắc chắn mọi người sẽ làm tốt hơn. Nào, hãy nói lớn lên với cô, các con có tự tin không?”

 

Đám trẻ kỳ lạ hoàn toàn không khóc nữa, đồng loạt siết chặt nắm tay, lau khô nước mắt, khuôn mặt nhỏ bé đầy quyết tâm.

 

“Có!”

 

Tiếng hét non nớt vang vọng, làm những chú chim trên cành giật mình bay đi, thậm chí cả những thực thể kỳ lạ đi ngang qua bên ngoài nhà trẻ Mùa Xuân cũng bị dọa sợ.

 

9


Từ khi nhà trẻ Mùa Xuân mở lớp đào tạo ẩm thực, các phụ huynh kỳ lạ phát hiện con mình trở nên có chút khác thường.

 

Gia đình thứ nhất.


Ba của Long Bá Thiên nhận ra con trai mình về nhà cứ ôm sách đọc, không còn nghịch ngợm tháo đồ chơi nữa.

 

“Con yêu, tối nay trước khi ngủ muốn nghe chuyện gì nào?”

 

Long Bá Thiên đóng cuốn sách dạy nấu ăn lại, gương mặt nghiêm túc:


“Nghe gì mà nghe, đi ngủ sớm đi. Ngày mai ở căng tin con còn cả đống việc phải làm.”

 

Gia đình thứ hai.


Mẹ của Lâm Chi Chi phát hiện con gái sau khi từ nhà trẻ về lại ủ rũ không vui.

 

Bà ta cảm thấy lo lắng, sợ con bị bắt nạt nên vội vàng hỏi thăm.


“Chi Chi, sao thế con? Có phải trong lớp có bạn nào bắt nạt con không?”

 

Lâm Chi Chi nghiêm mặt, nắm chặt nắm tay nhỏ, đập mạnh xuống bàn. 

 

“Trình Tiểu Khải thật là phiền phức, không ăn hành thì nói sớm đi, cứ đợi con cho vào mì rồi mới phàn nàn.”

 

Gia đình thứ ba.


Mẹ của Phương Thiên Hựu phát hiện con trai mình nửa đêm bỗng nhiên tỉnh giấc, lo lắng ôm lấy cậu bé dỗ dành:


“Con yêu, sao thế? Gặp ác mộng à? Có mẹ ở đây, đừng sợ.”

 

Phương Thiên Hựu bật dậy khỏi giường, chạy vụt ra ngoài.


“Xong rồi, đậu đũa con phơi trên sân thượng chưa thu vào! Ngày mai con cần để làm món thịt heo hầm miến!”

 

Gia đình thứ tư.


Trình Tiểu Khải bị cảm nhẹ do bị lạnh, vì sợ đắng nên khóc lóc không chịu uống thuốc.

 

Ba Trình xót con nên nói:


“Thôi, mai nghỉ học một ngày ở nhà đi.”

 

Trình Tiểu Khải, người tưởng như đang bệnh nặng, bỗng bật dậy từ giường, giọng run rẩy:


“Không, không được!”

 

“Đỡ con dậy uống thuốc, ngày mai con là bếp trưởng ở căng tin!”

 

Gia đình thứ năm.


Mẹ của Tô Tiểu Vân vui vẻ chuẩn bị chiếc váy nhỏ cho con gái mặc đi học ngày mai.


“Con yêu, ngày mai mặc váy công chúa màu trắng được không?”

 

Tô Tiểu Vân nghiêm mặt lắc đầu.


“Không hợp đâu mẹ, dễ bẩn lắm. Mai con phải rửa cả đống rau, mặc đồ đen đi.”

 

Các phụ huynh kỳ lạ bắt đầu cảm thấy bối rối, đầu óc quay cuồng.

 

Hết Chương 6:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Các nàng ơi có nhiều chuyển khoản không ghi số ID nên admin không nạp pha lê được. Chuyển khoản của nàng nào thì liên hệ telegram ngay để được hỗ trợ nhaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Trả lời

You cannot copy content of this page