Chị Em Tốt Cùng Nhau Kiếm Tiền

Chương 6:

Chương trước

Chương sau

Ôn Dục, sao anh lại có cái miệng ch.ó như thế chứ?

 

Ngày hôm sau, Bùi Trúc chuẩn bị tự mình đi thử váy cưới.

 

Ôn Dục nghĩ một lúc, rồi cử tôi đi theo xem thế nào.

 

Tôi thực sự không hiểu hắn nghĩ gì trong đầu, là muốn ai làm bẽ mặt ai đây?

 

Nhưng được cùng thử váy cưới với chị em tốt thì đúng là không gì vui bằng.

 

Chúng tôi phối hợp ăn ý, chọn những chiếc váy cùng phong cách, cùng nhau chụp ảnh trước gương. 

 

Vừa cười vừa nhận xét xem bộ nào hợp với đối phương hơn.

 

Khi thanh toán, tôi hào phóng quẹt thẳng thẻ đen của Ôn Dục, mỗi người mua vài bộ váy.

 

Tôi mời Bùi Trúc đến chơi tại căn biệt thự nhỏ sang trọng của mình.

 

“Thật hy vọng chúng ta có thể cùng tổ chức đám cưới.” Bùi Trúc thở dài.

 

Tôi hơi lo lắng: “Trúc Trúc, cậu thật sự định cưới Ôn Dục sao?”

 

Bùi Trúc cười chua chát: “Cậu cũng thấy đấy, Ôn Dục chỉ là một gã tồi vừa ăn trong bát vừa nhìn trong nồi. Nhưng anh ta lại là lựa chọn tốt nhất của tớ lúc này.” 

 

“Nghiên Nghiên, cậu nói xem, tớ phải làm sao?”

 

Ánh mắt của cô ấy mờ mịt, tôi thở dài.

 

Bùi Trúc kể rằng, cuối cùng tập đoàn Bùi Thị sẽ bị giao cho người anh trai vô dụng kia, còn cô ấy, vai trò trong gia tộc chỉ là công cụ để liên hôn. 

 

Không có Ôn Dục thì cũng sẽ có những Trương Dục, Lý Dục khác.

 

“Có đôi khi tớ nghĩ, nếu Bùi Thị sụp đổ thì cũng không phải chuyện xấu. Nhưng tớ đã hưởng những đặc quyền từ gia đình, thì cũng không thể bỏ mặc không quan tâm được.”

 

7.

 

“Tớ hiểu rồi.” Tôi nắm lấy tay của Bùi Trúc, nhìn cô ấy thật sâu: “Vậy thì cậu nhất định phải hạnh phúc nhé, Trúc Trúc.”

 

Tôi nộp đơn xin thôi việc.

 

Ôn Dục cầm chặt đơn từ chức trong tay, ánh mắt trầm mặc nhìn tôi.

 

“Tại sao muốn rời đi?”

 

“Có chút mệt mỏi. Anh sắp kết hôn rồi, hãy đối xử tốt với người ta.”

 

Ôn Dục nhìn tôi đầy đau khổ: “Nhất định phải tuyệt tình như vậy sao, Hạ Nghiên?”

 

Tôi nhẹ nhàng đáp lại: “Điều này tốt cho cả hai chúng ta, không phải sao?”

 

Hắn không từ chối đơn từ chức của tôi, còn chỉnh lại hồ sơ công việc, tăng thời gian công tác của tôi lên 30 năm. 

 

Biến đơn từ chức thành quyết định cắt giảm nhân sự, và thêm khoản bồi thường theo chế độ n+1.

 

Tôi ngạc nhiên nhìn số tiền lớn trong tài khoản, cảm giác nặng nề trong lòng cũng vơi đi phần nào.

 

Tôi không kể chuyện này cho Bùi Trúc, mối quan hệ giữa chúng tôi lúc này dường như trở nên hơi kỳ lạ.

 

Nằm ở nhà vài ngày, định đợi họ làm lễ đính hôn xong sẽ đi tìm việc mới.

 

Ai ngờ, một tin tức đột ngột đã phá vỡ sự yên bình.

 

[Chủ tịch Ôn Thị, Ôn Dục đã có bạn gái, liên hôn Ôn – Phí, tiểu tam lên ngôi!]

 

Bài báo còn kèm một bức ảnh, trong đó Ôn Dục ôm lấy tôi, gương mặt cười rạng rỡ.

 

Tôi nghĩ một chút, hình như đó là một buổi tiệc rượu. 

 

Ôn Dục lúc đó vừa ký được một hợp đồng lớn, uống quá chén, ôm tôi khoe khoang mình tài giỏi thế nào.

 

Không ngờ lại bị người khác chụp lại.

 

Rất nhanh sau đó, tin tức này bị gỡ xuống.

 

Nhưng chưa đầy bao lâu, nó lại leo lên vị trí đầu tiên trên hot search. 

 

Cứ lặp đi lặp lại như vậy, người sáng suốt đều nhận ra có hai thế lực đang đối đầu nhau.

 

Tôi nhấn vào xem bình luận của cư dân mạng.

 

[Bạn gái nào cũng xinh đẹp quá, Tổng giám đốc Ôn đúng là số hưởng!]

 

[Đúng là gã đàn ông tồi, vừa ăn trong bát vừa nhìn trong nồi!]

 

[Doanh nghiệp của một gã đàn ông tồi liệu có đáng tin không?]

 

Ngay lập tức, cổ phiếu của Ôn Thị lao dốc không phanh.

 

Không còn cách nào khác, Ôn Dục gọi điện cho tôi.

 

“Hạ Nghiên, em đang ở đâu?”

 

“Đang ở nhà, có chuyện gì vậy?”

 

“Đến công ty đi, anh cần em.”

 

“Được.”

 

Trên đường đến công ty, tôi nhìn thấy thông báo hủy hôn của Phí Thị.

 

Thông báo nêu rất rõ ràng, khẳng định họ hoàn toàn không biết về mối quan hệ tình cảm của Ôn Dục, đồng thời mạnh mẽ chê bai hắn, kéo hắn xuống đáy.

 

Hết Chương 6:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page