Bạch Nguyệt Quang Đích Thân Ra Trận

Chương 6:

Chương trước

Chương sau

Trong đại điện, bầu không khí bỗng chốc trở nên tĩnh lặng đến đáng sợ, văn võ bá quan không ai dám thở mạnh.

 

Chỉ có tiếng khóc lóc thê lương của nữ vũ cơ vang vọng, không ngừng van xin, cầu cứu bất cứ ai có thể giúp đỡ.

 

“Bệ hạ, đại ca, nhị ca, nếu các người không thể cứu ta, vậy thì cứ một đao kết liễu ta đi! Ta chịu không nổi nữa, thật sự sống không bằng c.h.ế.t!”

 

Ả tuyệt vọng van nài họ, nhưng chỉ duy nhất không hề cầu xin ta.

 

Ta lạnh lùng quan sát hồi lâu, đến khi thấy ả bị tra tấn đến mức gần như sắp tắt thở, mới làm ra vẻ vừa nhớ ra điều gì đó. 

 

Bước tới, gỡ miếng linh ngọc khỏi cổ ả.

 

“Xem ta này, dưỡng thương ba năm, đầu óc chẳng còn minh mẫn nữa.”

 

Tiện tay cầm lấy một chén r.ư.ợ.u bên cạnh, ngậm một ngụm, rồi phun lên người ả.

 

Nữ vũ cơ cuối cùng không chịu nổi, ngất lịm.

 

Thái y vội vã đến bắt mạch, thở phào: “Chỉ là kiệt sức mà ngất, không có gì đáng ngại, tĩnh dưỡng một thời gian là ổn.”

 

Ta cầm lấy linh ngọc trong tay, lật qua lật lại ngắm nghía, thản nhiên nói: “Quả thật là linh ngọc của ta. Không ngờ trùng hợp đến vậy, bị nàng ta nhặt được.”

 

“Hoàng thượng, nghe nói ngài và cô nương Doanh Doanh này như hình với bóng, sao lại không sớm phát hiện linh ngọc ở trên người nàng ta?”

 

Ta giả vờ ngây thơ hỏi, nhưng người sáng suốt liền hiểu ngay mọi chuyện là như thế nào.

 

Thương Hằng bị mất hết thể diện, sắc mặt tái mét. 

 

Huynh đệ Phượng gia cũng không dám ngẩng đầu.

 

Sau khi yến tiệc kết thúc, những lời đồn đại lan truyền khắp nơi, đủ loại chuyện được thêu dệt.

 

Lời đồn lố bịch nhất là ta đã bị Thương Hằng và những người thân cận phản bội, họ vì một nữ vũ cơ mà âm mưu hại ta, đẩy ta xuống vực sâu.

 

Nữ vũ cơ tham lam đến mức chiếm đoạt cả linh ngọc bổn mệnh của ta làm của riêng. 

 

Nhưng không ngờ, linh ngọc không dung thứ sự độc ác của ả, cuối cùng bị phản phệ, suýt nữa mất mạng.

 

Người ta còn bàn tán rằng Phượng soái rộng lượng, không chấp nhặt chuyện cũ, ra tay cứu giúp, giữ lại mạng sống hèn mọn của ả.

 

Nữ vũ cơ từ khi xuất hiện bên cạnh Thương Hằng, chưa từng làm được chuyện gì ra hồn.

 

Xa hoa phóng túng, thường lôi kéo huynh đệ Phượng gia và Thương Hằng làm những việc hoang đường.

 

Chẳng hạn như tiêu tốn sức dân của cải để xây dựng cung điện xa hoa, thích những viên minh châu lớn như trứng bồ câu, khiến không ít người mò ngọc mất mạng vì ả.

 

Lại vì không hài lòng khi Thương Hằng nhận cống nạp mỹ nhân từ Nam Man, bịa đặt rằng công chúa Nam Man có ý đồ g.i.ế.t mình, khiến Thương Hằng xử t.ử công chúa ấy, dẫn đến chiến sự biên cương.

 

Nữ vũ cơ nhanh chóng trở thành yêu nữ trong miệng thế gian, kẻ bị xem là họa quốc hại dân.

 

Danh tiếng của Thương Hằng cũng bị phủ bóng đen, bởi suy cho cùng, mọi tội ác của nữ vũ cơ đều là do y dung túng mà ra.

 

6.

 

“Thật không thể nhìn nổi! Một nữ nhân phong trần, vậy mà lại trở mình thành hoàng hậu? Đúng là nực cười!”

 

“Haizz, nếu không nhờ có dung mạo giống Phượng soái, ai thèm để ý đến nàng ta chứ? Không biết thân biết phận, còn dám ăn trộm bảo vật của Phượng soái!”

 

“Nói câu này có vẻ bất kính, nhưng bệ hạ và hai vị công tử Phượng gia thật quá đáng!”

 

“Trước đây còn có thể nói là vì thương nhớ Phượng soái nên mới dung túng cho nữ vũ cơ kia, nhưng giờ chính chủ đã trở về, họ vẫn không chịu tỉnh ngộ.”

 

“Thời gian gần đây, bệ hạ thậm chí không thượng triều, chỉ ở bên cạnh cái yêu tinh kia!”

 

“Hai công tử Phượng gia cũng chẳng buồn quan tâm Phượng soái đã sống thế nào trong mấy năm qua, ngày ngày chỉ biết xoay quanh nữ vũ cơ.”

 

“Thật khiến người ta nghi ngờ, liệu nàng ta có phải hồ ly tinh biến thành không? Thủ đoạn quyến rũ nam nhân của nàng ta quả là cao tay!”

 

Nghe những lời bàn tán từ ngoài cửa, ta chỉ thấy buồn cười.

 

Xem ra nữ vũ cơ này không được lòng người cho lắm.

 

Hết Chương 6:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page