Ban đầu, dường như Tòng Dật không muốn nói nhiều, anh ấy chỉ dựa vào tường mà không nói một từ.
Nhưng rồi, như một sự hồi sinh, anh ấy bỗng liên tục trò chuyện.
Anh ấy cao hơn tôi nửa cái đầu, nếu không dựa vào tường thì hoàn toàn có thể che hết tôi ở phía sau.
Cho đến khi Ôn Nguyệt đã trò chuyện một lúc với Tòng Dật, thì cô ấy mới phát hiện ra sự hiện diện của tôi.
“Bạn học Thẩm?”
Tôi vừa định trả lời thì Tòng Dật bắt đầu tiễn khách.
“Hôm nay cảm ơn cậu nhé.”
“Cũng muộn rồi, cậu nên về sớm đi.”
Đêm nay nhiệt độ đột ngột giảm.
Tôi vừa bước ra khỏi cửa viện, một cơn gió lớn đã tấn công trực diện.
“Đâu có lớn bằng cơn gió trong lòng cậu đâu?”
Âm thanh máy móc quen thuộc lại vang lên
Tôi cười nhạt.
“Cuối cùng ngươi cũng xuất hiện rồi à?”
“Không phải vì lo cậu về nhà một mình sẽ cô đơn sao, cậu hãy nghe lời khuyên của tôi, ra khỏi cuộc tình giữa nam nữ chính sớm đi…”
Tôi có thể nhớ từng chi tiết những lời khuyên lặp đi lặp lại của hệ thống, cảnh báo tôi tránh xa Tòng Dật.
Tôi nhanh chóng làm ngơ.
“Trả lời câu hỏi của tôi trước đã. Lần trước tôi hỏi tại sao Tòng Dật lại biết sớm về việc phản bội của ba mình, ngươi trả lời là vì hiệu ứng cánh bướm.”
“Vì ta không đối mặt trực tiếp với Tòng Dật về việc đó, nên sau này các sự kiện đã thay đổi. Và giờ cả dì Văn cũng đã khám sức khỏe sớm.”
Tôi ôm hi vọng hỏi.
“Vậy có phải chỉ cần ta đề phòng trước, thì ta sẽ không trở thành kẻ thù với Tòng Dật kkhông?”
Hệ thống không hiểu lắm.
“Cậu có thể bớt lụy tình đi được không! Tại sao cứ phải cố chấp ở bên Tòng Dật? Hai người không thể có kết quả mà! Anh ấy là nam chính! Anh ấy là một chàng trai thẳng!”
Nếu giọng của hệ thống có cảm xúc, giờ đây nó chắc chắn sẽ hét lên như một con sóc.
Nhưng vì nó không có cảm xúc, nên nó sẽ không hiểu.
“Tình yêu của con người là rất đa dạng. Ngoài tình yêu thì chúng tôi vẫn có thể làm bạn.”
Tình tiết trong tiểu thuyết chỉ sơ lược ba năm rưỡi, nhưng đó là hàng ngàn ngày thực tế mà tôi và Tòng Dật đã trải qua.
Tôi không biết cốt truyện được viết như thế nào mà lại “Thẩm Tác chắc chắn rằng những trải nghiệm đắng cay của Tòng Dật là do anh ta đáng bị, người lạnh lùng như vậy không xứng đáng có gia đình và bạn bè.”
Từ ngày đầu tiên tôi tiếp xúc với Tòng Dật, tôi đã nhận ra anh ấy thậm chí còn chú ý tránh những bông hoa hồng rơi trên mặt đất.
Tôi rất chắc chắn, tôi sẵn lòng làm bạn với Tòng Dật suốt đời này.
“Vậy nên, khi cậu nói “chờ thêm chút nữa” có phải là để giúp Tòng Dật sửa cuộc đời bị đánh mất lòng tin của mình không?”
Tôi không phủ nhận.
Hệ thống mất một thời gian mới nói.
“Tôi chỉ có thể nói cho cậu biết.”
“Kết thúc sẽ không bao giờ thay đổi.”
Cuối tuần, tôi nhắn tin cho Tòng Dật.
“Nhà tôi không có ai, cậu muốn ghé qua không?”
Tòng Dật trả lời rất nhanh.
“Có việc, không đi được.”
Tôi mở tin nhắn thoại.
“Đáng tiếc nhỉ, vậy thì chỉ có mình tôi và bạn học Ôn với nhau rồi.”
Lần này, Tòng Dật trả lời nhanh hơn.
Anh ấy nói rất ngắn gọn.
“Mấy giờ?”
Mặc dù mục tiêu đã đạt được, nhưng tôi không cảm thấy vui vẻ như tưởng tượng.
Chưa bao giờ tôi thấy Tòng Dật dễ dãi đến vậy.
Trước đây khi tôi nhờ anh ấy làm việc gì, đều phải nói nịnh bợ suốt một hồi, anh ấy mới chịu làm theo.
Bây giờ chỉ cần nhắc tên nữ chính, thì mọi việc đều trở nên dễ dương.
Tôi lẩm bẩm.
“Trong đầu toàn là yêu với đương!”
“Xin hỏi cậu có tư cách nói người khác sao?”
Hệ thống tức giận vì tôi đã làm loạn những cảnh báo của nó.
Ví dụ.
“Hả? Gì? Hòa thuận với nam nữ chính à?
“Được rồi, tôi sẽ chăm sóc tốt cho họ.”
Khi chuông cửa reo lên, tôi vẫn chưa kịp thay đồ ngủ.
Nhìn qua lỗ nhòm, tôi nhận ra là Tòng Dật, nhưng tôi không vội thay đồ.
“Đến sớm thế?”
Tòng Dật lập tức nhận thấy cổ áo rộng mở của tôi.
“Có khách đến nhà, cậu ăn mặc cẩn thận chút.”
Anh ấy gây sự vô cớ, trước đây tôi chưa thấy anh ấy cẩn thận như vậy.
Tôi cố ý nói giọng mơ hồ.
“Tôi mặc ít đương nhiên là vì… Mỹ nam kế.”
Tòng Dật bình tĩnh trả lời.
“Tôi đã thử rồi, phương pháp này hoàn toàn không hiệu quả tán tỉnh.”
“Cậu đã thử thực sự à?!”
Trước đây khi tôi đến nhà Tòng Dật, tôi đã tình cờ nhìn thấy anh ấy ra khỏi phòng tắm.
Đó là khi tôi vẫn chưa rõ ràng về tình cảm của mình đối với anh, tôi đã cười trêu bảo anh mau mặc quần áo vào trong khi lén ngắm thân hình tuyệt đẹp của anh.
Vì vậy, tôi không biết liệu việc Tòng Dật theo đuổi người ta như vậy là thực sự lạnh lùng và kỳ quặc hay là trái tim lạnh như băng của Ôn Nguyệt đã gây sốc hơn.
Lúc Ôn Nguyệt tới, cuộc đối đầu giữa tôi và Tòng Dật đã kết thúc.
You cannot copy content of this page
Bình luận