Chương 2:
13/02/2025
Chương 3:
13/02/2025
Chương 1:
13/02/2025
Chương 4:
13/02/2025
Chương 5:
13/02/2025
Chương 6:
13/02/2025
Chương 7:
15/02/2025
Chương 8:
15/02/2025
Chương 9:
15/02/2025
Chương 10:
15/02/2025
Chương 12:
15/02/2025
Chương 11:
15/02/2025
Chương 13:
18/02/2025
Chương 14:
18/02/2025
Chương 15:
18/02/2025
Chương 16:
18/02/2025
Chương 17:
18/02/2025
Chương 18:
18/02/2025
Chương 19:
18/02/2025
“Từ Tiệp dư lại đeo một chiếc đồng tâm kết cũ kỹ bên hông, chuyện này thật lạ. Nàng ta không giống kiểu người dùng đồ cũ, nhưng lại trân quý nó đến mức mang theo khi nhập cung.”
“Tiểu Liên, ngươi có thấy thủ đoạn của Từ gia quá cao minh không? Vừa nhập cung một tháng liền hoài thai, quả thực đáng khâm phục.”
“Liệu có khi nào, trước khi vào cung, nàng ta đã mang thai rồi không?”
Ta chậm rãi nói, chẳng bận tâm Tiểu Liên có nghe hiểu hay không, bởi kẻ cần nghe, tự nhiên sẽ nghe thấy.
Thấy Tiểu Viên Tử lặng lẽ rời đi, khóe môi nhếch lên.
Phụ thân thân yêu của ta, tin tức này, coi như ta tặng không cho ngươi.
Từ Tiệp dư cũng chẳng phải loại hiền lành, cố ý để ta nhìn thấy đồng tâm kết đã cũ, rõ ràng là muốn hại ta mà thôi.
10.
Năm ngày sau, Thuần phi xuất hiện tại viện của ta, mang theo cung nữ, thái giám, uy thế lẫm liệt, bày ra dáng vẻ của một phi tần tôn quý.
Ta hành lễ: “Thuần phi nương nương vạn an.”
Thuần phi đứng trên cao nhìn xuống, dù ta cúi đầu cũng có thể cảm nhận được ánh mắt nàng ta như chứa đầy hàn độc.
Dù sao thì, trước khi nàng ta nhập cung, ta cũng chỉ là kẻ để nàng ta tiêu khiển.
Chỉ là không ngờ, một con kiến hèn mọn như ta, năm năm sau vẫn có thể trở thành cái gai trong mắt nàng ta.
“Hạ tiện vẫn là hạ tiện, dù có nhập cung cũng không thể thay đổi thân phận. Ngươi và bản cung vốn dĩ khác biệt, cả đời này, ngươi chỉ có thể quỳ xuống mà nhìn bản cung!”
“Nương nương nói chí phải.”
Ta cười đáp thuận theo.
Càng tỏ ra như vậy, càng chứng tỏ nàng ta đã dao động, xem ra gia tộc đã gây áp lực lên rồi.
“Nhớ kỹ thân phận của mình, thật sự nghĩ rằng vào cung rồi có thể ngang hàng với bản cung sao?
“Bản cung là đích nữ Tống gia, từ xưa đến nay, đích – thứ có phân biệt. Ngươi chỉ là một tên thứ xuất thấp hèn, bản cung mới là chủ tử!”
Thuần phi tiếp tục châm chọc.
Ta cười lạnh trong lòng.
Ta đâu phải chỉ muốn chống lại nàng ta, mà là muốn chống lại cả Tống gia.
Mối huyết hải thâm cừu giữa ta và Tống gia, không phải ít.
“Gói thuốc này, nghĩ cách để Từ Tiệp dư uống vào!”
Cuối cùng, Thuần phi cũng đi thẳng vào chủ đề.
Một gói thuốc rơi xuống ngay dưới chân ta.
“Ngươi và Từ Tiệp dư đã mật đàm nửa khắc, phụ thân rất tức giận. Nếu không muốn mẫu thân đê tiện của ngươi và đệ đệ bệnh tật kia c.h.ế.t thảm, thì hãy c.ắ.t đứt liên hệ với Từ gia, làm cho Từ Tiệp dư mất đứa bé kia đi!”
Ta bật cười, không còn giả vờ nhu nhược nữa, mà đứng thẳng dậy, nhìn thẳng vào Thuần phi.
“Nương nương, chuyện này ta không làm được.”
“Ngươi to gan!”
Thuần phi giận dữ, bên cạnh, Thái Thanh lập tức lao lên, dồn sức tát ta một bạt tai.
Ta nhanh chóng phản kích, một cái tát vang dội giáng thẳng lên mặt Thái Thanh.
Khoảnh khắc này, ta đã chờ đợi suốt bao năm.
Thái Thanh sững sờ, trợn tròn mắt nhìn ta, hoàn toàn không dám tin.
Trong mắt nàng ta, ta vốn luôn nhẫn nhịn chịu đựng, sao hôm nay lại dám ra tay?
Ta lạnh lùng cười nhạt: “Thuần phi nương nương, e rằng người nên quản lý lại nô tài của mình cho tốt. Ngay cả Mỹ nhân của Hoàng thượng mà bọn chúng cũng dám động thủ, thật to gan!”
“Tối nay Hoàng thượng còn triệu ta thị tẩm, nếu để ngài biết chuyện này, nương nương nghĩ xem, hậu quả sẽ ra sao?”
Sắc mặt Thuần phi tức thì đen lại, giận đến nỗi chuẩn bị đích thân ra tay giáo huấn ta.
Ta chậm rãi nói tiếp: “Thuần phi nương nương, ta khuyên ngươi đừng hành động lỗ mãng. Nếu bàn tay này giáng xuống, ta lập tức quy thuận Từ Tiệp dư.”
“Đừng lấy di nương cùng đệ đệ ra ép buộc ta nữa. Ta vốn là kẻ ăn mềm không ăn cứng, cùng lắm thì cá c.h.ế.t lưới rách.”
“Ba mạng hèn mọn đổi lấy một mạng của ngươi, mà trong gia tộc lại chẳng còn nữ tử thích hợp nào để đưa vào cung nữa rồi, nương nương nói xem, có đáng hay không?”
You cannot copy content of this page
Bình luận