Cao Thủ Cung Đấu, Ta Có EQ Cao Vô Địch

Chương 5:

Chương trước

Chương sau

“Chúng ta lập tức cắt đứt quan hệ với Thái tử, nhân lúc thế lực Tam Hoàng tử còn yếu mà âm thầm ủng hộ hắn. Hiện tại, hắn đối với nhà chúng ta vô cùng tín nhiệm, hôm nay còn gửi tặng lễ vật hậu hĩnh đến nữa!”

 

“Thu quần áo? Ta chưa từng bảo A Chân nói như vậy. Ta chỉ bảo nàng trời sắp đổi, ý là Hoàng thượng chuẩn bị làm suy yếu thế lực của Hoàng hậu, muốn ta giúp quản lý hậu cung. Chứ ta nào có nói Thái tử sẽ bị phế truất?”

 

Hoa Phi nói xong, ánh mắt liền dừng trên người ta, dường như đã hiểu ra điều gì, sắc mặt nàng thoáng hiện vẻ kinh hãi, nhưng rất nhanh đã bị sự khâm phục thay thế. 

 

“A Chân, thì ra ngươi đã sớm cảnh giác, biết Thái tử có thể bị phế bỏ nên mới báo tin cho phụ mẫu ta trước.”

 

“Hóa ra là vậy.” 

 

Triệu lão gia quay đầu nhìn ta, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc và thán phục.

 

Ta ngơ người. 

 

Không đúng, chuyện này là sao? Các người đừng có bịa chuyện lên người ta như vậy chứ!

 

Triệu phu nhân nhìn ta, nước mắt còn chưa khô, liền tiến lên thi lễ một cái: “Ngọc Chân cô nương quả thật thông tuệ hơn người, tiên đoán như thần. Có thể sớm phát hiện điểm bất thường, tựa như Gia Cát tái thế. Lần này, tất cả đều nhờ có cô nương!”

 

Ta: “……”

 

Ê nha, rốt cuộc ta đã làm cái gì đâu? Các người đừng có tự ý thêm thắt câu chuyện thế này được không?!

 

Triệu lão gia cũng gật đầu, đôi mắt sắc bén như chim ưng nhìn về phía ta: “Sự thông tuệ này đã vượt xa người thường, lần này ngươi lập được đại công, nhất định phải ban thưởng.” 

 

“Người đâu, đưa Ngọc Chân cô nương đi lĩnh thưởng.”

 

Ta nghe xong, đầu óc mơ hồ. 

 

Hả? Mình thông minh sao? Ta đã làm cái gì đâu mà đã thông minh rồi?

 

Ta không nói một lời, lặng lẽ theo đám người đó đi lĩnh thưởng, lĩnh xong trở về, tình cờ nghe thấy Hoa Phi đang nói chuyện với Triệu lão gia.

 

Triệu lão gia ngồi trên ghế, nắm lấy tay Hoa Phi, giọng điệu trầm trọng và nghiêm túc: “Ngọc Chân là người quyết đoán, gặp việc luôn bình tĩnh, dũng cảm mưu trí. Phải đối đãi thật tốt, tuyệt đối không được bạc đãi nhân tài như vậy. Khi nói chuyện với nàng, cũng phải khách khí vài phần.”

 

Triệu phu nhân cũng phụ họa: “Có bản lĩnh và gan dạ như thế, nếu chỉ làm nha hoàn thì chẳng phải là quá uất ức cho nàng sao? Sao không tiến cử nàng cho đương kim Thái tử?”

 

“Đúng vậy. Nàng tuy xuất thân thấp kém, nhưng với tài trí và thủ đoạn như thế, tương lai chưa biết chừng sẽ bước lên hậu vị. Khi đó, chúng ta cũng có thêm một chỗ dựa vững chắc.” 

 

Triệu lão gia vuốt vuốt chòm râu, ánh mắt sâu thẳm: “Thật không ngờ bên cạnh con lại có một người tài giỏi như vậy, so với Gia Cát Khổng Minh cũng không hề kém cạnh.”

 

Ta đứng ngoài lặng im, không nói một lời. 

 

Thật sự là… đuma!! 

 

Ta chẳng làm gì hết, các ngươi khen cái gì vậy trời? 

 

Đừng tự ý biến ta thành Gia Cát tái thế nữa có được không?!

 

5.

 

Sau đó, Tam Hoàng tử được phong làm Thái tử. 

 

Hắn quả thật có dũng có mưu, so với Thái tử trước kia đúng là tốt hơn rất nhiều.

 

Hoàng thượng vì tình xưa nghĩa cũ nên không phế truất Hoàng hậu, nhưng thế lực của nàng ta đã chẳng còn như trước.

 

Hôm nay tâm trạng ta vô cùng vui vẻ, định ra ngoài cung đi dạo một chút, nào ngờ lại bị một tiểu thái giám gọi tới phủ Thái tử. 

 

Khi tới nơi, Hoằng Thụy đang ngồi đánh cờ.

 

“Ngọc Chân cô nương.” 

 

Hoằng Thụy thấy ta đến liền đứng dậy, chắp tay thi lễ, giọng nói vô cùng khách khí: “Nghe đại danh đã lâu, hôm nay được gặp, quả nhiên là quốc sắc thiên hương. Nhưng so với nhan sắc, tài năng của cô nương mới càng khiến người ta kinh ngạc.”

 

Ta phớt lờ lời khen ngượng ngùng của hắn, chỉ muốn ứng phó cho xong rồi về ăn cơm, bèn đi thẳng vào vấn đề: “Không biết điện hạ gọi ta tới là có việc gì?”

 

“Ta nghe nói Ngọc Chân cô nương trí tuệ hơn người. Dạo gần đây, ta đam mê cờ vây nhưng lại khổ vì không có đối thủ. Không biết cô nương có thể nể mặt cùng ta đánh một ván?” 

 

Hết Chương 5:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Mê truyện số một

    Vãi haha 😂😂😂

Trả lời

You cannot copy content of this page