Chương 1: Thai sông
20/04/2025
Chương 2: Ôn thần
20/04/2025
Chương 3: Bóng đêm
20/04/2025
Chương 4: Quỳ xuống
20/04/2025
Chương 5: Cổ Ngọc
20/04/2025
Chương 6: Thuyền vỡ
20/04/2025
Chương 7: Đụng phải Quỷ
20/04/2025
Chương 8: Lương tâm
20/04/2025
Chương 9: Nhất định phải chết
20/04/2025
Chương 10: Tôi đến vớt!
20/04/2025
Chương 11: Hai lần vớt thất bại
20/04/2025
Chương 12: Lên bờ
20/04/2025
Chương 13: Mở đường cõi Âm
20/04/2025
Chương 15: Truyền thừa
20/04/2025
Chương 14: Tôi đau
20/04/2025
Chương 16: Tiền người chết
20/04/2025
Chương 17: Tạ Tiểu Hoa
20/04/2025
Chương 18: Loạn thế hoàng kim
20/04/2025
Chương 19: Tử Đảo ôm thi hài
20/04/2025
Chương 20: Tiền hàng đã thanh toán xong
20/04/2025
Chương 21: Chó điên xui xẻo lại đến
20/04/2025
Chương 22: Tạ Tiểu Hoa nguyền rủa
20/04/2025
Chương 23: Đỡ âm linh
20/04/2025
Chương 24: Lên thành phố làm việc
20/04/2025
Chương 25: Tìm thi thể ở Mạnh phủ
20/04/2025
Chương 27:Xác chết đứng
20/04/2025
Chương 26: Cô muốn con bé chết sao?
20/04/2025
Chương 28: Lời thì thầm trong đêm
20/04/2025
Chương 29: Đục thuyền
20/04/2025
Chương 30: Chú sẽ vớt xác
20/04/2025
Chương 31: Giày thêu, chân người chết
20/04/2025
Chương 32: Giày thêu hoa
20/04/2025
Chương 33: Lần thứ hai vớt xác thất bại
20/04/2025
Chương 34: Thai chưa đủ tháng nhưng hồn đã đủ
20/04/2025
Chương 35: Phạm sai lầm
20/04/2025
Chương 36: Phạm vào cấm kị
20/04/2025
Chương 37: Trấn mẫu tử sát
20/04/2025
Chương 38: Tăng giá
20/04/2025
Chương 39: Xác nam ngửa mặt
20/04/2025
Chương 40: Cơm có thể ăn bừa nhưng lời không thể nói bậy
20/04/2025
Chương 41: Thợ làm giấy Hứa
20/04/2025
Chương 42: Buổi tối mới làm ăn
20/04/2025
Chương 43: Nhiều tài dễ sống
20/04/2025
Chương 44: Bị kéo xuống nước
20/04/2025
Chương 45: Nghiệp
20/04/2025
Chương 46: Tử Đảo trên thuyền
20/04/2025
Chương 47: Cô nói dối
20/04/2025
Chương 48: Thả lồng heo
20/04/2025
Chương 49: Tử Đảo hóa Hắc Sát
20/04/2025
Chương 50: Sặc nước
20/04/2025
Chương 51: Thanh giả tự thanh
20/04/2025
Chương 52: Còn muốn tôi đưa tiền?
20/04/2025
Chương 53: Giao cho cảnh sát
20/04/2025
Chương 54: Sao con không vớt La Âm bà lên?
20/04/2025
Chương 55: Hung thi
20/04/2025
Chương 56: Mày điếc hay mù rồi?
20/04/2025
Chương 57: Chó cào cửa, mèo cắn xác, người chết thở hắt ra
20/04/2025
Chương 58: Cho chú nghỉ một lát
20/04/2025
Chương 60: Số tiền này mày không dám động vào đâu
20/04/2025
Chương 59: Tạ lễ
20/04/2025
Chương 61: Đãi tiệc
20/04/2025
Chương 62: Không dám quản
20/04/2025
Chương 63: Chết không thấy xác
20/04/2025
Chương 64: Ăn trộm
20/04/2025
Chương 65: Người vớt xác mặc kệ ma quỷ trên bờ
20/04/2025
Chương 66: Bắt người
20/04/2025
Chương 67: Đuổi người
20/04/2025
Chương 68: Chặt cây
20/04/2025
Chương 70: Mang thai?
20/04/2025
Chương 69: Khách đến nhà
20/04/2025
Chương 71: Nghe theo chú Hai
20/04/2025
Chương 72: Tăng thú lao
20/04/2025
Chương 73: Gặp quỷ rồi
20/04/2025
Chương 74: Cha giết con gái, con gái giết cha
20/04/2025
Chương 75: Diệt mẫu tử sát
20/04/2025
Chương 76: Tất cả các người đều phải đền mạng
20/04/2025
Chương 77: Thai âm mở mắt, người sống mất mạng
20/04/2025
Chương 78:
20/04/2025
Chương 79:
20/04/2025
Chương 80:
20/04/2025
Chương 81:
20/04/2025
Chương 82:
20/04/2025
Chương 83:
20/04/2025
Chương 84: Quan tài trống
20/04/2025
Chương 85: Thai phụ có chết oan không?
20/04/2025
Chương 86: Vu oan giá họa
20/04/2025
Chương 87: Vớt xác
20/04/2025
Chương 88: Nói dối
20/04/2025
Chương 89: Người chết là lớn nhất
20/04/2025
Chương 90: Tiên sinh không có ở đây
20/04/2025
Chương 91: Vợ lẽ
21/04/2025
Chương 92: Giàn thiêu
21/04/2025
Khuôn mặt người chết xanh lè, đôi mắt nhắm nghiền, môi hé mở, nhưng không nhìn thấy răng, chỉ có thể nhìn thấy cái miệng đen ngòm, vô cùng tĩnh lặng.
Đặc biệt là toàn thân anh ta đều ướt sũng, tôi buộc dây mà vắt ra không ít nước…
Toàn thân giống như một cái khăn mốc bị ngâm nước phồng lên, tôi cảm thấy nếu dùng sức một chút, có thể làm rách da thịt của nó.
Buộc chặt Vương Học xong, tôi kéo vai thi thể của anh ta, lôi nó đến mép bến tàu.
Đợi tôi lên thuyền trước, rồi mới kéo dây thừng.
Tõm một tiếng, thi thể rơi xuống nước, ngay sau đó nổi lên một cách quái dị, cả khuôn mặt lộ ra khỏi mặt nước trước, các bộ phận còn lại thì hơi chìm trong nước.
Ở gần thì miễn cưỡng nhìn thấy được, nếu ở xa thì chỉ có thể nhìn thấy một khuôn mặt người chết trên mặt nước thôi.
Chú Hai thúc giục tôi nhanh tay nhanh chân một chút, tôi cắn lưỡi, để bản thân tỉnh táo hơn, vội vàng đi buộc dây thừng vào mép thân thuyền.
Khi tôi làm xong những việc này, chú Hai bắt đầu chèo thuyền, hướng đi rõ ràng là về phía chỗ chúng tôi vớt xác trước đó.
Thực ra lúc đầu còn ổn, Lữ Tiểu Cầm vẫn ngồi co chân.
Đến khi thuyền vớt xác rời xa bến tàu, cô ta rõ ràng không được thoải mái lắm, muốn mở miệng, nhưng lại không dám.
Tôi ước chừng thời gian, khoảng đến nửa đường, Lữ Tiểu Cầm mới đứng dậy, rất bất an hỏi chú Hai, phải làm sao để giải quyết rắc rối?
Chú Hai nói với giọng điệu lãnh đạm, nói oan có đầu nợ có chủ, chuyện này không liên quan đến cô ta lắm, bảo cô ta cứ xem là được, đừng hỏi mãi.
Lữ Tiểu Cầm muốn nói lại thôi, cô ta lại ngồi xuống.
Nhưng tôi lại cảm thấy, Lữ Tiểu Cầm có vẻ không được bình thường lắm…
Tôi không biết diễn tả thế nào, chỉ là nhìn ánh mắt của Lữ Tiểu Cầm, tôi cảm thấy cô ta chột dạ.
Gần đến cửa con lạch sông đó, Lữ Tiểu Cầm đột nhiên chui vào khoang thuyền tre, toàn thân cô ta co rúm lại, cũng không lên tiếng, ánh mắt rất lảng tránh.
Một lát sau, thuyền của chúng tôi dừng lại ở nơi trước đó vớt con trai Vương Học.
Chú Hai đến bên mạn thuyền, ông đưa tay kéo dây thừng buộc ở mạn thuyền lên, kéo một phần thi thể Vương Học lên khỏi mặt nước.
Đột nhiên, ông tát một cái lên thi thể Vương Học!
Cái tát này của ông không nhẹ chút nào!
Tôi cảm thấy mặt Vương Học bị tát muốn méo luôn.
Sau đó, chú Hai lại trở tay tát một cái nữa.
Tổng cộng sáu cái tát, mặt Vương Học dường như đã lõm xuống.
Lữ Tiểu Cầm không chịu nổi nữa, môi cô ta sắp bị cắn nát, khóc nói một câu, có thể đừng đánh nữa không, giải quyết chuyện này, nhất thiết phải đánh xác chồng cô ta sao?
Chú Hai điềm đạm nói: “Có người bị chồng cô hại chết, tát mấy cái, cũng chỉ là hình thức thôi.”
Sau đó chú Hai lại bảo tôi đến tát vài cái, tôi hoàn toàn là là kiên trì ra tay.
Hơn nữa lúc tôi tát, lúc nào cũng lo Vương Học sẽ mở mắt ra…
Tôi cũng tát sáu cái, chú Hai mới chỉ vào mặt nước, bảo tôi xuống vớt thi thể, đi vớt cái xác chết đứng đó lên.
Tim tôi đập thình thịch, nhưng tôi không hỏi nhiều, chỉ kiểm tra đồ đạc trên người mình, rồi đặt cái rương gỗ đen lớn xuống, đi mặc gai áo ngắn vào.
Cuối cùng nhảy ùm xuống nước, bơi về phía trước vài mét.
Nước sông lạnh buốt, bên trong có không ít cỏ nước, thỉnh thoảng chặn cả tay chân tôi, giống như trong nước có rất nhiều bàn tay đang ngăn cản tôi vậy.
Trên mặt nước chẳng nhìn thấy gì, chỉ có bóng trăng phản chiếu.
Tôi hít mạnh một hơi, lao đầu lặn xuống nước.
Ngay khoảnh khắc lặn xuống, tôi cảm thấy một cảm giác áp bách vô cùng, như thể bị một người sắp đấm vào mặt…
Ban đầu khi lặn xuống tôi nhắm mắt lại, nếu không sóng nước bắn vào sẽ làm tổn thương mắt.
Sau khi lặn xuống, tôi mở mắt ra.
Kết quả, điều tôi nhìn thấy lại là một khuôn mặt trắng bệch đến cực độ của một người phụ nữ đã chết!
Khuôn mặt đó gần như sắp chọc vào mũi tôi rồi!
Cô ta nhắm nghiền đôi mắt, sống mũi cao thẳng, mím chặt môi, nhưng đường lông mày hơi nhíu lại.
Chỉ nhìn thoáng qua thôi mà tôi đã cảm thấy trong lòng rùng mình không ngừng.
Trước đây tôi không biết Tử Đảo ở dưới nước trông như thế nào.
Bây giờ tôi nhìn thấy rõ ràng rồi.
Thân thể người phụ nữ này đứng thẳng tắp, nhưng toàn thân hơi nghiêng về phía trước một chút.
Đây có lẽ là do dòng nước, nếu là ở trong nước tĩnh lặng hoàn toàn, có lẽ cô ta sẽ đứng thẳng trong nước.
Thật là khủng khiếp đến cực điểm.
Mặc dù mắt cô ta nhắm nghiền, nhưng tôi cảm thấy cô ta đang nhìn chằm chằm vào tôi…
Tôi lắc lắc đầu, định thần lại, lấy dây thừng ra quàng qua nách và ngực cô ta.
Chỉ vài ba động tác tôi đã trói cô ta lại, nắm lấy đầu dây bên kia, nhanh chóng nổi lên mặt nước.
Nhanh chóng bơi về phía thuyền vớt xác.
Đến bên cạnh, tôi lập tức lên thuyền.
Sau đó kéo dây thừng, tôi dùng sức kéo xác chết đứng này lên…
Những thi thể khác được vớt lên đều rất nặng, còn trước đó xác chết đứng này nắm chặt chân con trai Vương Học, cũng rất nặng.
Nhưng lần này, lại có cảm giác nhẹ tênh, tôi dễ dàng kéo cô ta lên thuyền.
Và ngay lúc đó, một cảnh tượng kỳ lạ đã xảy ra.
Sau khi tôi kéo cô ta lên thuyền, vốn dĩ thi thể được đặt nằm ngang ở đáy thuyền, tôi còn nghĩ người đã chết thì nên tôn trọng, cẩn thận hết mức để mặt cô ta hướng lên trên, không bị đè xuống.
Nhưng thi thể của cô ta, đột nhiên đứng thẳng lên!
Vù một cái, xác chết đứng trong thân thuyền, thẳng đơ như một cái cọc!
Ánh trăng chiếu lên mặt cô ta, mắt cô ta dường như đã hé mở một khe nhỏ…
Đặc biệt là trên mặt cô ta, dường như bắt đầu mọc ra những sợi lông tơ đen…
Cảnh tượng này, khỏi phải nói là kinh dị đến mức nào!
You cannot copy content of this page
Bình luận