Tô Ba Ba có phần căng thẳng, lòng bàn tay cầm micro bắt đầu rịn mồ hôi. Chương trình lần này là truyền hình trực tiếp, khác với những lần trước được ghi hình trước rồi mới phát sóng, điều đó đòi hỏi khả năng ứng biến tại chỗ rất cao. Với cô ấy, đây là một thử thách không nhỏ.
Ngô Bác và Phí Đông Minh sóng vai bước vào. Phí Đông Minh trước tiên đi một vòng quanh trường quay, thấy ánh sáng và thiết bị quay phim đã chuẩn bị ổn thỏa thì khẽ gật đầu, chào hỏi Tô Ba Ba rồi ngồi vào ghế giám khảo.
Ngay lập tức, một thợ trang điểm xách túi đồ nghề tiến tới, bắt đầu dặm lại lớp trang điểm nhẹ cho Ngô Bác và Phí Đông Minh, đây là yêu cầu bắt buộc khi lên hình. Nếu không trang điểm, gương mặt hiện lên trên màn ảnh sẽ trông nhợt nhạt và thiếu sức sống.
Cánh cửa lớn phía trước phòng quay được mở ra, từng tốp khán giả bắt đầu lần lượt vào chỗ ngồi. Phòng thu số 2 là một trường quay nhỏ, chỉ chứa được khoảng hai trăm người.
Với những chương trình biểu diễn quy mô như thế này, đài truyền hình sẽ không bán vé ra ngoài. Ngoài một số vé mời dành cho đơn vị tài trợ, phần còn lại chủ yếu được phân phối nội bộ cho nhân viên của đài, những người đến xem đều là bạn bè hoặc người thân.
Làm như vậy có một lợi thế: Nếu trong quá trình ghi hình xảy ra sai sót, ví dụ như khách mời hoặc MC lỡ lời, có thể ngay lập tức ban hành lệnh giữ bí mật, tránh để phát ngôn tiêu cực lan truyền ra ngoài gây ảnh hưởng xấu.
Thấy mọi thứ đã sẵn sàng, Tô Ba Ba đeo tai nghe, thử mic với đạo diễn. Chương trình “Năng Lượng Mỹ Nhân – Vòng thi bán kết” chính thức bắt đầu.
Tô Ba Ba đan tay lại, mỉm cười nhìn thẳng vào ống kính, mở đầu một cách nhịp nhàng: “Xin chào quý vị khán giả đang theo dõi trước màn hình. Tôi là Tô Ba Ba, và hiện tại chúng ta đang có mặt tại trường quay của vòng bán kết chương trình Năng Lượng Mỹ Nhân.”
Dứt lời, cô ấy nghiêng người sang một bên, để máy quay có thể bắt trọn hình ảnh mười chín cô gái trẻ trung xinh đẹp phía sau. Các cô gái đồng loạt mỉm cười, cố gắng thể hiện góc độ xinh đẹp nhất của mình trước ống kính.
Sau đó, ống kính quay trở lại Tô Ba Ba, cô ấy thong thả bước đến trước bàn giám khảo, chỉ vào vị trí bên trái có đặt bảng tên của mình, mỉm cười nói: “Là một trong những giám khảo của chương trình lần này, tôi tin rằng đa số khán giả đều đã quen thuộc với tôi rồi, nên tôi xin phép không giới thiệu nữa.”
Lời còn chưa dứt, bên dưới sân khấu lập tức có tiếng khán giả la ó, yêu cầu cô ấy phải giới thiệu bản thân, khiến đạo diễn lập tức căng thẳng. Anh ta cau mày quay sang chất vấn trợ lý bên cạnh: “Chẳng phải vé lần này đều đã được phát cho người nội bộ rồi sao? Sao lại xảy ra chuyện như vậy?”
Trợ lý vẻ mặt mù mờ, bỗng chợt nhớ ra, liền đáp: “Hình như có một phần được đưa cho Tổng giám đốc Vạn…”
Đạo diễn khẽ nhíu mày, không nói gì thêm, ánh mắt vẫn dán chặt lên hình ảnh của Tô Ba Ba trên màn hình, ngón tay đặt sẵn lên nút chuyển cảnh. Nếu cô ấy lúng túng không xử lý được tình huống, anh ta sẽ ngay lập tức chuyển sang đoạn video đã dựng sẵn từ hôm qua.
Tô Ba Ba đợi cho tiếng ồn ào dưới khán đài lắng xuống, liền thoải mái chỉ tay vào chính mình, ưỡn ngực, ngẩng đầu, tự tin giới thiệu: “Tôi chính là… mỹ nữ kỳ cựu Tô Ba Ba!”
Câu nói vừa dứt, khán giả bên dưới bật cười đồng loạt. Đạo diễn cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Quả nhiên, Tô Ba Ba vẫn là người có nghề.
Cô ấy vẫn tươi cười, chỉ sang phía Phí Đông Minh giới thiệu: “Vị này chính là nhà sản xuất hàng đầu trong nước, đã phát hiện ra rất nhiều nghệ sĩ xuất sắc, một người luôn năng nổ hoạt động trong giới nghệ thuật: Thầy Phí Đông Minh!”
Giọng của Tô Ba Ba lên xuống đúng nhịp, đầy tính kích động, như thể cô đang giới thiệu… Tổng thống Mỹ, khiến khán giả bên dưới vô cùng nể mặt, đồng loạt vỗ tay nhiệt liệt.
Tiếp đó, cô ấy bước vài bước duyên dáng đến trước vị trí của Ngô Bác, giọng nói lại cao thêm một bậc: “Còn đây là vị từng được mệnh danh là thiên vương nhạc rock, hiện giờ đã có đội ngũ sản xuất độc lập của riêng mình, cũng chính là người đã lăng xê tiểu thiên hậu Hứa Phi Dương: Thầy Ngô Bác!”
Tiếng vỗ tay càng vang rền hơn nữa. Thực ra, xét về địa vị trong giới nghệ thuật, Phí Đông Minh chắc chắn nặng ký hơn Ngô Bác, nhưng vì ông ấy làm việc ở hậu trường nên ít người ngoài biết đến. Trong khi đó, Ngô Bác từng là ca sĩ nổi tiếng, gần đây lại thành công chuyển hướng, sáng tác nhiều bài hát nổi bật, khán giả đương nhiên quen mặt quen tên hơn.
Giới thiệu xong ban giám khảo, Tô Ba Ba mỉm cười chỉ vào màn hình lớn phía đối diện: “Bây giờ, chúng ta hãy cùng xem phần trình diễn của mười chín mỹ nữ nhé!”
Đạo diễn lập tức nhấn nút chuyển cảnh. Trên màn hình lớn là những cảnh quay chụp hình tĩnh của các cô gái. Dĩ nhiên, tất cả đều đã được chọn lọc kỹ càng.
Ví dụ, có đoạn các cô gái lựa chọn trang phục. Trong một số trường hợp, hai cô cùng vươn tay chạm vào một bộ đồ, trên thực tế thì một người sẽ lịch sự nhường lại, nhưng đoạn nhường đó đã bị cắt bỏ khi dựng phim. Khán giả nhìn vào sẽ thấy như thể các cô đang tranh giành lẫn nhau, tăng thêm tính kịch tính và hấp dẫn cho chương trình.
Sự xuất hiện của Liên Minh không gây chấn động như khi anh ta xuất hiện trước mặt các cô gái. Phí Đông Minh đã khéo léo cắt bỏ toàn bộ các cảnh quay cận mặt mang tính chính diện của anh ta, chỉ để lại những bóng lưng cao lớn và đôi khi là một cái nghiêng mặt lướt qua, đẹp trai đến mức khiến người ta tức giận.
Đây chính là chủ ý của Phí Đông Minh, cũng là lý do vì sao ông đích thân tham gia khâu dựng hình.
Sự thành công của Phí Đông Minh không phải là ngẫu nhiên. Năm xưa, ông cũng bắt đầu từ những công việc cơ bản, từng bước từng bước mà đi lên. Có thể nói, miễn là việc liên quan đến sản xuất chương trình, không có thứ gì mà ông không tinh thông.
Khi màn hình chiếu đến phần hỗn loạn ban đầu, rồi tiếp đến là cảnh các cô gái chỉnh tề bước ra, khán giả không khỏi cảm thấy sáng mắt lên. Mười chín cô gái, ai cũng có nét đẹp riêng, cộng thêm trang phục phong phú đa dạng, quả thực chẳng khác nào một sàn diễn thời trang thu nhỏ.
Tới lúc quay hình chụp ảnh, sự khác biệt giữa các cô gái mới dần bộc lộ. Cô gái đầu tiên có màn thể hiện đầy kinh ngạc, khiến khán giả trầm trồ liên tục. Mấy cô tiếp theo thì hơi kém sắc, ghế khán giả bắt đầu râm ran bàn tán.
Khi Ellie xuất hiện, khuôn mặt với đường nét góc cạnh của cô làm cho vẻ ngoài càng thêm rực rỡ. Khán phòng lập tức im phăng phắc, đến khi cô xuất hiện trong trạng thái ướt sũng, cả khán giả ồ lên một tiếng đầy bất ngờ.
Biểu hiện của Lý Thiếu Long trên màn ảnh lại có phần bình bình, không mang được cảm giác chấn động như khi xem trực tiếp tại hiện trường.
Khi Lâm Viễn Dao xuất hiện, hình ảnh màu sắc trên màn hình đột nhiên chuyển thành trắng đen, mọi thứ trở nên u ám, như thể tận thế đã đến. Trong số khán giả, không ít phụ nữ đã che miệng, kinh ngạc nhìn cô gái đáng thương trên màn ảnh.
Đến khi Lâm Viễn Dao đứng dậy, màu sắc trên màn hình liền được khôi phục, không khí chết chóc của cảnh trắng đen bị quét sạch, hy vọng như chiếu rọi xuống trần gian. Dù không có âm thanh, mọi người vẫn có thể cảm nhận được niềm vui tràn đầy và tiếng hát rộn ràng trong đó.
Đứng trên sân khấu, Mộc Vũ cẩn thận chuyển trọng tâm từ chân trái sang chân phải, đứng quá lâu khiến chân cô tê cứng cả rồi.
Phải nói rằng, Phí Đông Minh thực sự là một nhà sản xuất giàu kinh nghiệm, phần hậu kỳ do ông thực hiện đã giúp Lâm Viễn Dao trở thành MVP không thể tranh cãi của buổi diễn hôm nay.
Tính hiếu thắng trong lòng Mộc Vũ bùng lên. Cô hơi nghiêng mặt, nhìn về phía Lâm Viễn Dao trong đám đông, thầm thề với bản thân: “Lần sau… nhất định mình sẽ không thua nữa!”
Màn xuất hiện của Mộc Vũ cũng rất ấn tượng, nhưng vì trước đó Lâm Viễn Dao đã thể hiện quá xuất sắc, nên cô chỉ như khúc kết trong một bản nhạc, vẫn du dương, vẫn đáng nhớ, nhưng rất khó để vượt qua phần cao trào trước đó.
You cannot copy content of this page
Bình luận