(Nguyên văn: Hoa nở trên mặt nước (出水芙蓉 )- ví như vẻ đẹp tự nhiên, thanh tú khi vừa hiện ra từ mặt nước)
Các cô gái reo hò chạy ào về phía chiếc xe tải đậu gần đó. Đến nơi, họ phát hiện ban tổ chức đã chu đáo chuẩn bị sẵn hai chiếc thang, để các cô có thể leo lên thùng xe. Trên xe, mọi người chen chúc nhau, liên tục lôi ra từng bộ quần áo ướm thử, rồi lại đặt trở vào chỗ cũ.
Giờ không phải lúc để giữ kẽ. Mộc Vũ nhanh tay luồn qua các dãy móc treo, tay liên tục rút ra rồi lại cất vào. Chỉ cần chạm nhẹ vào vải, cô có thể xác định được chất liệu gần như chính xác.
Việc chụp hình chắc chắn sẽ không chỉ chụp một tấm. Nếu chọn loại vải không thoáng khí, đến lúc mồ hôi làm trôi lớp trang điểm, những bức ảnh phía sau xem như bỏ đi.
Rất nhanh, Mộc Vũ chọn được một chiếc váy dài sặc sỡ, phần trên là kiểu tay bồng màu trắng, mang lại cảm giác đậm chất phong cách dân tộc nước ngoài.
Cô chụp lấy chiếc váy ôm vào lòng, đảo mắt nhìn xung quanh, rồi lấy thêm một chuỗi chuông leng keng treo ở giá, đây là phụ kiện tùy chọn mà thí sinh có thể dùng.
Sau khi tìm được những gì mình cần, Mộc Vũ lập tức rời khỏi thùng xe, đi tới khu thay đồ bên cạnh và thay luôn bộ váy đó.
Thành thật mà nói, với phần thi chụp ảnh tĩnh lần này, Mộc Vũ hoàn toàn không có gì chắc chắn cả. Trước đây cô chỉ là diễn viên, gần như chưa từng tiếp xúc với quảng cáo tĩnh mặt phẳng.
Nhưng những lời của Liên Minh trước đó đã giúp cô gợi mở tư duy. Nếu ảnh tĩnh là để kể một câu chuyện, thì chỉ cần xem đây là một phân cảnh trong phim, cô sẽ biết cách diễn.
Mộc Vũ bắt đầu suy nghĩ kịch bản, nội dung như thế nào sẽ đưa nước uống thể thao này lên vị trí nổi bật nhất? Bức ảnh cần phải làm nổi bật được vai trò và hiệu quả của sản phẩm.
Trong khi đó, các cô gái khác cũng dần chọn xong trang phục giữa tiếng ồn ào. Sau khi thay đồ xong, họ xếp thành một hàng, nhìn nhau, ai nấy đều rực rỡ sắc màu, đủ mọi phong cách: Có người hóa thân thành vũ nữ đêm khuya,
Người khác là nữ sinh chơi tennis dưới ánh mặt trời,
Có cả người hóa công chúa trong truyện cổ tích phương Tây…
Lúc này, Liên Minh khẽ húng hắng ho, một tay giơ lên một khối rubik khổng lồ, lắc qua lắc lại, cố ý ép giọng xuống trầm trầm, nói: “Nào, các bé, hãy ký khế ước với ta, trở thành thiếu nữ phép thuật đi nào!”
Các cô gái bật cười khúc khích, xúm lại, lần lượt đưa tay vào khối rubik để rút ra một tờ giấy nhỏ được gấp thành nhiều lớp.
Mở ra, một cô gái hét lên: “Tôi là số 1!”
Liên Minh lập tức quay lại nhìn cô, cười rạng rỡ: “Chúc mừng! Em sẽ là người đầu tiên được chụp hình!”
Nụ cười trên mặt cô gái lập tức đóng băng. Trong tình huống này, không ai muốn làm ‘người đầu tiên ăn cua’, trở thành chuột bạch thử nghiệm bao giờ cũng là điều khiến người ta e dè.
Mộc Vũ cố gắng kiềm chế cảm xúc, mở tờ giấy trong tay ra. Trái tim vốn bình thản nay lại đập thình thịch. Người thiết kế phần rút thăm này rõ ràng là rất có kinh nghiệm, biết rằng quá trình “lột kén rút tơ” này sẽ khiến con người trở nên nóng ruột, mất kiên nhẫn.
Trên tờ giấy trong tay cô, số “18” hiện lên rõ ràng.
Thứ tự áp chót! Đây là một con số rất không may. So ra, Mộc Vũ thà làm người đầu tiên còn hơn.
Trước cô đã có biết bao người chụp, chỉ nghĩ thôi cũng biết nhiếp ảnh gia, ánh sáng, bối cảnh… tất cả nhân viên sẽ mệt mỏi đến mức nào. Chắc chắn sẽ không còn hứng thú như ban đầu, và điều này ắt sẽ ảnh hưởng đến chất lượng bức ảnh cuối cùng.
Mộc Vũ siết chặt tờ giấy trong tay, lúc này, cô chỉ còn nước liều mạng, phải dùng chiêu lạ để thắng!
Người đầu tiên lên chụp là cô gái có cằm nhọn, cô ấy cũng biết số thứ tự của mình là bất lợi, nên đã bỏ công suy nghĩ làm sao để nổi bật.
Cô ấy chọn một chiếc váy đen cực ngắn không dây để lộ vai, kết hợp với mái tóc ngắn của mình, vừa năng động vừa gợi cảm, ít nhất thì về mặt gu thời trang chọn đồ, cô ấy không có gì để chê.
Liên Minh ra hiệu, ra dấu cho cô ấy có thể bắt đầu. Cô gái cầm chai nước khoáng, mở nắp, tạo vài tư thế pose dáng, sau đó ngửa đầu uống nước, cố tình để nước tràn ra, chảy dọc theo cổ, luồn thẳng vào bên trong váy.
Trên làn da cô ấy hiện ra một dải nước lấp lánh, dưới ánh mặt trời phản chiếu đủ màu sắc sặc sỡ, khóe môi đỏ thắm, cảnh tượng này tràn đầy sức hút thị giác.
Liên Minh không ngừng thốt lên mấy tiếng: “Hoàn hảo! PERFECT!”
Khi chụp xong bức cuối cùng, anh ta chủ động bước lên, ánh mắt quyến rũ lấp lánh như phóng điện, không tiếc lời khen ngợi: “Chụp rất tuyệt vời!”
Cô gái vui sướng chạy khỏi sân, màn thể hiện của cô ấy khiến các thí sinh khác cảm thấy áp lực nặng nề.
Lúc này, mọi người mới chợt nhận ra: Làm người đầu tiên tuy có bất lợi, nhưng cũng có ưu thế. Bất lợi là chưa có ai làm mẫu, không biết bắt đầu từ đâu. Nhưng ưu thế là có thể thoải mái sáng tạo, không ai nói bạn đạo nhái!
Cách thể hiện của cô gái đầu tiên rất đơn giản, phô diễn sự gợi cảm. Mỗi cô gái ở đây đều tự nhủ: “Tôi cũng làm được như vậy.” Nhưng giờ thì không thể làm theo nữa, vì làm vậy sẽ bị coi là sao chép.
Liên tiếp vài cô gái sau đó biểu hiện đều kém, chỉ có thể giơ chai nước tạo vài tư thế máy móc, làm người xem buồn ngủ, Liên Minh cũng mặt không cảm xúc, lười cả nói chuyện.
Tới lượt cô gái thứ năm, không chịu nổi áp lực, vừa bước lên đã… khóc.
Liên Minh quay lại nhìn cô, rồi lạnh lùng bảo nhân viên: “Đưa cô ta về đi. Một chút áp lực cũng chịu không nổi, sau này làm sao vào nổi giới này?”
Câu nói đó như tiếng chuông cảnh tỉnh làm cả nhóm giật mình. Hình tượng “ác ma” của Liên Minh lập tức khiến các cô gái sợ tái mặt, không ai ngờ rằng… ảnh còn chưa rửa ra, đã có người bị loại rồi!
Phản ứng cứng rắn của Liên Minh trở thành hồi chuông báo động, các cô gái còn lại lập tức chấn chỉnh lại tinh thần, bóng ma từ cô gái đầu tiên dần tiêu tan, ai nấy đều trở nên cực kỳ nghiêm túc.
Mộc Vũ cũng không khỏi đánh giá lại Liên Minh. Chàng trai này, có một mặt rất chín chắn vượt xa tuổi tác, sự nghiêm túc và chuyên nghiệp trong công việc khiến cô rất khâm phục.
Có vẻ như cảm nhận được ánh mắt của Mộc Vũ, Liên Minh quay đầu lại, chính xác tìm được vị trí cô đang đứng, nghịch ngợm thè lưỡi trêu cô một cái.
Mộc Vũ ngượng ngùng, vội vàng thu hồi lại sự đánh giá của mình lại.
Mấy cô gái tiếp theo đều thể hiện khá tốt, tuy vẫn chỉ là tạo dáng với chai nước, nhưng không còn gượng gạo nữa, mỗi người có nét riêng, trông rất cuốn hút. Sắc mặt của Liên Minh cũng dần dịu lại.
Khi đến người thứ chín, Mộc Vũ nhận ra, đây chính là một trong ba đối thủ mà cô âm thầm chú ý, cô gái lai Tây xinh đẹp, thì ra tên là Ellie.
Cô ấy chọn một chiếc váy dài màu be, gần như trùng với màu da, nếu không để ý kỹ, người ta còn tưởng cô ấy… không mặc gì.
Cô ấy tháo chiếc băng đô trên đầu ra, mái tóc dài óng mượt lập tức đổ xuống như thác nước. Cô ấy giơ chai nước đã mở nắp lên cao khỏi đầu, lắc nhẹ cổ tay, để dòng nước từ từ chảy xuống theo mái tóc dài.
Đôi mắt cô ấy sâu thẳm, kết hợp với cơ thể ướt sũng trong ánh sáng, tựa như một mỹ nhân vừa bước ra từ phòng tắm, đẹp đến mức nghẹt thở.
Liên Minh tuy không nói gì, nhưng từ chiếc cằm căng cứng, và ngón tay không ngừng bấm máy chụp ảnh, có thể thấy rõ, anh ta hoàn toàn hài lòng.
Sắc mặt Mộc Vũ nghiêm trọng, đúng như dự đoán, Ellie quả là một đối thủ đáng gờm.
Cách cô ấy thể hiện rất khéo léo, không chỉ đẹp mà còn tận dụng trang phục để tăng sức gợi cảm, tổng thể bức ảnh gần như hoàn mỹ. Không nói ngoa, màn trình diễn của cô ấy vượt xa cô gái đầu tiên.
Mộc Vũ thu ánh mắt lại, nhìn về hai đối thủ còn lại. Cả hai đều không biểu lộ cảm xúc, nhưng môi mím chặt, ánh mắt lóe lên sự quyết tâm không chịu thua kém. Hai cô gái này, sẽ thể hiện ra sao?
Thật khiến người ta mong chờ.
You cannot copy content of this page
Bình luận