Chương 2:
17/12/2024
Chương 3:
17/12/2024
Chương 1:
17/12/2024
Chương 4:
17/12/2024
Chương 5:
17/12/2024
Chương 6:
17/12/2024
Chương 7:
19/12/2024
Chương 8:
19/12/2024
Chương 9:
19/12/2024
Chương 10:
19/12/2024
Chương 11:
19/12/2024
Chương 12:
19/12/2024
Chương 13
21/12/2024
Chương 15:
21/12/2024
Chương 14:
21/12/2024
Chương 16:
21/12/2024
Chương 17:
21/12/2024
Chương 18:
21/12/2024
Chương 19:
24/12/2024
Chương 20:
24/12/2024
Chương 21:
24/12/2024
Chương 22:
24/12/2024
Chương 23:
24/12/2024
Chương 24:
24/12/2024
“Doki, doki, bling bling, phép thuật tình yêu, moah~
“Đồ ăn ơi, hãy trở nên ngon miệng nhé~”
Lúc này, tôi cảm giác toàn bộ m.á.u trong cơ thể đang dồn hết lên đầu, khuôn mặt chắc chắn đã đỏ đến mức sắp nhỏ m.á.u xuống đất luôn rồi.
Thậm chí tôi còn muốn khóc.
Giọng nói run rẩy vì xấu hổ vang lên: “Xong rồi, thiếu gia… Linh hồn đã được truyền vào.”
Giang Miện: “…”
???
Hệ thống gào thét chói tai trong đầu tôi: “Tôi bảo cô dùng não, thế mà đây là cách cô dùng hả? Cái màn trình diễn này chẳng khác nào… toang luôn tại trận!”
“Xong rồi xong rồi! Cô chờ đi, nửa đêm Giang Miện chắc chắn sẽ mò tới đòi mạng cô!”
Trong lòng tôi đã hoàn toàn buông xuôi, thậm chí còn bình thản nhắm mắt lại, một giọt lệ lặng lẽ lăn dài xuống má.
Đòi mạng? Được rồi… được rồi…
Giờ thì còn gì quan trọng nữa đâu.
Có những người bề ngoài vẫn còn sống, nhưng thực ra đã c.h.ế.t tâm từ lâu rồi.
4.
“Hết nằm cuộn tròn trong chăn chưa? Thôi nào, phải suy nghĩ theo hướng tích cực chứ!”
“Cô chỉ mất mặt một chút thôi, nhưng đã thành công ngăn cản cái c.h.ế.t đầu tiên của nữ chính đấy!”
Nghe xong lời an ủi “có cũng như không” của hệ thống, tôi vật vã thò đầu ra khỏi chăn.
Khuôn mặt tôi đỏ bừng như cà chua chín, hai tay ôm chặt lấy tai: “Xin cậu đấy, đừng nhắc lại nữa! Tôi vừa mới quên được một chút thì cậu lại làm tôi nhớ ra rồi!”
Nhớ lại khoảnh khắc khi đó, tôi đã thực hiện một bộ combo “truyền hồn cho món ăn” mượt mà đến mức muốn đào hố chui xuống luôn.
Và sau đó, tôi đã phải trải qua 10 giây im lặng dài nhất cuộc đời mình.
Giữ nguyên tư thế “tạo hình trái tim” định mệnh đó, trơ mắt nhìn Bạch Tịnh Vi há hốc miệng, đôi mắt đầy khiếp sợ như nhìn thấy người ngoài hành tinh.
Còn Giang Miện, nụ cười hoàn mỹ như mặt nạ điêu khắc của anh suýt chút nữa thì sụp đổ hoàn toàn.
Trong đôi mắt tôi bắt đầu dâng lên một tầng hơi nước.
Làm ơn, cả hai người…
Ai cũng được, nói một câu đi, cứu tôi thoát khỏi tình cảnh xấu hổ đến c.h.ế.t người này với!!!
Nhưng không, không ai nói gì cả.
Ngay giây phút nước mắt của tôi sắp tuôn ra đến nơi, cuối cùng Giang Miện mở miệng.
Anh nở một nụ cười tươi rói như gió xuân, hàng mi dài rậm che đi ánh nhìn trong mắt: “Cô làm tốt lắm, đúng là ‘linh hồn’ đấy.
“Thật kỳ lạ… tôi vừa bị đứng hình mất 10 giây.”
Tôi: “…”.
Aaaaaa, anh thôi đi cho tôi nhờ đấy!
Giang Miện giơ một ngón tay thon dài, đẩy chiếc khay đồ ăn trong tay Bạch Tịnh Vi ra xa hơn một chút: “Xin lỗi nhé, đột nhiên tôi thấy mất ngon. Bữa trưa hôm nay cứ trả lại bếp đi.”
Chưa hết, anh còn quay sang nhìn tôi, chớp chớp đôi mắt đào hoa đầy giả tạo, rồi giả vờ ho hai tiếng: “Khụ khụ, Thịnh Hi, đừng hiểu lầm nhé. Chẳng qua tôi hơi yếu nên không có khẩu vị thôi.”
“Tuyệt đối không phải vì cô đâu! Cô hiểu ý tôi mà, đúng không?”
Nghĩ đến gương mặt đầy vẻ gian xảo của Giang Miện khi nói câu đó, tôi không nhịn được vớ lấy cái gối bên cạnh, đấm tới tấp vào nó như trút giận.
Đúng là đồ xấu xa mà!
Lúc này, cánh cửa phòng đột ngột mở ra, Bạch Tịnh Vi bước vào với vẻ mặt không chút cảm xúc.
Ánh mắt chúng tôi chạm nhau, sắc mặt cô ấy lập tức xấu đi vài phần rồi lẳng lặng đi về phía chiếc giường còn lại trong phòng.
Theo sự “sắp đặt” của hệ thống, tôi và nữ chính là bạn cùng phòng trong ký túc xá này.
Bầu không khí nhanh chóng rơi vào trạng thái yên tĩnh đến đáng sợ.
Nghe nói, khi rơi vào tình huống xấu hổ, người ta sẽ giả vờ bận rộn.
Căn phòng này hiện đang có một người đã chứng kiến toàn bộ trò hề vừa rồi của tôi, thế nên tôi vội vàng lôi tài liệu trò chơi mà hệ thống gửi trước đó ra, giả bộ nghiêm túc đọc ngấu nghiến.
Nhưng càng đọc, tôi càng cảm thấy có gì đó… không ổn.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
huong.nguyen
Bộ này quen lắm:) hình như có đọc rồi. Tác giả bộ này tên gì vậy bạn
4 tháng