Danh sách chương

Thang Ninh liếc nhìn mặt sau của phong bì, nó vẫn được niêm phong bằng một miếng sticker rất cao cấp và xinh xắn.

Xem ra là chưa từng được mở ra.

Thang Ninh đột nhiên nổi máu tò mò: “Em mở ra xem được không?”

“Đương nhiên là được rồi.” Cố Ngộ buột miệng đáp mà không cần suy nghĩ: “Có gì mà không xem được đâu, chỉ sợ đọc xong lại thấy chướng mắt thôi.”

Thang Ninh cẩn thận xé miếng sticker ra, cố gắng hết sức để giữ cho lá thư được nguyên vẹn.

Bên trong là một tờ giấy viết thư, chất giấy rất tốt, nền trắng phối cùng một vài họa tiết và chi tiết màu hồng tím, trông vô cùng nữ tính.

Nét chữ của cô gái đặc biệt đẹp, mang lại cảm giác từng nét bút đều được viết ra một cách vô cùng nghiêm túc và chan chứa tình cảm.

Bức thư không dài lắm, thế nên Thang Ninh đã đọc cho anh nghe:

“Chào bạn Cố Ngộ,

Lúc viết lá thư này, tâm trạng của mình rất hồi hộp. Mình nghĩ, đây là lần đầu tiên trong đời mình nghiêm túc viết ra những dòng chữ này.

Không biết bạn còn nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau không, cứ như là định mệnh sắp đặt vậy. Khi đó, ở cửa hàng tiện lợi đối diện trường, mình và bạn cùng lúc đưa tay lấy một chai nước. Sau khi tay chúng ta chạm vào nhau, bạn đã lập tức rụt tay lại, rồi mỉm cười nhường chai nước đó cho mình. Đối với mình, nụ cười lúc ấy của bạn giống như ánh nắng ấm áp của ngày xuân, và mình đã say mê ngay từ cái nhìn đầu tiên. Mình tin rằng, khoảnh khắc đó sẽ mãi mãi khắc sâu trong ký ức của mình.

Sau lần đó, mình đã luôn mong chờ được nhìn thấy bạn ở trường mỗi ngày, mong chờ dù chỉ là một ánh nhìn thoáng qua giữa chúng ta. Mình nghĩ, sự mong chờ này, có lẽ chính là cảm giác khi thích một người.

Mình biết rằng thời cấp ba phải đối mặt với rất nhiều áp lực học tập và tương lai, nhưng mình lo rằng nếu bây giờ không bày tỏ tình cảm, sau này mình sẽ hối hận cả đời. Có lẽ khi nhận được thư, bạn sẽ cảm thấy bất ngờ và bối rối, mình cũng không mong cầu được hồi đáp gì cả. Mình chỉ hy vọng bạn có thể biết tên mình, biết rằng có một cô gái đang thầm ngưỡng mộ bạn, và hy vọng nếu có cơ hội, chúng ta có thể thi vào cùng một trường đại học.”

Hành văn tuy không thể nói là quá xuất sắc, nhưng quả thực mỗi chữ đều chan chứa sự chân thành. Cộng thêm với vẻ ngoài nổi bật của cô gái ấy, thì đúng là người bình thường khó mà không xiêu lòng.

Sau khi Thang Ninh đọc xong, Cố Ngộ lại chẳng có phản ứng gì.

Mãi một lúc sau, cô mới không nhịn được mà hỏi: “Anh có suy nghĩ gì không?”

“Hửm? Suy nghĩ gì cơ?” Cố Ngộ dừng việc đang làm, khó hiểu hỏi lại: “Hoàn toàn không có suy nghĩ gì cả. Mà anh nên có suy nghĩ gì sao?”

Kể cũng phải, chuyện đã qua mười mấy năm rồi, cho dù lúc đó có chút tình cảm nào đi nữa thì có lẽ bây giờ cũng đã bị thời gian bào mòn hết cả. Huống hồ, theo lời Cố Ngộ miêu tả thì đây còn là một người không hề thân quen.

Thang Ninh không hỏi thêm nữa, trong lòng chỉ có chút tò mò về dáng vẻ của cô gái này. Dựa theo chỉ dẫn trên tấm ảnh tốt nghiệp, Thang Ninh đã tìm thấy ảnh của cô gái ấy.

Quả thật rất xinh đẹp. Mái tóc đen dài thẳng được cắt kiểu công chúa, đúng là kiểu con gái điển hình mà các bạn nam thời đi học đều sẽ thích.

Cô bỗng cảm thấy có chút buồn man mác. Giá như hồi cấp ba mình cũng được như Quý Tĩnh, thì có lẽ đã có một thời thanh xuân thật tuyệt vời rồi. Chẳng trách người ta lại nói, chỉ có người xinh đẹp mới có thanh xuân. Còn với một người như Thang Ninh, cô chỉ cảm thấy đó là “thời cấp ba” của mình, chứ không phải là thanh xuân.

Chẳng hiểu sao, cô lại đột nhiên cảm thấy ghen tị với một cô gái hoàn toàn không liên quan, một người đã viết thư tình cho chồng mình mà còn chẳng được hồi đáp.

Thang Ninh cất lá thư tình của anh đi, rồi nói đùa: “Thật ra em khá khâm phục những cô gái ấy, rất có dũng khí.”

“Có dũng khí cũng vô dụng thôi, có dũng khí đến mấy cũng chẳng theo đuổi được anh đâu.” Cố Ngộ dọn dẹp đồ đạc xong liền đi tới bên cạnh Thang Ninh, ngồi xổm xuống nhìn cô: “Anh chỉ thích kiểu người không có dũng khí theo đuổi anh như em thôi. Vì anh thích chủ động theo đuổi người khác hơn.”

“Được rồi, được rồi, những lá thư tình này anh vẫn nên cất kỹ đi. Dù sao đi nữa, chúng cũng là một phần ký ức, là minh chứng cho quãng thời gian ngây ngô thời cấp ba.”

Nói rồi, Thang Ninh cẩn thận giúp Cố Ngộ cất những lá thư tình đó đi.

Biết rằng chồng mình từng được nhiều người thầm thương trộm nhớ như vậy, cảm giác trong lòng quả thật có chút kỳ lạ, nhưng dẫu sao đó cũng là những tình cảm chân thật nhất của các cô gái tuổi mới lớn. Cái chuyện viết thư tình này, có lẽ cũng chỉ xuất hiện ở thời học sinh mà thôi.

Bởi vì chúng ta đều đã không còn trẻ nữa, nên mới cảm thấy chuyện yêu thầm đã là một ký ức của rất lâu, rất lâu về trước rồi. Từng con chữ, từng câu chữ trong thư tình đều là những rung động chân thật nhất của biết bao thiếu nữ. Thứ tình cảm ấy vô cùng quý giá, thật đáng để được trân trọng cất giữ.

Sau khi về đến nhà, Cố Ngộ nói còn có chút việc phải xử lý rồi đi vào phòng.

Tối đến, lúc Thang Ninh tắm xong bước ra từ phòng tắm, cô bỗng nhìn thấy trên gối của mình có một bức thư. Trên chiếc phong bì màu trắng có một hình trái tim lớn màu đỏ được vẽ bằng tay. Màu sắc vô cùng tươi tắn, vừa nhìn đã biết là còn mới toanh.

Thang Ninh ghé sát lại nhìn, trên đó viết bốn chữ “Gửi riêng Thang Ninh”. Nét chữ này, cô vừa nhìn đã nhận ra là của Cố Ngộ.

Thế là, Thang Ninh đi tới mở phong bì ra, bên trong là những dòng chữ do chính tay Cố Ngộ viết.

Chỉ vỏn vẹn vài dòng chữ ngắn ngủi.

“Gặp được em là khởi đầu của câu chuyện, còn đi cùng em đến cuối con đường chính là may mắn của cả quãng đời còn lại. Trước khi yêu em, cuộc đời anh cũng chỉ tầm thường như vậy. Nhưng sau khi yêu em rồi, anh lại khao khát được sống đến trăm tuổi, để cùng em ngắm vô số bình minh và hoàng hôn.”

Mấy dòng chữ này không quá thi vị, cũng chẳng hề sến sẩm.

Thế nhưng, đây lại là những dòng chữ mà Thang Ninh thích nhất từ trước đến nay.

Đây là lá thư tình đầu tiên cô nhận được trong đời.

Và cô sẽ cùng với người đã viết lá thư này, trân trọng nó suốt cả cuộc đời.

Hết Chương 323: Thư tình 4.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page