Chương 1: Nữ nhi bị bỏ rơi của Thẩm thị
20/04/2025
Chương 2: Lên kế hoạch trở về phủ
20/04/2025
Chương 3: Không thể buông tha
20/04/2025
Chương 4: Anh hùng cứu mỹ nhân
20/04/2025
Chương 5: Đối chọi gay gắt
20/04/2025
Chương 6: Muội muội ương ngạnh
20/04/2025
Chương 7: Phạt quỳ trong tuyết
20/04/2025
Chương 8: Phụ thân che chở
20/04/2025
Chương 9: Chuyện xưa trước kia
20/04/2025
Chương 10: Mẹ con gặp mặt
20/04/2025
Chương 11: Bạch Liên di nương
20/04/2025
Chương 12: Thăm dò thực hư
20/04/2025
Chương 13: Thiếu niên kỳ cục
20/04/2025
Chương 14: Lang Gia Vương phủ
20/04/2025
Chương 15: Phụ tử như thế
20/04/2025
Chương 16: Đông Phủ tề tựu
20/04/2025
Chương 17: Lời lẽ đanh thép
20/04/2025
Chương 18: Tổ mẫu bất công
20/04/2025
Chương 19: Lập kế hoạch bố trí
20/04/2025
Chương 20: Lần đầu tiên gặp biểu ca
20/04/2025
Chương 21: Thương lượng không thành công
20/04/2025
Chương 22: Núi lượn đường vòng
20/04/2025
Chương 23: Đại sư Ngọc Lâm
20/04/2025
Chương 24: Làm mất mặt quận chúa
20/04/2025
Chương 25: Tam Ca Tây Phủ
20/04/2025
Chương 26: Long trời lở đất
20/04/2025
Chương 27: Ba mươi đại bản
20/04/2025
Chương 28: Chuyển về nhà chính
20/04/2025
Chương 29: Lại đến thăm Tây Phủ
20/04/2025
Chương 30: Gặp Tam hoàng tử
20/04/2025
Chương 31: Kỳ nhân Tạ Thuần
20/04/2025
Chương 32: Chơi khăm để chỉnh nàng
20/04/2025
Chương 33: Tra rõ chân tướng
20/04/2025
Chương 34: Không coi ai ra gì
20/04/2025
Chương 35: lần nữa kinh ngạc
20/04/2025
Chương 36: Châm ngòi ly gián
20/04/2025
Chương 37: Tỷ muội tranh chấp
20/04/2025
Chương 38: tỷ muội tranh chấp
20/04/2025
Chương 39: đổi trắng thay đen
20/04/2025
Chương 40: Phán quyết bất công
20/04/2025
Chương 41: Sắc quỷ ở hậu viên
20/04/2025
Chương 42: Trừng phạt kẻ ác
20/04/2025
Chương 43: Quận chúa dạy dỗ nữ nhi
20/04/2025
Chương 44: Sinh nhật Thái Quân
20/04/2025
Chương 45: Vị hôn phu cặn bã
20/04/2025
Chương 46: Tặng hạ lễ
20/04/2025
Chương 47: Vu oan hãm hại
20/04/2025
Chương 48: Xoay chuyển tình thế
20/04/2025
Chương 49: Nguyên nhân trong đó
20/04/2025
Chương 50: Rối bòng bong
20/04/2025
Chương 51: Giết người diệt khẩu
20/04/2025
Chương 52: Trấn an muội muội
20/04/2025
Chương 53: Dạy dỗ thứ muội
20/04/2025
Chương 54: Công chúa điêu ngoa
20/04/2025
Chương 55: Chủ trì công lý
20/04/2025
Chương 56: Tiểu cô tương lai
20/04/2025
Chương 57: Tiêu tan hiềm khích lúc trước
20/04/2025
Chương 58: Tranh luận của đích thứ
20/04/2025
Chương 59: Việc ngấm ngầm xấu xa của Thái tử
20/04/2025
Chương 60: Nhìn thấu âm mưu
20/04/2025
Chương 61: Tỷ muội giành chồng
20/04/2025
Chương 62: Thái Vương Thị
20/04/2025
Chương 63: Hôn sự của hoàng tử
20/04/2025
Chương 64: Sự việc đã bại lộ
20/04/2025
Chương 65: Vợ lẽ bị phạt
20/04/2025
Chương 66: Gặp hùng hài tử
20/04/2025
Chương 67: Tình cảm thầm kín
20/04/2025
Chương 68: Chúc di nãi nãi
20/04/2025
Chương 69: Quỷ kế liên hoàn
20/04/2025
Chương 70: Châm ngòi không thành
20/04/2025
Chương 71: Bắt đầu năm mới
20/04/2025
Chương 72: Gặp lại biểu ca
20/04/2025
Chương 73: Hoa rơi nước chảy
20/04/2025
Chương 74: Hội đèn lồng tết Nguyên Tiêu 1
20/04/2025
Chương 75: Hội đèn lồng tết Nguyên Tiêu 2
20/04/2025
Chương 76: Hội đèn lồng tết Nguyên Tiêu 3
20/04/2025
Chương 77: Đoán câu đố hội đèn lồng 1
20/04/2025
Chương 78: Đoán câu đố hội đèn lồng 2
20/04/2025
Chương 79: Bí ẩn được tiết lộ
20/04/2025
Chương 80: Bí ẩn được tiết lộ
20/04/2025
Chương 81: Tranh giành tình cảm
20/04/2025
Chương 82: Tranh giành tình cảm 2
20/04/2025
Chương 83: Tranh giành tình cảm 3
20/04/2025
Chương 84: Ám sát
20/04/2025
Chương 85: Ám sát 2
20/04/2025
Chương 86: Ám sát 3
20/04/2025
Chương 87: Người đến tiếp ứng
20/04/2025
Chương 88: Người đến tiếp ứng 2
20/04/2025
Chương 89: Mượn đề tài nói chuyện
20/04/2025
Chương 90: Mượn đề tài nói chuyện 2
20/04/2025
Chương 91: Tài năng của nữ tử
20/04/2025
Chương 92: Tài năng của nữ tử 2
20/04/2025
Chương 93: Điều kiện trao đổi
20/04/2025
Chương 94: Điều kiện trao đổi 2
20/04/2025
Chương 95: Điều kiện trao đổi 2
20/04/2025
Chương 96: Tâm thuật đế vương
20/04/2025
Chương 97: Hãm hại
20/04/2025
Chương 98: Dung túng
20/04/2025
Chương 99: Mưu tính
20/04/2025
Chương 100: Lời đồn
20/04/2025
Chương 101: Âm mưu đầu độc
20/04/2025
Chương 102: Tra hỏi
20/04/2025
Chương 103: Chủ mưu
20/04/2025
Chương 104: Nhận tội
20/04/2025
Chương 105: Ai xúi giục
20/04/2025
Chương 106: Mưu hèn
20/04/2025
Chương 107: Tướng quân xuất mã
20/04/2025
Chương 108: Tìm người
20/04/2025
Chương 109: Đánh rắn động cỏ
20/04/2025
Chương 110: Tâm địa ác độc
20/04/2025
Chương 111: Giằng co
20/04/2025
Chương 112: Cẩn thận thăm dò
20/04/2025
Chương 113: Lục soát
20/04/2025
Chương 114: Mật thất
20/04/2025
Chương 115: Chết cũng đáng
20/04/2025
Chương 116: Cứu người
20/04/2025
Chương 117: Không phụ sự ủy thác
20/04/2025
Chương 118: Gửi thư
20/04/2025
Chương 119: Lần đầu tiên vào cung
20/04/2025
Chương 120: Hoàn Thục Phi
20/04/2025
Chương 121: Lục soát
20/04/2025
Chương 122: Công chúa vu khống
20/04/2025
Chương 123: Xét người
20/04/2025
Chương 124: Xử lý
20/04/2025
Chương 125: Lật ngược tình thế
20/04/2025
Chương 126: Phạt
20/04/2025
Chương 127: Hắn càng them thưởng thức nàng
20/04/2025
Chương 128: Hoàn Nhã
20/04/2025
Chương 129: Trung lùng manh mối
20/04/2025
Chương 130: Nguyên nhân sâu xa
20/04/2025
Chương 131: Kết quả
20/04/2025
Chương 132: Bài học
20/04/2025
Chương 133: Giết Đào quản sự
20/04/2025
Chương 134: Hồn ma của Loan Nương
20/04/2025
Chương 135: Trên đời này làm gì có ma quỷ
20/04/2025
Chương 136: Đưa tang
20/04/2025
Chương 137: Lệ quỷ
20/04/2025
Chương 138: Có ma
20/04/2025
Chương 139: Lộ tẩy
20/04/2025
Chương 140: Cháu không phục
20/04/2025
Chương 141: Tra khảo
20/04/2025
Chương 142: Thanh đăng cổ phật
20/04/2025
Nghe Thẩm Mộc phân phó, Loan nương có chút khẩn trương, Thẩm Nguyên Ngọc căn bản cũng không coi Tạ Thuần là chuyện gì to tát, vẫn thoải mái đi lên trước, hành lễ như nghi thức nói: “Gặp qua biểu ca!”
Tạ Thuần nhìn thấy nàng, khóe môi khẽ nhếch lên, môi của hắn rất mỏng, cười như vậy trông có vẻ có hơi ngang ngạnh, có vài phần hư hỏng, cũng có vài phần mị lực kỳ dị không giống người thường.
Hắn cũng không gọi Thẩm Nguyên Ngọc đứng lên, chỉ nhàn rỗi nói: “Biểu muội, Tam biểu đệ hoảng hốt gọi muội tới đây, rốt cuộc có chuyện gì muốn dặn dò muội sao?”
Thẩm Nguyên Ngọc liền tự mình đứng thẳng dậy: “Không có gì, Tam ca tặng muội một gói trà, muội tự mình tới đây lấy về.”
“A–” Tạ Thuần kéo âm cuối thật dài: “Thật sự là như vậy sao? Ta còn tưởng rằng tam biểu đệ dặn muội phải cẩn thận với ta!” Thẩm Nguyên Ngọc lắp bắp kinh hãi, chỉ cần bản lĩnh liệu sự như thần này, Tạ Thuần người này cũng không thể khinh thường. Trên mặt nàng cũng không có biểu hiện ra cái gì, nhưng Loan Nương lại là một người thành thật, biểu cảm há to miệng giật mình đã bán đứng nội tình mất rồi.
Tạ Thuần thấy rõ ràng, không khỏi lạnh lùng hừ một tiếng: “Xen vào việc của người khác!”
Thẩm Nguyên Ngọc thấy không thể gạt được hắn, dứt khoát thừa nhận: “Biểu ca làm sao biết nội dung cuộc nói chuyện giữa Tam ca và muội, chẳng lẽ biểu ca bố trí nhân thủ ở bên cạnh Tam ca?”
Tạ Thuần cười lạnh một tiếng: “Hắn có tài đức gì, đáng để ta xếp nhân thủ vào bên cạnh hắn. Chỉ có đầu óc của hắn, đại khái cũng có thể làm ra chuyện như vậy, có cái gì khó đoán!” Bộ dáng vô cùng khinh thường Thẩm Mộc.
Thẩm Nguyên Ngọc không khỏi có chút tức giận, nàng thản nhiên nói: “Tam ca vừa rồi là dặn dò muội hai câu, bảo muội cẩn thận một chút, bất quá không phải nhằm vào biểu ca. Tam ca nói với muội, Thúc tổ mẫu ở Tây phủ nuôi một con khỉ nhỏ, vô cùng nghịch ngợm không tốt, bảo muội có đến nhất định phải cẩn thận. Muội nói với Tam ca, chúng ta là người, cần gì phải chấp nhặt với con khỉ kia!” Nói đến đây, nàng cười tủm tỉm nói với Tạ Thuần: “Biểu ca huynh nói lý lẽ này có đúng hay không?”
Tạ Thuần từ nhỏ thông minh tuyệt đỉnh, vẫn luôn được trưởng bối nâng niu trong lòng bàn tay lớn lên, huynh đệ tỷ muội cùng thế hệ ai mà không nể hắn vài phần, không ngờ hôm nay gặp phải Thẩm Nguyên Ngọc trắng trợn một ngày đùa giỡn hắn hai lần, trong lúc nhất thời quả thực tức giận không kìm được: “Biểu muội nhanh mồm nhanh miệng, vi huynh hôm nay thật sự là lĩnh giáo. Ta khuyên biểu muội ngày sau đi bộ nhất định phải cẩn thận, tuyệt đối không nên không cẩn thận mà bị trẹo chân!”
Đây là uy hiếp trần trụi mà, Thẩm Nguyên Ngọc mỉm cười, nói: “Tiểu muội còn muốn đi thỉnh an tổ mẫu, sẽ không hàn huyên nhiều với biểu ca, biểu ca, chúng ta sau này còn gặp lại!” Tốt nhất là vĩnh viễn cũng đừng gặp lại!
Thẩm Nguyên Ngọc nói xong liền mang theo Loan nương thản nhiên trở về Trường Nhạc Đường. Lưu lại một mình Tạ Thuần ở dưới cây bạch quả tức giận.
Loan nương vừa thay xiêm y cho nàng vừa nói: “Tam tiểu thư, nô tì thấy biểu thiếu gia tức giận vẫn là rất khinh người, ngài cũng nghe Tam thiếu gia nhiều một chút, về sau cẩn thận một chút đi!”
Thẩm Nguyên Ngọc suy nghĩ một chút, cái gọi là không thể hại người, nhưng không thể không đề phòng người, liền gọi tất cả nha hoàn bà tử bên cạnh nàng vào, bảo các nàng mấy ngày nay giữ vững tinh thần, các phương diện ăn, mặc, ở, đi lại phải chú ý nhiều hơn một chút, đừng để người bên ngoài vươn tay vào Trường Nhạc đường.
Như thế qua hai ngày, nhưng chuyện gì cũng không có. Thẩm Nguyên Ngọc cười thầm, xem ra Tạ Thuần cũng chỉ là như thế.
Hôm nay Trầm Quân đi tới chính sảnh Trường Nhạc đường, cho gọi cả nhà tới, nói cho bọn họ biết một tin tức quan trọng: Đại lão thái gia Thẩm Hoằng sắp trở về.
Thọ yến của lão thái quân là vào ba ngày sau, trưởng tử đại lão thái gia này quả thật cũng nên trở về. Hai ngày nay Thẩm gia từ trên xuống dưới đều bận rộn chuyện mừng thọ của lão thái quân, ngay cả Thẩm Nguyên Ngọc cũng không ngoại lệ, nàng cũng đang chuẩn bị lễ thọ tặng lão thái quân, lão thái quân đã hơn tám mươi tuổi, thứ gì tốt mà chưa từng thấy qua chứ, Thẩm Nguyên Ngọc nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng quyết định tự mình viết một bộ Bách Thọ đồ, chính là viết một trăm chữ thọ có hình dạng khác nhau trên một tờ giấy.
Thẩm Nguyên Ngọc đã hỏi qua phụ thân, phụ thân cũng nói tốt, liền bắt tay vào chuẩn bị, bách thọ đồ này cũng không dễ viết như vậy, một trăm chữ thọ, viết sai một nét đều phải làm lại từ đầu, nàng đã viết hư mất mấy tờ, hiện tại tờ này rốt cuộc viết xong chín mươi mấy chữ thọ, chỉ còn thiếu mấy chữ cuối cùng.
Nghe phụ thân dặn dò xong, nàng liền vội vàng trở về Trường Nhạc đường, chuẩn bị viết Bách Thọ Đồ cho xong, sau đó bảo phụ thân tìm người dán hồ cho mình. Thời gian trước bị bệnh, hiện tại thời gian còn lại thật sự là không nhiều lắm.
Trạng thái hôm nay của nàng rất tốt, không lâu sau đã viết xong mấy chữ thọ còn lại. Nàng nghiêm túc nhìn tấm Bách Thọ Đồ này, kiếp trước nàng từng hạ khổ công luyện tập viết chữ bằng bút lông, kiếp này nguyên chủ từ nhỏ đã đi theo danh sư như Thẩm Quân luyện chữ mười mấy năm, nhưng chữ nàng viết ra hiện tại, lại là sở trường của cả kiếp trước kiếp này, càng thêm có một phong cách riêng.
Trong lúc nhất thời nàng có chút kinh ngạc, dường như nhận thức thân phận đích nữ đại phòng Thẩm Nguyên Ngọc này càng sâu, trí nhớ kiếp trước đã dần trở nên mỏng manh mơ hồ, có lẽ, phồn hoa xán lạn từng có kia, cũng chỉ là một giấc mộng Nam Kha!
Thẩm Nguyên Ngọc đang sa vào suy nghĩ triết học không thể tự kiềm chế, nha hoàn gọi một tiếng làm cho nàng lập tức tỉnh lại: “Tam tiểu thư, nên dùng cơm rồi.” Thẩm Nguyên Ngọc lập tức ném những suy nghĩ lộn xộn kia ra sau đầu, cuộc sống phải nhìn về phía trước, không phải sao?
Mấy phòng Thẩm gia đều có phòng bếp nhỏ riêng, tuy nhiên các chủ tử vừa có thể ăn phòng bếp lớn, cũng có thể ăn phòng bếp nhỏ, Trường Nhạc đường bởi vì Chu thị bệnh nặng, vẫn không có chủ tử nghiêm chỉnh quản việc nhà, từ trước đến nay là đi phòng bếp lớn ăn. Chu thị sau khi chuyển về cũng không thay đổi truyền thống này. Thẩm Nguyên Ngọc còn chưa dành thời gian làm những việc này.
Cơm đều là ở trong phòng bếp lớn làm, đi lấy hộp thức ăn là một nha đầu nhị đẳng bên cạnh Thẩm Nguyên Ngọc tên là Bảo Thiềm, xách hộp thức ăn cũng không cảm thấy có gì không ổn, cứ như vậy trở về đông sương phòng. Bàn cơm bày ở tây gian, nhóm tiểu nha hoàn mở hộp thức ăn đang muốn bày cơm, liền nghe thấy một hồi kinh hô tê tâm liệt phế.
Trong hộp thức ăn đâu có thức ăn gì, nắp hộp mở ra, bên trong liền bò ra một con rắn nhiều màu sắc, Thẩm Nguyên Ngọc chỉ cảm thấy đầu ong ong một tiếng, phàm là nữ nhân thì không có ai không sợ loại động vật nhũn như con chi chi này.
Thẩm Nguyên Ngọc đang ngồi ở bên cạnh bàn, nhìn thấy cái đầu hình tam giác của con rắn kia, màu sắc của nó rực rỡ vô cùng đáng sợ, vừa nhìn đã biết là thân mang kịch độc, Thẩm Nguyên Ngọc chỉ cảm thấy sống lưng lạnh lẽo, run cuống họng hô một câu: “Con rắn này có độc, mau chạy đi!”
Bọn nha hoàn chạy ra ngoài, tốc độ con rắn kia trườn lên bàn cực nhanh, trườn về hướng Thẩm Nguyên Ngọc. Thẩm Nguyên Ngọc cũng rất muốn chạy trốn, nhưng nàng không giống bọn nha hoàn, nàng ngồi, muốn chạy nhất định phải đứng lên. Dựa theo tốc độ trườn của con rắn kia, chờ nàng đứng dậy, con rắn kia đã sớm đến phạm vi công kích.
Trên đầu Thẩm Nguyên Ngọc cũng toát ra một tầng mồ hôi, chẳng lẽ hôm nay cái mạng nhỏ này của mình sẽ phải nằm tại chỗ này?
Đầu óc nàng nhất thời cũng có chút choáng váng, đúng lúc này, liền nghe thấy một giọng nói run rẩy hô lên: “Cô nương đừng sợ, nô tỳ đến giúp ngài!” Chỉ thấy trong nha hoàn chạy ra một người, khuôn mặt tròn trịa, mặc áo nhỏ màu đỏ thẫm, là tam đẳng nha hoàn Bảo Châu trong viện Thẩm Nguyên Ngọc, cũng không biết vì sao lá gan nàng lớn như vậy, vô cùng nhanh nhẹn đưa tay ra, liền nắm lấy phía dưới miệng rắn chừng ba tấc, sau đó nhấc cả con rắn kia lên, cầm ở trong tay.
Nha hoàn kia run run hô lên: “Cô nương, người mau đi ra ngoài, súc sinh này hiện tại không nhúc nhích được.” Có thể thấy được nha đầu này cũng không phải không sợ. Thẩm Nguyên Ngọc không khỏi cảm động một hồi.
Loan nương đã sớm đỡ nàng, một bước ngắn một bước dài mà chạy ra. Thẩm Nguyên Ngọc vội vàng nói: “Mau đi xem Bảo Châu xem, có sao không!”
Huyên náo, Thẩm Quân không biết từ khi nào đã tới, Đại lão gia biết võ công, hơn nữa công phu không tồi, chỉ thấy ông không biết từ nơi nào rút ra một thanh bảo kiếm, một bước liền bước đi vào, bất quá chỉ chốc lát sau đại lão gia đã khí định thần nhàn đi ra, nói: “Đầu rắn đã bị ta chém xuống, không có việc gì.”
Có chút lo lắng từ trên xuống dưới đánh giá Nguyên Ngọc: “Đây là ngũ bộ xà, độc tính phi thường mãnh liệt, con có bị thương ở chỗ nào không?”
Mồ hôi lạnh trên đầu Thẩm Nguyên Ngọc vẫn còn chảy không ngừng: “Nhờ có Bảo Châu liều mạng cứu chủ, con cũng không có bị thương!”
Lúc này Thẩm Quân mới yên lòng, hỏi: “Được rồi, trong phòng sao lại xuất hiện rắn?”
Thẩm Nguyên Ngọc cũng là hết hồn, đây rốt cuộc là ai muốn hại nàng? Chẳng lẽ là Cố thị cùng Hồ Dương quận chúa?
Lúc này Bảo Châu cũng đi ra, thẳng đến lúc này cả người vẫn còn đang run rẩy. Nàng ấy đánh bạo kêu một tiếng: “Tam, Tam tiểu thư…”
Thẩm Quân nghiêng đầu nhìn Bảo Châu một chút: “Chính là nha đầu này cứu mạng con?” Thẩm Nguyên Ngọc liền kể lại chuyện vừa rồi một lần. Trên mặt Thẩm Quân hiện lên vẻ hài lòng, ôn hòa nói với Bảo Châu: “Ngươi làm tốt lắn, lần này ngươi cứu tiểu thư có công, ta sẽ thưởng ngươi một trăm lượng bạc, lại đề bạt ngươi lên làm nhất đẳng nha hoàn, để ngươi hầu hạ bên cạnh Tam tiểu thư!”
Bảo Châu quỳ trên mặt đất dập đầu với Thẩm Quân. “Nô tỳ lúc nhỏ lớn lên ở nông thôn, lúc làm việc trên đồng ruộng đã gặp qua độc xà vài lần, cũng từng thấy người bắt rắn như thế nào, cho nên mới có thể bắt được con rắn kia, thật sự là không dám kể công!”
Thẩm Nguyên Ngọc thấy nàng không kể công kiêu ngạo, vả lại trả lời trầm ổn vừa vặn, trong lúc nhất thời vô cùng yêu thích. Người bên cạnh nàng hiện tại chỉ có một Loan nương. Loan nương tuy rằng trung thành, nhưng tính tình lại không đủ thông minh, rất nhiều chuyện cũng không có cách nào bảo nàng đi làm, Nguyên Ngọc đã sớm cảm thấy trên tay người giật gấu vá vai, nghèo rớt mồng tơi rồi. Bảo Châu thoạt nhìn chính là một người lanh lợi, lại trung nghĩa đáng khen như vậy, chính là có thể thu làm người của mình. “Nếu là ân điển của lão gia, ngươi liền tiếp nhận đi! Ngươi cứu mạng ta, được ban thưởng như vậy cũng không quá đáng!”
Lúc này Bảo Châu mới dập đầu một cái, nói: “Nô tài tạ lão gia hồng ân!”
Bọn nha hoàn ở một bên bình tĩnh lại, nhất thời nghị luận sôi nổi, hâm mộ không thôi. Phải biết rằng đại nha hoàn bên cạnh tiểu thư theo lệ thường cao nhất cũng chỉ là nhị đẳng, chỉ có đại nha hoàn bên người thái nãi nãi mới có thể thăng lên nhất đẳng, Bảo Châu từ một nha hoàn tam đẳng thoáng cái thăng lên nha hoàn nhất đẳng, thật có thể nói là một bước lên trời, huống hồ nha hoàn nhất đẳng này lại là đại lão gia tự mình thưởng, phần thể diện này cũng là có một không hai!
Bảo Châu từ trên mặt đất đứng lên, đã là vẻ mặt vui mừng.
Thẩm Nguyên Ngọc nói: “Vừa rồi ngươi có chuyện gì muốn nói phải không?”
Bảo Châu nói: “Đúng vậy. Nô tỳ khi còn nhỏ đã từng thấy độc xà đả thương người ở nông thôn, cảm thấy… Cảm thấy con rắn này dường như có chút không ổn? ”
“Ý của ngươi là?”
You cannot copy content of this page
Bình luận