Chương 1: Xuyên qua – Quán lẩu đã không còn 1
20/04/2025
Chương 2: Xuyên qua – Quán lẩu đã không còn 2
20/04/2025
Chương 3: Đại tướng quân 1
20/04/2025
Chương 4: Đại tướng quân 2
20/04/2025
Chương 5: Đậu hũ Tây Thi
20/04/2025
Chương 6: Đậu hũ Tây Thi
20/04/2025
Chương 7: Vị giác không hợp thì chém đầu
20/04/2025
Chương 8: Vị giác không hợp thì chém đầu 2
20/04/2025
Chương 9: Nữ đầu bếp nhỏ nổi giận
20/04/2025
Chương 10: Nữ đầu bếp nhỏ nổi giận 2
20/04/2025
Chương 11: Miến chua cay
20/04/2025
Chương 12: Miến chua cay 2
20/04/2025
Chương 13: Ai đã đầu độc vào mì?
20/04/2025
Chương 14: Ai đã đầu độc vào mì 2?
20/04/2025
Chương 15: Món đầu sư tử kho
20/04/2025
Chương 16: Món đầu sư tử kho 2
20/04/2025
Chương 17: Mạo nhận công lao
20/04/2025
Chương 18: Mạo nhận công lao 2
20/04/2025
Chương 19: Thực đơn không thích hợp
20/04/2025
Chương 20: Gà hầm hạt dẻ
20/04/2025
Chương 21: Gà hầm hạt dẻ 2
20/04/2025
Chương 22: Hạt dẻ rang đường
20/04/2025
Chương 23: Hạt dẻ rang đường 2
20/04/2025
Chương 24: Nhận nhầm
20/04/2025
Chương 25: Hoành thánh nhân thịt
20/04/2025
Chương 26: Phát hiện bí mật
20/04/2025
Chương 27: Tướng quân ngài quá nghèo!
20/04/2025
Chương 28: Gặp nạn
20/04/2025
Chương 29: Hãm hại
20/04/2025
Chương 30: Anh hùng cứu mỹ nhân
20/04/2025
Chương 31: Lộ tẩy
20/04/2025
Chương 32: Được cứu
20/04/2025
Chương 33: Tỉnh lại
20/04/2025
Chương 34: Mông nở hoa
20/04/2025
Chương 35: Muốn đào mộ
20/04/2025
Chương 36: Khâu nhục
20/04/2025
Chương 37: Đón về nhà
20/04/2025
Chương 38: Nhặt xác
20/04/2025
Chương 39: Đi lao dịch
20/04/2025
Chương 40: Mật thám?
20/04/2025
Chương 41: Dạy nấu ăn
20/04/2025
Chương 42: Vào thành
20/04/2025
Chương 43: Rời khỏi đại doanh
20/04/2025
Chương 44: Đi xem cửa tiệm
20/04/2025
Chương 45: Thái hoàng thái phi
20/04/2025
Chương 46: Lệ phi
20/04/2025
Chương 47: Bỏ vợ
20/04/2025
Chương 48: Khôi phục vị giác
20/04/2025
Chương 49: Vụ án mạng do chân giò hầm nước tương gây ra…
20/04/2025
Chương 50: Tìm vị hôn phu
20/04/2025
Chương 51: Không phải gián điệp
20/04/2025
Chương 52: Đừng có chọc đầu bếp
20/04/2025
Chương 53: Bái sư
20/04/2025
Chương 54: Gian tế
20/04/2025
Chương 55: Thưởng
20/04/2025
Chương 56: Như nhìn thấy ma
20/04/2025
Chương 57: Lập công
20/04/2025
Chương 58: Không có khả năng
20/04/2025
Chương 59: Trần Nhị Cẩu
20/04/2025
Chương 60: Ớt
20/04/2025
Chương 61: Mua thuốc trị thương
20/04/2025
Chương 62: Ân xá
20/04/2025
Chương 63: Bánh bí ngô
20/04/2025
Chương 64: Khách đến nhà
20/04/2025
Chương 65: Kế hoạch ăn chực của đại tướng quân
20/04/2025
Chương 66: Tặng chậu ớt
20/04/2025
Chương 67: Gửi thư
20/04/2025
Chương 68: Sở thích đoạn tụ
20/04/2025
Chương 69: Có nên trèo tường qua không…
20/04/2025
Chương 70: Chỉ cần thao tác đủ xảo quyệt…
20/04/2025
Chương 71: Bánh hoa quế
20/04/2025
Chương 72: Ma ám?
20/04/2025
Chương 73: Kế sách quỷ quái
20/04/2025
Chương 74: Đây là mẫu phi của hắn mà
20/04/2025
Chương 75: Dán bùa
20/04/2025
Chương 76: Phong thị tỏ tình
20/04/2025
Chương 77: Nàng rất thích hắn
20/04/2025
Chương 78: Nàng hãy hủy hôn với Trần Nhị Cẩu
20/04/2025
Chương 79: Nhận bát đĩa
20/04/2025
Chương 80: Gặp thần tượng
20/04/2025
Chương 81: Hắn thích nàng
20/04/2025
Chương 82: Nàng là Khương Ngôn Ý
20/04/2025
Chương 83: Đón Khương phu nhân về
20/04/2025
Chương 84: Xét nhà Sở gia
20/04/2025
Chương 85: Đây không phải A Ý nhà ta
20/04/2025
Chương 86: Trưởng công chúa
20/04/2025
Chương 87: Phong vân
20/04/2025
Chương 88: Lòng rối bời
20/04/2025
Chương 89: Nàng ta vô tội?
20/04/2025
Chương 90: Ớt chín rồi
20/04/2025
Chương 91: Lòng dạ Tư Mã Chiêu
20/04/2025
Chương 92: Hồ Bách Vạn
20/04/2025
Chương 93: Bánh trứng
20/04/2025
Chương 94: Yểu điệu thục nữ!
20/04/2025
Chương 95: Nhà ấm trồng hoa
20/04/2025
Chương 96: Đại trưởng công chúa
20/04/2025
Chương 97:
20/04/2025
Chương 98:
20/04/2025
Chương 99:
20/04/2025
Chương 100:
20/04/2025
Chương 101:
20/04/2025
Chương 102:
20/04/2025
Chương 103:
20/04/2025
Chương 104:
20/04/2025
Chương 105:
20/04/2025
Chương 106:
20/04/2025
Chương 107:
20/04/2025
Chương 108:
20/04/2025
Chương 109:
20/04/2025
Chương 110:
20/04/2025
Chương 111:
20/04/2025
Chương 112:
20/04/2025
Chương 113:
20/04/2025
Chương 114:
20/04/2025
Chương 115:
20/04/2025
Chương 116:
20/04/2025
Chương 117:
20/04/2025
Chương 118:
20/04/2025
Chương 119:
20/04/2025
Chương 120:
20/04/2025
Chương 121: Phong Sóc là hoàng thất
20/04/2025
Chương 122: Phủ nha Tây Châu.
20/04/2025
Chương 123:
20/04/2025
Chương 124:
20/04/2025
Chương 125:
20/04/2025
Chương 126:
20/04/2025
Chương 127:
20/04/2025
Chương 128:
20/04/2025
Chương 129:
20/04/2025
Chương 130:
20/04/2025
Chương 131:
20/04/2025
Chương 132:
20/04/2025
Chương 133: Lưỡng tình tương duyệt
20/04/2025
Chương 134: Món giò heo hầm
20/04/2025
Chương 135: Sao lại cứu ta
20/04/2025
Chương 136: Giò heo hầm
20/04/2025
Chương 137: Khi nào nàng mới nói cho cữu cữu biết
20/04/2025
“Đây là muốn làm cái gì?”
“Có thể muốn đưa tiễn chúng ta, nhưng không biết là đưa đến nơi nào.”
Nữ nhân ở đây ít đi ra ngoài, bây giờ buộc lại dây thắt lưng mới miễn cưỡng xem như ăn mặc chỉnh tề rồi mới lục tục ngo ngoe ra khỏi doanh trại.
Khương Ngôn Ý thấy may mắn vì nguyên thân chỉ bị xé rách ngoại bào, quần áo trong đều còn lành lặn. Nàng theo sau đám người ra khỏi doanh trướng, vụng trộm quan sát hoàn cảnh chung quanh, đánh giá mức độ khả thi nếu chạy trốn.
Giờ đã là cuối thu, nơi này thời tiết vô cùng khô hanh.
Doanh trại của các nàng nằm ngay bên cạnh quân doanh, phía trước dựng lên vô số quân trướng nhìn muốn hoa cả mắt, trong quân doanh có binh lính tuần tra, canh giữ vô cùng sâm nghiêm.
Trên những cồn cát thấp bé phía xa xa, là những chiếc lá khô héo vàng úa bị gió thổi rơi xuống.
Quả nhiên là quan ngoại mà.
Khương Ngôn Ý chỉ có thể dùng một từ để hình dung địa phương quỷ quái này: Thâm sơn cùng cốc.
Có một đội quân mới tới đóng ở bên ngoài đại doanh, quân đội thống nhất mặc thiết giáp màu đen, nhìn giống như đàn kiến đen tràn vào cửa doanh trại, chữ “Phong” màu đỏ nên nền cờ xí màu đen bay hấp phới trong gió, nhìn qua khiến người khác cảm thấy cả người ớn lạnh.
“Phong” là họ của Hoàng tộc, chẳng lẽ là nam chính đến biên quan?
Khương Ngôn Ý bị ý nghĩ này của mình dọa chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, lấy trình độ bao che khuyết điểm của nam chính trong nguyên tác, nếu hắn biết nàng vào quân doanh mà còn chưa chết, có khi trực tiếp gọi tướng sĩ thuộc hạ kéo nàng qua, rồi tận mắt nhìn nàng bị ba quân tướng sĩ sĩ lăng nhục tới chết cũng có thể.
Nàng tranh thủ thời gian nhớ lại tình tiết trong sách, trong sách thời điểm Nữ xứng ác độc vừa mới chết không lâu thì nam chính còn đang bận cường thủ hào đoạt nữ chính mới đúng.
Nữ chính mặc dù bị nam chính chiếm đoạt thân thể, nhưng trong lòng vẫn luôn hướng về nam phụ Lục Lâm Viễn. Có một lần bị nam chính giày vò ngất đi miệng còn gọi tên của Lục Lâm Viễn, nam chính ghen tuông quá độ liền giáng chức Lục Lâm Viễn đi quan ngoại. Nữ chính cảm thấy là mình hại Lục Lâm Viễn nên ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt, đối với nam chính càng thêm lạnh lùng.
Lòng tự trọng của nam chính bị tổn thương, tàn nhẫn nói là sẽ không làm nữ chính, quay đầu lại đi tìm hoàng hậu phát tiết, ai ngờ một lần liền trúng thưởng. Nữ chính sau khi biết hoàng hậu mang thai thì khổ sở khóc lớn một trận, nhận ra là mình đã sớm có tình cảm với nam chính.
Nữ chính quyết tâm chặt đứt phần nghiệt duyên này, nàng ta tìm cha là Khương Thượng thư tố khổ, được sự giúp đỡ của Khương Thượng thư giả chết thoát khỏi hoàng cung, đi quan ngoại tìm nam phụ, dự định sống với nam phụ cả quãng đời còn lại. Nam chính đương nhiên vô cùng tức giận, lập tức mang binh tới quan ngoại cướp lại nữ chính.
Dựa theo tình tiết của cốt truyện, Khương Ngôn Ý cảm thấy khoảng cách nam chính đến quan ngoại hẳn là còn có một đoạn thời gian nữa mới đúng, chẳng lẽ là bởi vì có biến cố gì phát sinh mà nam chính đến quan ngoại sớm hơn? Hay là lá cờ chữ “Phong” là của một người hoàn toàn khác.
Tiểu đầu mục bảo các nàng đi hiển nhiên cũng có chút bối rối.
Hắn ta thất thần một lúc liền lập tức hét lên: “Đuổi theo đuổi theo!”
Tiểu đầu mục dẫn đường ở phía trước, binh lính dưới tay hắn ta ở phía sau phụ trách áp giải. Kiểu này đừng nói chạy, xoay đầu liếc mắt nhìn thôi thì binh lính phía sau đều có thể nhìn thấy rõ ràng rồi.
Mấy nữ nhân trong đội ngũ thấy có quân đội đóng quân tiến vào đại doanh thì đều hoảng loạn. Ngay cả Xuân Hương ở chỗ này thời gian lâu nhất sắc mặt đều hơi trắng bệch.
Có người nhỏ giọng hỏi nàng ta: “Xuân Hương tỷ, chúng ta đây là đi chỗ nào vậy?”
Xuân Hương cười lạnh một tiếng: “Mới tới nhiều binh lính như vậy, lại dẫn chúng ta đi, ngươi cảm thấy còn có thể là làm cái gì.”
Nghe thấy lời này, tất cả các nữ nhân đều là sắc mặt không còn chút máu.
Quân kỹ ở đại doanh Tây Châu không đủ một trăm, thưởng các nàng xuống dưới khao thưởng tam quân, sói nhiều thịt ít, các nàng còn có thể sống đến sáng mai sao?
Tiểu đầu mục mang theo các nàng vào trong quân doanh, giống như lời Xuân Hương nói, muốn đưa các nàng cho những tướng sĩ mới tới vui đùa.
Không ít nữ nhân đã thấp giọng sụt sùi khóc, những người ở trong doanh trại lâu hơn thì đều là vẻ mặt chết lặng.
Có cô nương thông minh một chút nói muốn đi nhà xí liền trực tiếp bị tiểu đầu mục đáp lại một câu “Chịu đựng”.
Xem ra tiểu đầu mục này đối với mánh khoé chạy trốn của các nàng hiểu rõ như lòng bàn tay.
Trái tim Khương Ngôn Ý đập bịch bịch
______________
Bân ngoài đại doanh Tây Châu.
Ánh nắng cuối thu cũng không quá chói mắt, một người một ngựa đứng trước đại quân, chiến mã đen tuyền còn cao hơn chiến mã bình thường nửa cái đầu, sốt ruột giậm vó ngựa ngay tại chỗ, bướng bỉnh thở phì phì. Phía trước chiến mã là Hắc giáp quân ngay ngắn trật tự dũng mãnh tràn vào đại doanh Tây Châu.
Người ngồi trên lưng ngựa thân hình cao lớn, mặc một bộ giáp nặng làm từ sắt đen, trên vai có khắc đầu hổ hung ác nhe răng lệ khí bức người, có thể dọa một đứa trẻ khóc thét mỗi đêm. Hắn nâng cổ tay buộc huyền thiếc sờ lên chiến mã, chiến mã vừa mới còn xao động lập tức bình tĩnh trở lại.
Gió thu không biết đã nổi lên từ khi nào, tóc trên đầu tùy ý buộc lên giờ đã rơi xuống mấy sợi, làm cho gương mặt từng khiến không biết bao nhiêu tiểu thư khuê tú trong kinh nhớ thương nhiều thêm mấy phần tự do không bị trói buộc.
Một thị vệ từ đằng xa cưỡi ngựa đến, nhanh nhẹn tung người xuống ngựa nửa quỳ dưới đất nói: “Chủ tử, kinh thành truyền đến tin tức, con trai trưởng của Lục học sĩ bị giáng chức tới Tây Châu.”
Phong Sóc khẽ cười một tiếng, hơi hơi nghiêng đầu, ánh nắng chiếu vào sườn mặt tuấn dật của hắn, nhưng trong mắt lại chứa đầy băng tuyết vỡ vụn: “Ba ngày trước mới đưa đích nữ Khương gia tới làm doanh kỹ, hiện tại lại giáng chức con trai trưởng Lục gia tới, tiểu hoàng đế rốt cuộc muốn làm cái gì?”
Dám nói đương kim thiên tử như vậy chắc cũng chỉ có người trước mắt này.
Đám thân vệ không dám đáp lời nhưng trong lòng rõ ràng, chủ tử nhà mình vừa tiếp nhận đại doanh Tây Châu, đích nữ Khương Thượng thư liền chết thảm trong quân, ngày sau việc này nhất định sẽ trở thành lý do để nhóm văn thần dùng ngòi bút làm vũ khí lên án tội trạng của chủ tử bọn họ.
Một đàn chim nhạn bay ngang trời, phát ra tiếng kêu thật dài.
Phong Sóc cầm cây cung lớn treo trên lưng ngựa, lắp một mũi tên lông vũ màu đen vào rồi kéo căng dây cung, đôi mắt phượng dài hẹp híp lại.
“XÍU…UU!!”
Mũi tên nhọn thoát khỏi dây cung, một con nhạn lớn từ trên trời rơi xuống, những con nhạn còn lại thì hoảng sợ kêu loạn bay đi.
Hắn ném cây cung cho thị vệ bên cạnh, phun ra hai chữ: “Ồn ào.”
Thân vệ nói: “Quân y hôm qua mới đi xem, nói là nữ nhi Khương gia chỉ sợ sống không nổi.”
Nữ nhân này chết ở quân doanh của mình thật là phiền phức.
Phong Sóc nhíu nhíu mày: “Khương gia bên kia có động tĩnh gì?”
Thân vệ nói: “Trong kinh truyền ra tin tức, nói là đích nữ Khương gia chết bất đắc kỳ tử, đã hạ táng, Khương phu nhân đau khổ vì mất ái nữ nên đã phát điên, tiểu công tử Khương gia lúc đưa tang bào tỷ thì té gãy chân.”
Trong mắt Phong Sóc xẹt qua ý mỉa mai, xem ra Khương Thượng thư không có ý định nhận đứa con gái này, nhưng mẹ con Khương phu nhân người thì điên, người thì tàn, ngược lại là có chút ý vị sâu xa.
Hắn khẽ cười một tiếng, khó có khi phát thiện tâm: “Khi nào đích nữ Khương gia hạ táng chuẩn bị cho nàng một bộ quan tài.”
Lúc còn sống thân nhân không chịu nhận, sau khi chết ngay cả cái quan tài cũng không có, chỉ có thể làm cô hồn dã quỷ, thân làm một quý nữ thế gia cũng thật là đáng thương.
Khương Ngôn Ý người được thưởng quan tài lúc này vẫn còn đang giả làm chim cút trong đám người.
You cannot copy content of this page
Bình luận