Danh sách chương

Kỳ nghỉ trôi qua trong chớp mắt. Kể từ sau khi Thiên Đạo cũ bị phế, Thiên Đạo mới được lập nên, những bậc tiền bối vốn đã bế quan lâu năm cũng bắt đầu ra ngoài, đến trường giảng dạy cho đám yêu quái và lệ quỷ có năng lực yếu ớt, chỉ dạy cách tu luyện.

Duyên Hữu Linh cũng mời không ít giáo viên tới dạy văn hóa. Nhưng lớp của các học sinh cũ thì vẫn do Kỳ Dương Thiên và Ngải Tả Tư đảm nhiệm. 

Ai cũng hiểu hai người họ vẫn còn đau buồn, nên không ai nhắc đến tên Quý Minh Hi và Giản Hoang. 

Ngày tháng cứ thế trôi qua, dường như cũng không khác mấy so với trước đây, chỉ là, đám học trò đã trở nên trưởng thành hơn, cũng chăm chỉ và nỗ lực hơn bao giờ hết.

Lại đến lúc nộp bài tập là bài tập mà Quý Minh Hi đã giao cho bọn họ trước kỳ nghỉ: “Mơ ước.”

Bài tập lần này là viết một bài văn. Cả phòng học yên tĩnh, chỉ còn tiếng ngòi bút ma sát trên giấy vang lên khe khẽ.

Kỳ Dương Thiên đi xuống lớp quan sát, thấy mơ ước của Quý Hảo vẫn là trở thành minh tinh nổi tiếng. 

Thủy Nguyện thì mơ được quay về biển làm nhân viên cứu hộ, cứu cá voi mắc cạn, cứu tàu đánh cá lạc hướng. 

Thuận Úc muốn quay lại Tiểu Hàn Sơn. Kiều Ny thì muốn làm nghệ nhân chế tạo búp bê. Lý Thu Thu muốn làm bác sĩ. Thập Khả Tư muốn mở công ty. Quý Nhất thì mơ được trở thành giáo viên.

Dù một số ước mơ vẫn còn khá mơ hồ, ví như Thuận Úc chỉ nói muốn quay lại Tiểu Hàn Sơn, chứ chẳng nói rõ muốn làm gì nhưng có thể thấy được, bọn trẻ thực sự đang nghiêm túc suy nghĩ về tương lai.

Điều khiến Kỳ Dương Thiên bất ngờ nhất chính là Quý Xa Xa lại viết rằng muốn trở thành kỹ sư chế tạo tàu vũ trụ. Cô bé nói, như vậy thì có thể bay lên trời… để gặp thầy Quý.

Ước mơ ấy nghe có phần viển vông, nhưng Quý Xa Xa thật sự đang cố gắng đi theo con đường đó. 

Dạo gần đây cô bé chín chắn hơn rất nhiều, thậm chí còn chủ động học thêm kiến thức khoa học tự nhiên. Tốc độ tiến bộ quá nhanh, từng được bình chọn là “vua học gạo siêu cấp”.

Bài văn được chuyển từ cuối lớp lên đầu. Quý Xa Xa nhận được bài của Bách Hiểu Sinh, môi mím chặt như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ nghèn nghẹn nói một câu: “Cậu gian lận.”

Ước mơ của Bách Hiểu Sinh là: Được sống trong một ngôi trường có thầy Quý và thầy Giản.

“Tớ cũng nhớ thầy Quý… Nếu thầy quay về, tớ viết gấp đôi, không, gấp ba bài tập cũng được.” Nước mắt Quý Xa Xa rơi lã chã.

Nếu là ngày xưa, cô bé còn khóc ầm lên thì không sao, nhưng kiểu rơi nước mắt lặng lẽ thế này… lại khiến người ta đau lòng đến khó thở.

Mắt những người khác cũng đỏ hoe. Nói không nhớ thầy Quý thì là nói dối, chỉ là họ không dám thể hiện như Quý Xa Xa mà thôi.

“Tớ sẵn sàng làm gấp đôi bài tập, chỉ cần thầy quay lại.”

“Tớ cũng thế.”

“Thầy nghe thấy hết rồi nhé. Về sau bài tập của các em, tất cả nhân đôi.” 

Một giọng nói quen thuộc vang lên ngoài lớp học. Cả đám đồng loạt ngẩng đầu nhìn ra cửa, không ai dám vui mừng quá sớm sợ rằng chỉ là ảo giác.

Quý Minh Hi xuất hiện trước cửa lớp cùng với Giản Hoang, mỉm cười đón lấy Quý Xa Xa đang như viên đạn nhỏ lao vào lòng anh.

“Thầy… chẳng phải đã thành Thiên đạo rồi sao?”

Quý Minh Hi lau nước mắt cho cô bé, dịu dàng đáp: “Thiên đạo mới là Minh Hi ngoài Tam Giới, thì liên quan gì đến một giáo viên Nhân tộc như Quý Minh Hi chứ?”

Nghĩ lại thì… cũng có lý.

“Vậy còn thầy Giản Hoang?”

“Thầy xuống đây rồi, thì người nhà chẳng lẽ không theo? Thầy không chấp nhận yêu xa đâu.”

“Òaaaa~”

Không khí buồn bã khi nãy lập tức bị tiếng cười và những ánh mắt tò mò đánh tan. Tụi nhỏ lại bắt đầu tám chuyện rôm rả, cái không khí học đường sống động ấy cuối cùng cũng trở lại.

Quý Minh Hi cười nói: “À đúng rồi, thầy có một bạn học mới muốn giới thiệu với cả lớp. Bạn này… xuất thân ‘rất lớn’ đấy, các em đừng sợ nha.”

Đám yêu quái đồng loạt ngó đầu ra nhìn. Thiên Đạo cũng là giáo viên của bọn họ rồi, còn ai có “lai lịch lớn” hơn được nữa chứ?

Quý Minh Hi quay người, vẫy tay về phía cửa lớp, mỉm cười: “Vào đi nào, giới thiệu bản thân chút đi.”

Một cô gái mặc đồng phục học sinh bước vào từ bên ngoài, nụ cười dịu dàng xen chút ngại ngùng: “Chào mọi người, tớ tên là Yêu Yêu, ước mơ của tớ là được du lịch vòng quanh thế giới.”

Cả lớp đồng loạt hít vào một hơi lạnh—quả thật “lai lịch lớn” không phải nói suông. 

Nhưng điều đó cũng không ngăn họ vỗ tay hoan nghênh, ai nấy đều nhiệt tình như vừa gặp người thân ruột thịt. 

Dù sao thì… địa ngục của bài tập nhân đôi đang tới gần, thêm một người gia nhập thì nhóm học tập lại có thêm một chiến lực mới.

Cuộc sống cấp ba thì nhàm chán và đơn điệu, nhưng có những thầy cô và bạn bè như thế này bên cạnh, ngày tháng của họ luôn tràn ngập tiếng cười, chỉ trừ lúc… phải làm bài tập.

Hết

Chương 285:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Là Tớ Đây

    Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”

  2. Cấp 1

    SHYoon

    Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂

Trả lời

You cannot copy content of this page