Danh sách chương

Chương 1: Phục Thiên Lâm (1)

13/04/2025

Chương 2: Phục Thiên Lâm (2)

13/04/2025

Chương 3: Phục Thiên Lâm (3)

13/04/2025

Chương 4: Phục Thiên Lâm (4)

13/04/2025

Chương 5: Thiên mệnh chi tử (1)

13/04/2025

Chương 6: Thiên mệnh chi tử (2)

13/04/2025

Chương 7: Ảo mộng

13/04/2025

Chương 8: Phó Điềm Điềm

13/04/2025

Chương 9:

13/04/2025

Chương 10:

13/04/2025

Chương 11:

13/04/2025

Chương 12:

13/04/2025

Chương 13:

13/04/2025

Chương 14:

13/04/2025

Chương 15:

13/04/2025

Chương 16:

13/04/2025

Chương 17:

13/04/2025

Chương 18: 

13/04/2025

Chương 19:

13/04/2025

Chương 20: 

13/04/2025

Chương 21:

13/04/2025

Chương 22:

13/04/2025

Chương 23

13/04/2025

Chương 24:

13/04/2025

Chương 25

13/04/2025

Chương 26

13/04/2025

Chương 27:

13/04/2025

Chương 28

13/04/2025

Chương 29:

13/04/2025

Chương 30: Cháy nhà mới ra mặt chuột

13/04/2025

Chương 31: Đoạt xá

13/04/2025

Chương 32:

13/04/2025

Chương 33: Song tu

13/04/2025

Chương 34: Giang Thính Huyền rối rắm

13/04/2025

Chương 35:

13/04/2025

Chương 36:

13/04/2025

Chương 37:

13/04/2025

Chương 38:

13/04/2025

Chương 39:

14/04/2025

Chương 40:

14/04/2025

Chương 41

14/04/2025

Chương 42

14/04/2025

Chương 43

14/04/2025

Chương 44: Tranh giành Cửu Cực Huyễn Liên

15/04/2025

Chương 45: Phó Điềm Điềm ở đâu?

15/04/2025

Chương 46: Phó Điềm Điềm ở đâu? (2)

15/04/2025

Chương 47:

15/04/2025

Chương 48: Tư tưởng tình yêu rối rắm của Long Ngạo Thiên

16/04/2025

Chương 49: Giằng co

18/04/2025

Chương 50:

19/04/2025

Chương 51:

19/04/2025

Sau khi cải nam trang bị tử địch yêu thầm

Chương 28

Chương trước

Chương sau

Giang Thính Huyền lẳng lặng nhìn bóng ma này hiện ra, thẳng đến khi bóng ma kia tựa đầu hạ ánh mắt, nhìn về phía bọn họ, hắn mới nói: “Phục sức tiên tộc.”

Phó Điềm Điềm bình tĩnh gật đầu, lại từ trong lời nói của hắn nhìn thấy một ít chi tiết.

Giang Thính Huyền ở trước khi bắt đầu qua cửa hẳn cũng nghe được âm thanh của vị tiên vương kia, nhưng hắn rất có thể chỉ nghe được âm thanh, mà không phải như nàng gặp được gương mặt thật của Mặc Sĩ Tiên Vương, còn cùng vị tiên vương kia nói chuyện một ít, Mặc Sĩ Tiên Vương giống như chỉ nói cho hắn quy tắc qua cửa.

Phó Điềm Điềm tuy cho rằng chính mình tương lai nhất định sẽ xưng bá Tu Tiên giới, nhưng nàng sẽ không tự đại mà cho rằng chính mình hiện giờ có thể làm vị tiên vương kia xem trọng liếc mắt một cái như thế.

 

Chẳng lẽ Mặc Sĩ Tiên Vương thật muốn đoạt xá Giang Thính Huyền?

Phó Điềm Điềm như suy tư gì, nhưng chưa nói ra miệng.

Bóng ma thật lớn phía trên vòm trời phát ra âm thanh, lạnh nhạt giống như trước đó tuyên bố quy tắc.

“Sau mười cửa, nhận được bí bảo Tiên tộc ta, tung hoành một giới.”

Đáng tiếc hai người ở đây đều không phải loại người vì tài loạn trí, mặc dù nghe được hắn nói ra bốn chữ ‘bí bảo Tiên tộc’, cũng vẫn thờ ơ như cũ.

Phó Điềm Điềm thậm chí lộ ra tươi cười nhu hòa, ngữ khí mỉm cười nói: “Tiền bối, mười cửa quá khó xông qua, chúng ta như thế nào cũng đã xông được hơn một nửa, hay ngài trước ban cho chúng ta một ít bảo bối đi, thực lực chúng ta mạnh hơn, mới có thể tiếp tục qua cửa.”

Phần đầu bóng ma khẽ nhúc nhích, giống như liếc mắt nhìn quét nàng một cái, mới nói: “Có thể.”

 

Mặc Sĩ Tiên Vương giống như thật sự rất tưởng thoát khỏi quy tắc bí cảnh, thậm chí không có cò kè mặc cả, trực tiếp từ chỗ vòm trời bay tới hai luồng ánh sáng, phân biệt ngừng ở trước mặt hai người bọn họ.

Phó Điềm Điềm hơi hơi nhướng mày, duỗi tay đυ.ng vào đoàn ánh sáng, ánh sáng tan đi, xuất hiện ở trước mặt nàng chính là một cái cây cành lá kim sắc, trên cây có quang hoa nhạt nhẽo không ngừng lưu chuyển, thoạt nhìn vô cùng thần dị.

Trước mặt Giang Thính Huyền cũng có một cái cây, nhưng không giống của nàng, cành lá màu xanh băng, đỉnh còn mở ra hoa nhỏ.

Âm thanh to lớn từ chỗ vòm trời truyền đến: “Một cây là cỏ Huyễn Âm, ảo cảnh bí mật, một cây là hoa Thiên Linh, thế giới tu băng, đều là di lưu của Tiên tộc ta, hiện thế đã tuyệt tích.”

Phó Điềm Điềm ôm thái độ hoài nghi cầm lấy cái cây kim sắc, đánh giá trong chốc lát, dò hỏi hệ thống: “Ngươi nhìn ra vấn đề gì không?”

 

Âm thanh hệ thống cũng có chút hoang mang: “Ký chủ, ta không cảm giác được bất luận khác thường nào.”

Đồng thời vào lúc này, Giang Thính Huyền bên người nàng giống như cũng phân biệt xong, âm thanh hắn hơi thấp: “Không có vấn đề.”

Vị tiên vương tiền bối này thật sự tốt bụng như vậy? Thứ này đối với nàng và Giang Thính Huyền tới nói xác thật thực trân quý, nhưng Phó Điềm Điềm vẫn có chút hoài nghi.

Trên vòm trời, Mặc Sĩ Tiên Vương vẫn như cũ lạnh nhạt nói: “Xông qua mười cửa, bí bảo các ngươi được đến còn gấp trăm lần, thậm chí có thể kế thừa công pháp Tiên tộc ta, có lẽ trong lòng các ngươi có nghi ngờ, nhưng bổn tọa còn khinh thường động tay chân đối với các ngươi, hợp tác cùng có lợi, các ngươi không có bất luận cái gì đáng giá bổn tọa nhìn trộm.”
Hắn trả lời suy đoán trước đó của bọ họ, thái độ thẳng thắn ngược lại làm người tin phục vài phần.

Phó Điềm Điềm hô hấp hơi đề cao, thiếu chút nữa đáp ứng hắn tiếp tục qua cửa, thuận tiện lại kiếm chút bảo bối.

Nhưng rất nhanh nàng nhớ tới sự tình hỏi được từ trong miệng của Tề sư đệ, có quan hệ với nhắc nhở của chưởng giáo.

—— không cần nhìn trộm thứ không thuộc về ngươi .

Chưởng giáo Thiên Cực là cường giả hàng đầu đương thời, nhắc nhở của hắn tuyệt không phải thuận miệng mà ra.

Nàng hơi hô một hơi, lộ ra tươi cười bình tĩnh, nói: “Đa tạ tiền bối, nhưng chúng ta xác thật có chút kiệt lực, không bằng trước để cho chúng ta đi ra ngoài nghỉ ngơi trong chốc lát, chờ khôi phục không sai biệt lắm lại đến qua cửa, như thế nào?”

Bóng ma thật lớn trên vòm trời giống như lâm vào trầm mặc.

 

Ngay khi Phó Điềm Điềm nghĩ có phải muốn xé rách da mặt hay không, Mặc Sĩ Tiên Vương lại nói: “Ta có thể trực tiếp đưa các ngươi đến cửa thứ mười.”

Lạnh nhạt trong giọng nói của hắn thoáng biến mất một chút, giống như làm ra thỏa hiệp.

 

Hết Chương 28.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page