Chương 1: Thai sông
20/04/2025
Chương 2: Ôn thần
20/04/2025
Chương 3: Bóng đêm
20/04/2025
Chương 4: Quỳ xuống
20/04/2025
Chương 5: Cổ Ngọc
20/04/2025
Chương 6: Thuyền vỡ
20/04/2025
Chương 7: Đụng phải Quỷ
20/04/2025
Chương 8: Lương tâm
20/04/2025
Chương 9: Nhất định phải chết
20/04/2025
Chương 10: Tôi đến vớt!
20/04/2025
Chương 11: Hai lần vớt thất bại
20/04/2025
Chương 12: Lên bờ
20/04/2025
Chương 13: Mở đường cõi Âm
20/04/2025
Chương 15: Truyền thừa
20/04/2025
Chương 14: Tôi đau
20/04/2025
Chương 16: Tiền người chết
20/04/2025
Chương 17: Tạ Tiểu Hoa
20/04/2025
Chương 18: Loạn thế hoàng kim
20/04/2025
Chương 19: Tử Đảo ôm thi hài
20/04/2025
Chương 20: Tiền hàng đã thanh toán xong
20/04/2025
Chương 21: Chó điên xui xẻo lại đến
20/04/2025
Chương 22: Tạ Tiểu Hoa nguyền rủa
20/04/2025
Chương 23: Đỡ âm linh
20/04/2025
Chương 24: Lên thành phố làm việc
20/04/2025
Chương 25: Tìm thi thể ở Mạnh phủ
20/04/2025
Chương 27:Xác chết đứng
20/04/2025
Chương 26: Cô muốn con bé chết sao?
20/04/2025
Chương 28: Lời thì thầm trong đêm
20/04/2025
Chương 29: Đục thuyền
20/04/2025
Chương 30: Chú sẽ vớt xác
20/04/2025
Chương 31: Giày thêu, chân người chết
20/04/2025
Chương 32: Giày thêu hoa
20/04/2025
Chương 33: Lần thứ hai vớt xác thất bại
20/04/2025
Chương 34: Thai chưa đủ tháng nhưng hồn đã đủ
20/04/2025
Chương 35: Phạm sai lầm
20/04/2025
Chương 36: Phạm vào cấm kị
20/04/2025
Chương 37: Trấn mẫu tử sát
20/04/2025
Chương 38: Tăng giá
20/04/2025
Chương 39: Xác nam ngửa mặt
20/04/2025
Chương 40: Cơm có thể ăn bừa nhưng lời không thể nói bậy
20/04/2025
Chương 41: Thợ làm giấy Hứa
20/04/2025
Chương 42: Buổi tối mới làm ăn
20/04/2025
Chương 43: Nhiều tài dễ sống
20/04/2025
Chương 44: Bị kéo xuống nước
20/04/2025
Chương 45: Nghiệp
20/04/2025
Chương 46: Tử Đảo trên thuyền
20/04/2025
Chương 47: Cô nói dối
20/04/2025
Chương 48: Thả lồng heo
20/04/2025
Chương 49: Tử Đảo hóa Hắc Sát
20/04/2025
Chương 50: Sặc nước
20/04/2025
Chương 51: Thanh giả tự thanh
20/04/2025
Chương 52: Còn muốn tôi đưa tiền?
20/04/2025
Chương 53: Giao cho cảnh sát
20/04/2025
Chương 54: Sao con không vớt La Âm bà lên?
20/04/2025
Chương 55: Hung thi
20/04/2025
Chương 56: Mày điếc hay mù rồi?
20/04/2025
Chương 57: Chó cào cửa, mèo cắn xác, người chết thở hắt ra
20/04/2025
Chương 58: Cho chú nghỉ một lát
20/04/2025
Chương 60: Số tiền này mày không dám động vào đâu
20/04/2025
Chương 59: Tạ lễ
20/04/2025
Chương 61: Đãi tiệc
20/04/2025
Chương 62: Không dám quản
20/04/2025
Chương 63: Chết không thấy xác
20/04/2025
Chương 64: Ăn trộm
20/04/2025
Chương 65: Người vớt xác mặc kệ ma quỷ trên bờ
20/04/2025
Chương 66: Bắt người
20/04/2025
Chương 67: Đuổi người
20/04/2025
Chương 68: Chặt cây
20/04/2025
Chương 70: Mang thai?
20/04/2025
Chương 69: Khách đến nhà
20/04/2025
Chương 71: Nghe theo chú Hai
20/04/2025
Chương 72: Tăng thú lao
20/04/2025
Chương 73: Gặp quỷ rồi
20/04/2025
Chương 74: Cha giết con gái, con gái giết cha
20/04/2025
Chương 75: Diệt mẫu tử sát
20/04/2025
Chương 76: Tất cả các người đều phải đền mạng
20/04/2025
Chương 77: Thai âm mở mắt, người sống mất mạng
20/04/2025
Chương 78:
20/04/2025
Chương 79:
20/04/2025
Chương 80:
20/04/2025
Chương 81:
20/04/2025
Chương 82:
20/04/2025
Chương 83:
20/04/2025
Chương 84: Quan tài trống
20/04/2025
Chương 85: Thai phụ có chết oan không?
20/04/2025
Chương 86: Vu oan giá họa
20/04/2025
Chương 87: Vớt xác
20/04/2025
Chương 88: Nói dối
20/04/2025
Chương 89: Người chết là lớn nhất
20/04/2025
Chương 90: Tiên sinh không có ở đây
20/04/2025
Chương 91: Vợ lẽ
21/04/2025
Chương 92: Giàn thiêu
21/04/2025
Bất thình lình, tôi cảm thấy cánh tay trái mình nắm chặt trở nên lạnh hơn, một lực xuất hiện đột ngột đẩy tôi xuống dưới. . .
Lực này mạnh đến kinh ngạc. Lúc ấy tay tôi bị kéo đau, hổ khẩu suýt nữa bị rách ra!
Tôi không muốn buông tay, nhưng tôi không thể không buông.
Cả tóc trên mặt nước cũng biến mất. . . Chỉ còn lại một đám bọt nước chậm rãi tan ra.
Nước ao vốn đã lạnh thấu xương, nay còn lạnh hơn, giống như nước đá mùa đông.
Tôi nhìn chằm chằm vào người đàn ông đó, lúc này tôi chỉ muốn dìm đầu anh ta vào trong ao!
Anh ta thật là có mắt như mù, hơn nữa còn không có ý tốt!
Tóc rõ ràng đang trôi trên mặt nước, làm sao có thể không thấy?
Hơn nữa, dù là xác chết hay ma quỷ, mặc dù chúng bị gọi là những thứ dơ bẩn, nhưng đó chỉ vì là người thường không thể chấp nhận được, cảm thấy tà ma mới dùng những từ thô tục để thay thế.
Người chết thích nhất là sạch sẽ…
Có câu nói “người chết là trên hết”, nhổ nước bọt vào người chết, đó là việc chỉ kẻ thù mới làm!
Người này là chồng của Mạnh Thu, cũng là cha của tiểu thư nhà họ Mạnh, làm sao có thể làm ra chuyện như vậy?
Tôi chỉ suy nghĩ trong chớp mắt. Người đàn ông đó cho tôi một cái liếc lạnh như băng, rồi lại liếc nhìn chú Hai, chán ghét nói: “Nhanh chóng ra khỏi ao nhà tao, bọn mày cút càng xa càng tốt. Nếu không tao sẽ cho người ném chúng mày ra ngoài. Lừa gạt đến tận nhà họ Mạnh, chúng mày có tin tao sẽ cho tống bọn mày vào tù không!?” Mạnh Thu cũng trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm mặt nước.
Người đàn ông đó lại trừng mắt nhìn cô ấy, đồng thời thả tay đang nắm cổ tay cô ấy, túm tóc lắc mạnh vài cái. Mạnh Thu đau đớn kêu lên, anh ta mới dừng lại, rồi nhìn qua mấy người hầu phía sau mình, lạnh nhạt nói: “Phu nhân mệt rồi, đưa về phòng nghỉ, khóa chặt cửa lại.”
Có hai người đi lên đỡ Mạnh Thu.
Những người còn lại nhìn chúng tôi với ánh nhìn không mấy tốt đẹp.
Sắc mặt chú Hai liên tục thay đổi, ông gọi tôi lên bờ.
Tôi bơi lên bờ từ bên cạnh, lắc nước trên người.
Tôi vẫn nhìn chằm chằm vào người đàn ông đó.
Anh ta híp mắt nói: “Sao, không lừa được tiền của nhà họ Mạnh, mày còn muốn làm gì? Giết người?”
“Anh!” Tôi cảm thấy như có lửa đốt trong lồng ngực.
Con giun xéo lắm cũng quằn, ngay cả tượng đất cũng có ba phần tức giận.
Tôi tức không chỉ vì anh ta đã nhổ nước bọt, ép xác chết trở lại nước, mà còn vì việc này cũng là di chúc mà cha tôi để lại. Tôi không thể hoàn thành nguyện vọng của cha, đây cũng là một vấn đề.
Và còn, người này chắc chắn không phải người tốt!
“Âm Dương!” Chú Hai đột nhiên la tôi một tiếng, ông thấp giọng nói một từ “đi”.
Sắc mặt của người đàn ông đó lúc này mới tốt hơn một chút, thái độ trịnh thượng, lạnh nhạt nói: “Ăn cơm nhiều hơn vài năm, chắc chắn cũng sáng suốt hơn, cho họ mỗi người ba đồng.”
Một người hầu ngay lập tức gật đầu đồng ý.
Chú Hai vẫy tay, nói: “Tôi Lưu Quỷ Thủ đã lần mò trên sông treo nhiều năm, nhận tiền tìm xác, đôi khi cũng chiếm chút lợi nhỏ, nhưng tiền của người chết, tôi không nhận.”
“Anh trợn mắt nói dối, xem ra đã làm chuyện gì xấu, cẩn thận nửa đêm quỷ gõ cửa.”
Nói xong, chú Hai thuận tay vứt một thứ gì đó vào trong nước, sau đó, ông đi thẳng tới hành lang.
Tôi cũng không có gì để nói, nên vội vã chạy vào nhà chính, đeo chiếc rương gỗ đen đỡ âm linh lên lưng, rồi nhanh chóng theo chú Hai ra ngoài.
Nhưng đồng thời, tôi cảm thấy hơi lo lắng và bất an. Vì đồ chú Hai vừa ném xuống chính là vứt cái chai chứa dầu xác vừa nãy…
Chúng tôi đi được một đoạn, sau lưng mới truyền đến tiếng chửi rủa lạnh lùng của người đàn ông kia: “Đồ mò xác chó chết, còn giả bộ ngang ngược trước mặt tao? Cứ chờ đó, chỉ cần mày dám đến bến cảng huyện Cửu Hà, tao sẽ sai người đánh chìm thuyền tìm xác của mày!”
Chú Hai cũng không để ý đến anh ta, chúng tôi nhanh chóng rời khỏi nhà họ Mạnh.
Sau lưng truyền đến tiếng vang, hiển nhiên là có người hầu nhà họ Mạnh theo sau, nhanh chóng đóng cửa.
Chú Hai quay đầu, thở hắt ra một hơi, rồi khạc ra một cục đờm lên bậc thềm.
Tôi mím môi, mất tự nhiên nói: “Anh ta có vấn đề. “
“Chỉ có người phụ nữ cẩn tuân chuẩn mực như Mạnh Thu mới không nhìn ra thôi. Khi cô ấy nói, chú đã biết có vấn đề rồi.” Chú Hai nhắm mắt nói.
Tôi lo lắng hỏi chú Hai, vậy bây giờ phải làm sao? Chuyện này không thể quản được à?
Chú Hai lắc đầu, nói: “Con đã gặp phải xác chết đứng hả?”
Tôi gật đầu, không phủ nhận.
“Đã nhận tiền, thì chúng ta đã có liên quan. Con lại gặp phải xác chết đứng, nó còn ăn dầu xác của chú, chuyện đã trở nên rắc rối hơn, không phải chúng ta muốn bỏ mặc là có thể bỏ mặc được. Nhưng người này quá kiêu ngạo, còn biết nhổ nước bọt lên đầu người chết, chắc chắn có người chỉ dạy anh ta.” Dăm ba câu nói của chú Hai khiến tôi ngạc nhiên.
Nhưng tôi cũng hiểu ngay lập tức. Chú Hai nói đúng, phàm là người bình thường thí có ai không sợ ma quỷ cơ chứ?
Chồng của Mạnh Thu không chỉ không sợ, mà còn tự tin đến như vậy, phải có người hiểu biết chỉ dạy mới vậy. . .
“Chú đoán cha của con lúc đó không can thiệp là do cũng biết một chút tình hình, chắc là đang chờ thời gian và tìm cơ hội. Vừa rồi chú vứt cái bình dầu xác còn dư, xác chết ngược sẽ càng hung hãn hơn, có thể kéo chân người khi ở bên bờ, hoặc có thể lên bờ báo thù.”
“Để người chết báo thù, cũng là một cách để nó giải oan, nhưng trong trường hợp bình thường, người vớt xác không thể làm như vậy, điều này sẽ gây ra nghiệp chướng, đen đủi quấn thân.” Khi chú Hai giải thích điều này thì chúng tôi đã rời khỏi cửa nhà họ Mạnh và tiến về phía trước.
You cannot copy content of this page
Bình luận