Cảm giác hơi kỳ quái.
Quý Minh Hi vừa bước lên một bước, cả đám học sinh liền đồng loạt quay đầu lại, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía hai người họ, giống hệt đàn sói đói lâu ngày bất chợt phát hiện một con cừu lạc bầy.
Đám đông ban đầu đang tụ lại, dần dần tản ra rồi lại chậm rãi vây thành vòng tròn, từ từ khép lại, vây chặt hai người xa lạ mà bọn họ chưa từng gặp mặt.
Lúc trước vì thời tiết lạnh nên tụi nó đội mũ, Quý Minh Hi cũng không để ý kỹ. Bây giờ đến gần mới phát hiện, dưới lớp mũ đó đâu phải mặt người – da xám đen, ngũ quan vặn vẹo, rõ ràng chỉ là hình người được yêu quái hóa thành.
Quý Minh Hi che chắn cho Quý Hảo phía sau, cảnh giác nhìn đám người kia, luôn trong tư thế sẵn sàng đề phòng.
“Anh có tín ngưỡng gì không?” Giữa đám sinh vật kỳ lạ, kẻ trông giống con người nhất mở miệng hỏi, tay cũng thò vào trong lớp áo khoác phao đang mở.
Quý Minh Hi lắc đầu: “Không có.”
Anh đã chuẩn bị sẵn sàng để triệu hồi Lưỡi dao kinh hoàng, nhưng vẫn muốn xem thử con yêu quái trước mắt định giở trò gì.
“Không dễ đâu nha, cuối cùng cũng tìm được một người không có tín ngưỡng rồi. Anh em, lấy đồ ra nào.” Giọng nói khàn khàn, trầm thấp ấy mang theo vẻ phấn khích.
Vừa dứt lời, những người mặc đồ đen vẫn đứng im nãy giờ lập tức hành động, trông chẳng khác nào chuẩn bị đánh nhau, khiến Quý Minh Hi âm thầm vận lực dựng lên kết giới.
Chúng đồng loạt mở rộng áo khoác, để lộ bên trong là hàng loạt mặt dây chuyền gắn đá đen được sắp xếp ngay ngắn.
Người vừa nói cũng móc ra từ túi áo cả nắm dây chuyền, trang sức trông có vẻ cao cấp vậy mà vì số lượng quá nhiều lại thành ra rẻ rúng.
Quý Minh Hi: … Chuyện này hình như không giống anh nghĩ cho lắm.
“Ngài có hứng thú với Thần Núi Yêu Yêu không? Chỉ cần tin vào cô ấy là được chọn đá miễn phí luôn đấy… Ấy ấy ấy, cái gì đập trúng tôi vậy?”
Quý Minh Hi vội thu lại kết giới vừa thả ra, nhưng đã muộn. Vài người lúc nãy còn mang dáng vẻ thiếu niên “bùm” một tiếng liền biến mất, chỉ còn lại hai con gấu mèo nhỏ màu xanh lam nằm sõng soài trên mặt đất.
“Không sao chứ?” Quý Minh Hi ngồi xuống, đưa tay định đỡ hai con thú nhỏ dậy, nhưng chúng hoàn toàn không cho anh cơ hội, lập tức che mặt rồi biến mất tại chỗ.
Một giọng nói hoảng loạn vang vọng xa dần: “Làm sao đây làm sao đây, hình như đụng phải đại yêu rồi, bọn mình có chết không vậy? Thế giới bên ngoài đáng sợ quá hu hu hu…”
Xung quanh không có chút dị thường nào, nếu không nhờ tiếng nói kia, Quý Minh Hi thậm chí không cảm nhận được sự tồn tại của yêu quái.
Đó là ảo miêu, loài giỏi ẩn nấp và biến hình, nhát gan vô cùng. Một khi không tự bại lộ, thì dù có dùng kỹ năng cũng chẳng ai phát hiện được chúng tồn tại.
Đám bạn tối qua tụ họp dưới gốc cây trong sân trường nghe trộm chính là do ảo miêu hóa thân thành.
Nghĩ đến dáng vẻ gầy gò tiều tụy đến biến dạng của hai con ảo miêu lúc nãy, Quý Minh Hi không khỏi nhíu mày.
Những sinh vật này tuy yếu ớt, nhưng năng lực ẩn thân phải nói là nghịch thiên. Dù không được bóng bẩy như con ảo miêu tên Pi trong trường, thì cũng không nên bị ngược đãi đến mức như thế.
Ảo miêu nhát gan, chạy trốn rất nhanh, đến mức mặt dây chuyền rơi xuống đất cũng chẳng dám quay lại nhặt.
Vài ba cái vương vãi dưới đất, viên đá trên đó đen kịt, không hề phát ra ánh sáng, nhìn vào khiến người ta cảm thấy hơi khó chịu.
Quý Minh Hi nhặt một cái lên xem, cảm thấy mặt dây chuyền dường như có chút năng lượng thôi miên, nhưng rất yếu.
Một giáo viên mặc áo khoác phao trắng chạy vội tới, thở hổn hển: “Xin lỗi, tôi đến muộn.”
“Không sao, tôi cũng vừa mới đến thôi.” Quý Minh Hi đáp.
Quý Minh Hi đang định cất mặt dây chuyền thì người thầy bên cạnh đột nhiên lên tiếng: “Cậu cũng gặp người đi bán đá à?”
Cũng?
Vừa mở cửa lớp, thầy giáo vừa nói: “Lúc nãy trên đường tới đây, tôi gặp một người ăn xin, người đầy thương tích, vậy mà cứ nhất quyết đòi bán đá cho tôi.
Miệng cứ lảm nhảm gì mà ‘tin vào Thần Núi thì được lấy đá miễn phí’. Tôi thấy tội nên mua cho anh ta chút đồ ăn sáng, ai ngờ anh ta cảm động phát khóc, cứ cảm ơn tôi mãi không thôi, đến mức chẳng buồn đưa đá nữa.
Còn bảo đó không phải thứ gì tốt đẹp. Tôi lo anh ta bị lôi kéo vào đa cấp nên gọi báo cảnh sát, vậy nên mới tới trễ một chút.”
Xem ra đây không phải hành động đơn lẻ, mà là một hoạt động có tổ chức.
Sau khi giao Quý Hảo cho giáo viên lớp học thêm, Quý Minh Hi liền nhanh chóng rời đi để hội hợp với tổ truy bắt yêu quái bên ngoài.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
Là Tớ Đây
Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”
1 tháng
SHYoon
Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂
1 tháng