Nhặt Được Một Vị Thiếu Niên

Chương 24:

Chương trước

Chương sau

Lúc đó ta mới hiểu, thì ra là mình đã nghĩ quá nhiều, hoảng hốt rời đi. 

 

Thì ra đây chính là: Vì yêu mà sinh lo, vì yêu mà sinh sợ.

 

  1.  

 

Vì nàng, ta muốn rửa sạch oan khuất và đòi lại viên Đồng Tâm Châu.

 

Nhưng tộc trưởng của Hồ tộc dường như không mấy sẵn lòng giao nó cho ta.

 

Ông ấy là người đã nuôi lớn Lạc Lạc, ta không thể không kính trọng, nếu không Lạc Lạc sẽ không vui.

 

Ông ấy bảo ta rời đi, ta hiểu rõ – Người này không muốn Lạc Lạc gả cho ta. 

 

Ta cũng biết, giữa chúng ta từng giao đấu, ông ấy nhất định sẽ đem những nghi ngờ về ta nói với Lạc Lạc.

 

Ta không sợ điều này, bởi sớm muộn gì ta và Lạc Lạc cũng sẽ nói rõ mọi chuyện. 

 

Chỉ là… ta sợ… sợ rằng nàng sẽ nghe theo lời ông ấy, từ chối gả cho ta.

 

Ngoài cửa, ta lại gặp phải con hồ ly đực đáng ghét kia. 

 

Y chất vấn ta, hỏi ta đã làm gì với Lạc Lạc.

 

Chỉ cần nhìn thấy y, ta đã cảm thấy phiền. 

 

Ta nói thẳng mình và Lạc Lạc chuẩn bị thành thân, lần này trở về là để lấy viên Đồng Tâm Châu.

 

Nhìn vẻ mặt ảm đạm của y, trong lòng thoáng chốc thấy thoải mái hơn rất nhiều.

 

Lạc Lạc bước ra, nàng nói rằng chuyện chúng ta thành thân là sự thật!

 

Ta vui mừng khôn xiết, nàng nguyện ý gả cho ta.

 

Lòng như rung động mãnh liệt, ta không kìm được mà hôn nàng.

 

  1.  

 

Trở về ma tộc, ta và Lạc Lạc sẽ thành thân.

 

Dù sao, từ lúc ta ra khỏi huyễn cảnh đã giao cho thuộc hạ chuẩn bị hôn sự này.

 

Tuyệt đối không thể qua loa, không thể để Lạc Lạc của ta chịu thiệt thòi.

 

Lạc Lạc rất ngạc nhiên, nhưng cuối cùng vẫn đồng ý.

 

Ta sắp xếp người chăm sóc nàng, còn mình đi xử lý công việc của ma tộc.

 

Thanh Lê báo rằng, kẻ đứng sau mọi chuyện đã như cung đã hết tên, không còn sức mạnh nữa, nhưng đã lộ diện. 

 

Sợ rằng ngày mai, trong lễ thành hôn, sẽ xảy ra biến cố.

 

Thanh Lê hỏi có cần hoãn hôn lễ không.

 

Không được, ta không thể chờ thêm nữa, dù chỉ một ngày.

 

Bọn chúng chẳng làm nên sóng gió gì được.

 

Hôn lễ vẫn diễn ra như dự định, sau khi nghi thức kết thúc, ta cho người đưa Lạc Lạc về tân phòng trước.

 

Còn ta phải đi xử lý lũ tôm tép nhãi nhép kia.

 

Việc này vẫn tốn một chút thời gian.

 

Khi trở lại, liền thấy Lạc Lạc đang cầm tay nải, chuẩn bị rời đi.

 

Tim như rơi thẳng xuống hố băng.

 

Nàng muốn bỏ trốn, hay vẫn không nguyện ý?

 

Nhưng không được, chúng ta đã bái đường thành thân, nàng chỉ có thể là phu nhân của ma tôn.

 

Ta bế nàng trở lại phòng, đè lên người.

 

Nàng rất ấm ức, hóa ra nàng không định rời đi, chỉ là đang bực. 

 

Lại còn đang ghen, mặt mày hầm hầm giận dỗi.

 

Vốn dĩ nhan sắc đã kiều diễm, lúc này lại càng trông đáng yêu đến lạ.

 

Trong lòng có ta, nàng mới ghen, điều này khiến ta vui mừng khôn xiết.

 

Bị ta nói trúng tâm tư, nàng có chút thẹn thùng, vội nói muốn an tâm đi ngủ.

 

Phải rồi, đêm động phòng hoa chúc, ta và phu nhân đương nhiên phải “ngủ” thật tốt.

 

… 

 

Không biết có phải tối qua hơi quá mức hay không.

 

Hôm sau, phu nhân có vẻ hơi giận.

 

Không sao, ta có thể dỗ dành. 

 

Phu nhân muốn gì, ta đều có thể cho nàng.

 

Cũng may, trong lòng phu nhân có ta.

 

Ta và phu nhân còn cả một đời dài phía trước.

 

== HOÀN ==

 

Hết Chương 24:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page