Danh sách chương

Với tư cách là ký chủ của hệ thống, Thập Khả Tư từng vô tình dung hợp một phần năng lượng của quả cầu cơ giới, nên vẫn có thể cảm nhận được tình trạng của người trước mắt. 

Cô ấy dám chắc vấn đề không nằm ở hệ thống, mà là có bàn tay con người nhúng vào.

Trong đầu Duyên Hựu Linh cũng thoáng qua giả thuyết đó. Nghe đồn khi hồn phách con người bị thiếu hụt, họ sẽ theo bản năng tìm đến thứ khiến mình chấp niệm nhất. 

Kẻ đứng sau nhất định là đã lợi dụng điều đó, mới có thể biến Huyền Nhị Cửu thành bộ dạng này.

Chỉ là… chuyện tàn nhẫn như vậy, vẫn không nên nói cho lũ nhỏ biết thì hơn.

Hắn ta tùy ý kiếm một cái cớ để rời đi trước. Quả cầu cơ giới do Giản Hoang giao nộp hiện đang được nghiên cứu trong phòng thí nghiệm. 

Theo phân tích ban đầu, sinh vật dị giới này đến đây không phải tình cờ, mà có người cố tình đưa tới. 

Trước giờ vẫn chưa tìm được chứng cứ cụ thể, nhưng lần này hành vi Huyền Nhị Cửu bị rút hồn, tìm đến hệ thống có lẽ chính là điểm đột phá mà họ đang chờ đợi.

Trước khi rời khỏi trường, Duyên Hựu Linh gửi cho Quý Minh Hi một tin nhắn giải thích lý do rời đi. Không ngờ lại nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên ngay phía trước.

Ngẩng đầu nhìn thấy Quý Minh Hi đang đứng ở cửa, dây thần kinh luôn căng như dây đàn của Duyên Hựu Linh bỗng dưng chùng xuống, như thể… cuối cùng cũng tìm được chỗ dựa vững chắc.

Hắn ta bước tới, hỏi: “Không phải vừa nãy nói là không đến sao?”

“Lừa bọn họ thôi. Hiếm khi tụi nhỏ được nhận thưởng, có tôi ở đó thì lại không vui nổi.”

Duyên Hựu Linh âm thầm thắp nến cho đám nhóc kia trong lòng, cầu mong bọn chúng có một buổi tối yên lành.

Rồi hắn ta chợt phản ứng lại, cái ông già cổ hủ kia mà cũng chịu hùa với Quý Minh Hi để lừa người? Hôm nay mặt trời mọc từ đằng tây à?

Quý Minh Hi mỉm cười hỏi: “Anh khảo sát xong rồi, kết quả thế nào?”

“Dù không muốn thừa nhận, nhưng đúng là mấy đứa này còn tốt hơn nhiều yêu quái trong đơn vị của tụi tôi. Mấy điều cậu nói, tôi sẽ trình lên cấp trên.”

Duyên Hựu Linh cẩn thận nhớ lại mọi chuyện xảy ra từ lúc gặp đám học sinh kia đến giờ. 

Dù là sự quan tâm dành cho con người hay là ý thức về thân phận của bản thân, trong mắt hắn ta, bọn chúng đều đủ điều kiện để hoà nhập vào xã hội loài người.

Xem ra những điều Quý Minh Hi mong muốn… cũng không phải là chuyện không thể thực hiện.

Nhân lúc mọi người còn đang tụ lại, hắn ta đem chuyện vừa xảy ra kể lại một lượt:
 “…Thật ra trước giờ tôi đã thấy lạ rồi, từ chuyện diệt Yêu Hương Đường cho đến dọn dẹp Trường Trung học Yểu Cầu, mọi việc đều suôn sẻ một cách bất thường, gần như không gặp trở ngại gì. Nhìn kiểu gì cũng giống kiểu yên tĩnh trước bão. Mọi người nhớ cẩn thận, có chuyện gì thì giữ liên lạc.”

“Ừ.”

***

Người lớn nói chuyện, bọn nhỏ không biết gì cả. Điều duy nhất bọn chúng biết là cái người ban đầu hứa sẽ giúp làm bài tập đã chạy mất rồi, mà chạy nhanh lắm, nhanh đến mức cứ như cố tình né tránh việc mình lỡ tay “tố cáo” nhóm học tập cho thầy giáo biết vậy.

Đám yêu quay sang nhìn Duyên Túy: “Anh gây họa, em đền hả?”

“Không không không, tôi chỉ học tàm tạm mỗi môn tiếng Anh thôi…” Duyên Túy lắc đầu tới mức suýt bay luôn cả đầu.

Bọn họ vội vàng giữ lấy cái đầu đang lắc đến mức rơi rụng ấy: “Dừng lại dừng lại! Không cần cậu đền nữa! Cái đầu này mà lắc thêm chút nữa là đụng trúng hình tượng của bạn học mới đó!”

Có Thập Khả Tư gia nhập, nhu cầu “tuyển người” của nhóm họ cũng không còn gấp gáp nữa, dù sao thì, chỉ cần có học bá ra tay, bài tập môn Tự nhiên đã không còn là nỗi lo!

“Ờm… cho hỏi… tôi có thể xuống dưới không ạ? Vừa nãy vị tiên sinh kia nói tôi dễ thu hút ma quỷ, giờ ở một mình hơi sợ…” Khang Nhất Hào thò đầu ra từ góc tường, vẫn quấn chăn kín người. 

Vì lo sẽ có chuyện, Duyên Hựu Linh đã đẩy hắn ta đến tận chỗ xa nhất để cách ly.

“Còn không phải có người ngay trước mắt đây sao? Hồi hoạt động một kèm một lần trước, tôi đã phát hiện cậu ta giỏi Văn lắm đấy.” Quý Hảo vẫy tay gọi, thế là Khang Nhất Hào lao qua như viên đạn nhỏ.

Vốn dĩ hắn ta đã nhát gan, sau lần bị quỷ nhập lại càng sợ mấy chuyện ma quái.

Còn chuyện Quý Hảo cũng là ma ư? Thôi khỏi nói. 

Bị cô ấy “cằn nhằn” suốt một đêm toàn những câu danh ngôn học tập kiểu như “giới giải trí không dung nạp người mù chữ”, bảo đảm không còn thấy cô ấy đáng sợ tí nào nữa.

“Lần trước cậu nói sẽ về học hành nghiêm túc, đã học chưa?” Quý Hảo hỏi.

 

Hết

Chương 236:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Là Tớ Đây

    Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”

  2. Cấp 1

    SHYoon

    Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂

Trả lời

You cannot copy content of this page