Nhặt Được Một Vị Thiếu Niên

Chương 21:

Chương trước

Chương sau

Tạ Từ tâm tình dường như rất tốt, chậm rãi vòng tay ôm lấy eo ta, khẽ cầu xin bên tai: “Phu nhân thứ lỗi, vừa rồi quả thật phát sinh chuyện khẩn cấp, vì thế mới chậm trễ một chút.”

 

“Ta không có hồng nhan tri kỷ, nhưng một ái thê kiều diễm lại có duy nhất một người.” Tạ Từ thấp giọng nói.

 

Lời của hắn khiến mặt ta đỏ bừng, lòng như lửa đốt, đành ngượng ngùng nói: “Đừng nói nữa, mau ngủ đi.”

 

Tạ Từ gật đầu, lại nói: “Hôm nay là đêm động phòng hoa chúc, kéo dài lâu như vậy, quả thật nên ngủ rồi.” 

 

Hai chữ “ngủ” lại bị hắn nhấn mạnh vô cùng.

 

Lời vừa dứt, Tạ Từ liền cúi xuống hôn ta.

 

Chỉ là lần này không giống như trước, ban đầu chỉ là nhẹ nhàng nếm thử, nhưng về sau lại như lửa bùng không thể kiểm soát.

 

Cả đêm không thể chợp mắt.

 

  1.  

 

Ngày hôm sau, khi tỉnh dậy, vừa mở mắt đã thấy trời đã đứng bóng.

 

Tạ Từ đang chăm chú nhìn ta, không biết đã tỉnh từ lúc nào.

 

Ta khẽ động thân, liền cảm thấy toàn thân đau nhức ê ẩm. 

 

Nhớ lại chuyện đêm qua, ta bĩu môi, trong lòng có chút khó chịu.

 

“Phu nhân làm sao thế? Không thoải mái sao?” Tạ Từ ân cần hỏi.

 

Đúng là giả vờ giả vịt! 

 

Ta tức tối nói: “Chàng còn hỏi! Đêm qua ta đã bảo rồi… thế mà chàng vẫn…”

 

Nói đến đây, lại không thốt nổi nên lời, chỉ cảm thấy bực bội vô cùng.

 

Ánh mắt Tạ Từ đầy ý cười trêu chọc, bàn tay hắn chậm rãi đặt lên eo ta: “Ta thì làm sao? Phu nhân sao không nói hết đi.”

 

Ta vội nắm lấy bàn tay không an phận của hắn, xoay người quay lưng, không thèm nhìn thêm nữa.

 

Có lẽ nhận ra ta thực sự giận dỗi, Tạ Từ ôm lấy từ phía sau, dịu dàng dỗ dành: “Phu nhân, vi phu biết sai rồi. Sau này phu nhân nói gì, vi phu liền nghe theo cái đó.”

 

Nói rồi, hắn lại nhẹ nhàng vòng tay qua eo ta, đầu ngón tay khẽ khàng cọ vào ngón út của ta.

 

“Vậy sau này chàng không được… không được ép ta, ở trên giường bắt ta hết lần này đến lần khác phải nói ta thích chàng.” Ta bực bội lên tiếng, giọng nói vẫn còn nghèn nghẹn.

 

Chuyện đêm qua hiện rõ mồn một trong đầu, nghĩ lại liền cảm thấy vành tai nóng bừng.

 

Ta kéo chăn lên che mặt, cố gắng giấu đi sự xấu hổ.

 

Dù rằng thích Tạ Từ là sự thật, nhưng Tạ Từ chưa từng nói hắn cũng thích ta!

 

Chợt nhận ra điều này, ta liền xoay người lại, nhìn hắn, ấm ức nói: “Chàng chưa từng nói thích ta.”

 

Nói xong, ta còn bĩu môi, cố làm ra vẻ như sắp khóc.

 

Tạ Từ thấy ta như sắp rơi lệ, lập tức lúng túng, không biết phải làm sao: “Đừng khóc, Lạc Lạc, hôm qua đã khóc rất lâu rồi. Khóc nữa sẽ hại thân mất.”

 

Tạ Từ, ngươi có biết dỗ người hay không? 

 

Sao cứ nói những lời kỳ quặc thế!

 

Hôm qua… chẳng phải cũng là tại ngươi cả sao!

 

Ta im lặng, không biết phải đáp thế nào. 

 

“Ta sẽ đau lòng.” Tạ Từ lại nói, vừa dứt lời, hắn từ từ dùng sức, đem ta khóa trọn trong vòng tay mình.

 

Một động tác như muốn bảo vệ, nhưng khi hắn làm, lại mang theo cảm giác chiếm hữu mạnh mẽ vô cùng.

 

Ta không đáp lời, chỉ lặng lẽ nằm trong vòng tay của Tạ Từ, chẳng nói thêm điều gì.

 

Qua một lúc lâu, thấy ta không khóc nữa, hắn mới tiếp tục nói: “Ta đối với Lạc Lạc, tình ý đã sớm dùng hành động thay lời nói.” 

 

“Ta cứ ngỡ rằng Lạc Lạc đã sớm hiểu rõ. Là lỗi của vi phu, chưa nói rõ ràng.” 

 

“Từ nay về sau, nhất định mỗi ngày đều sẽ nói cho phu nhân nghe.”

 

“Phu nhân, vi phu đã sớm đem lòng yêu mến nàng từ lâu rồi.”

 

Hết Chương 21:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page