Danh sách chương

Chương 1:

03/06/2025

Chương 2:

03/06/2025

Chương 3:

03/06/2025

Chương 4:

04/06/2025

Chương 5:

04/06/2025

Chương 6:

04/06/2025

Chương 7:

05/06/2025

Chương 8:

05/06/2025

Chương 9:

05/06/2025

Chương 10:

06/06/2025

Chương 11:

06/06/2025

Chương 12:

06/06/2025

Chương 13:

07/06/2025

Chương 14:

07/06/2025

Chương 15:

07/06/2025

Chương 16:

08/06/2025

Chương 17:

08/06/2025

Chương 18:

08/06/2025

Chương 19:

09/06/2025

Chương 20:

09/06/2025

Chương 21:

09/06/2025

Chương 22:

10/06/2025

Chương 23:

10/06/2025

Chương 24:

10/06/2025

Chương 25:

11/06/2025

Chương 26:

11/06/2025

Chương 27:

11/06/2025

Chương 28:

12/06/2025

Chương 29:

12/06/2025

Chương 30:

12/06/2025

Chương 31:

13/06/2025

Chương 32:

13/06/2025

Chương 33:

13/06/2025

Chương 34:

16/06/2025

Chương 35:

16/06/2025

Chương 36:

16/06/2025

Chương 37:

17/06/2025

Chương 38:

17/06/2025

Chương 39:

17/06/2025

Chương 40:

18/06/2025

Chương 41:

18/06/2025

Chương 42:

18/06/2025

Chương 43:

19/06/2025

Chương 44:

19/06/2025

Chương 45:

19/06/2025

Chương 46:

22/06/2025

Chương 47:

22/06/2025

Chương 48:

22/06/2025

Chương 49:

22/06/2025

Chương 50:

22/06/2025

Chương 51:

23/06/2025

Chương 52:

23/06/2025

Chương 53:

23/06/2025

Chương 54:

23/06/2025

Chương 55:

23/06/2025

Chương 56:

25/06/2025

Chương 57:

25/06/2025

Chương 58:

25/06/2025

Chương 59:

25/06/2025

Chương 60:

25/06/2025

Chương 61:

26/06/2025

Chương 62:

26/06/2025

Chương 63:

26/06/2025

Chương 64:

26/06/2025

Chương 65:

26/06/2025

Chương 66:

28/06/2025

Chương 67:

28/06/2025

Chương 68:

28/06/2025

Chương 69:

28/06/2025

Chương 70:

28/06/2025

Chương 71:

29/06/2025

Chương 72:

29/06/2025

Chương 73:

29/06/2025

Chương 74:

29/06/2025

Chương 75:

29/06/2025

Chương 76:

30/06/2025

Chương 77:

30/06/2025

Chương 78:

30/06/2025

Chương 79:

30/06/2025

Chương 80:

30/06/2025

Chương 81:

02/07/2025

Chương 82:

02/07/2025

Chương 83:

02/07/2025

Chương 84:

02/07/2025

Chương 85:

02/07/2025

Học Sinh Của Tôi Lại Không Phải Người?!

Chương 20:

Chương trước

Chương sau

Liễu Thư Lâm vỗ nhẹ tay Quý Minh Hi, định nói vài câu động viên nhưng cuối cùng lại chẳng thốt nên lời.

Nỗi vất vả của một giáo viên vùng quê, không ai hiểu rõ hơn ông.

Quý Minh Hi là học trò thành đạt nhất mà ông từng dạy. Ông từng nghĩ đứa trẻ này sẽ ở lại Bắc Kinh phát triển, nào ngờ tốt nghiệp xong lại quay về dạy học. Ông cũng không biết mình nên tự hào hay xót xa.

Đứa trẻ này không cha không mẹ, vốn chẳng vướng bận điều gì, lẽ ra có thể bay cao bay xa, vậy mà lại chọn quay về cái xó núi này.

“Đều vất vả, đều vĩ đại hết, vậy bọn em có thể vào thi chưa không… ưm ưm ưm.” Quý Nhất còn chưa nói hết câu đã bị bịt miệng.

Quý Bách Hiểu nở nụ cười ngại ngùng, lễ phép nói: “Thầy cứ tiếp tục trò chuyện, đừng để ý tới bọn em. Tiểu Nhất không hiểu lễ nghi, em sẽ giúp thầy dạy dỗ cậu ấy.”

Nếu không nhìn thấy rõ cái dấu bàn tay in hằn trên miệng Quý Nhất thì thật sự trông cậu bé rất ngoan ngoãn và lễ phép.

Quý Minh Hi bật cười, gỡ hai đứa ra, vừa khen ngợi Quý Nhất ham học, vừa an ủi Quý Bách Hiểu – người đang có vẻ muốn giận nhưng mặt lại cố nhịn, hoàn toàn quên mất mình chưa từng nhắc tới chuyện có kỳ thi mô phỏng gì với hai đứa nhóc.

Anh giới thiệu với Liễu Thư Lâm: “Đây là hai đứa trẻ mà em vừa nhắc với thầy, Quý Nhất và Quý Bách Hiểu. Nhất, Bách Hiểu, đây là thầy của thầy, cũng là hiệu trưởng trường Thanh Hà — thầy Liễu Thư Lâm.”

Trong đôi mắt đen láy của Quý Nhất không phản chiếu hình bóng bất kỳ ai, cậu ta máy móc lặp lại theo lời Quý Minh Hi: “Chào thầy Liễu.”

Liễu Thư Lâm nhìn cậu ta hồi lâu, ánh mắt đầy những cảm xúc phức tạp đến mức không ai đoán nổi, cuối cùng chỉ hóa thành một tiếng thở dài nặng nề.

“Thầy Liễu?” Quý Minh Hi khẽ gọi, rồi hỏi: “Học sinh này của em có gì sao ạ?”

Liễu Thư Lâm lắc đầu, chậm rãi bước lên phía trước: “Không có gì, chỉ là nhớ lại một người cũ thôi. Minh Hi à, bộ đồng phục trên người đứa trẻ này là kiểu đồng phục cũ của trường từ 70 năm trước đấy. Khi đó, thầy cũng chỉ mới mười mấy tuổi… thật khiến người ta hoài niệm.”

Quý Minh Hi quay đầu nhìn Quý Nhất, giọng đầy nặng nề: “Không ngờ quần áo của thằng bé lại cũ đến thế, mai em đưa nó đi mua đồ mới.”

Liễu Thư Lâm: …

Trọng điểm là chỗ đó sao?

Suýt thì ông quên mất — tư duy của đứa nhỏ này từ trước đến nay vẫn rất kỳ quặc, ngoài chuyện học ra thì chẳng ai theo nổi mạch suy nghĩ của Quý Minh Hi.

Nhân lúc Quý Minh Hi đang tự kiểm điểm, Liễu Thư Lâm quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong đôi mắt của thằng bé vẫn tối đen không có chút ánh sáng nào, nhưng khóe miệng lại khẽ nhếch lên, đầu ngón tay đặt trên môi.

Khoảnh khắc đó, ông như quay về lớp học bảy mươi năm trước. Khi ấy, ngoài ông ra không ai nhận ra trong lớp bỗng dưng có thêm một người, mà cậu bé ấy lặng lẽ ngồi bên cửa sổ, cười với ông, làm đúng động tác ấy.

Cậu bé khác tên là Quý Bách Hiểu đang nhìn quanh một cách tò mò, hoàn toàn không thấy có gì lạ trong tương tác vừa rồi.

Liễu Thư Lâm lại liếc sang Quý Minh Hi — người đang ở bên cạnh hỏi ông xin kinh nghiệm dạy học — mà thở dài một hơi: “Chỉ e mấy chục năm kinh nghiệm của tôi chẳng giúp gì được cho em đâu.”

Ngôi trường này được xây tựa lưng vào núi, diện tích không lớn nhưng cơ sở vật chất vẫn đầy đủ. Khi băng qua sân trường đến dãy phòng học, Quý Minh Hi ngửi thấy mùi gỗ thơm của một loại bùa gỗ giá mười vạn.

Anh nhìn về phía góc dãy nhà hỏi: “Lại ai nữa tin mấy trò mê tín bịt mắt này rồi?”

Liễu Thư Lâm: ?

Quý Minh Hi giải thích: “Cái gỗ thơm này ở ngoài rao bán giá mười vạn một miếng, bảo là thắp lên có thể nhìn thấy ma. Thực tế thì chả có tác dụng gì hết. Học trưởng em vừa mới bị lừa xong, đang tìm kẻ bán để đòi tiền lại đây.”

Giờ đây anh cực kỳ nhạy cảm với cái mùi hỗn hợp giữa gỗ mục và sáp nến cháy dở ấy, bởi vì… đó là mười vạn chứ chẳng ít.

Thế nhưng cái mùi mà anh nghĩ là nồng nặc ấy, thực ra lại cực kỳ nhạt. Liễu Thư Lâm hít mấy hơi thật sâu mà vẫn chẳng ngửi thấy gì, lẩm bẩm: “Có mùi gì đâu.”

“Không ngửi thấy sao? Chính là ở đằng kia.” Quý Minh Hi chỉ về phía mùi hương phát ra.

Gió núi thổi tới một trận, cuốn theo làn khói về phía bọn họ, mang theo mùi cháy khét và ẩm mốc của nến bị mốc, cùng một làn khói đen hình rắn mà người thường không thể nhìn thấy.

“Ngừng thở!” Quý Bách Hiểu biến sắc, lập tức đưa tay bịt kín mũi miệng Quý Nhất, kéo người lùi nhanh về phía sau.

Làn khói dày đặc lao thẳng về phía dãy phòng học. Quý Bách Hiểu lúc này mới thả tay ra, giọng vẫn còn chút hoảng hốt: “May mà tránh kịp.”

Quý Nhất cúi đầu để mặc cậu bé sắp đặt, không ai chú ý rằng trong đôi mắt tối đen không ánh sáng kia, thoáng hiện lên bóng mờ của một con rắn đen.

 

Hết

Chương 20:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page