Chương 1: Phục Thiên Lâm (1)
13/04/2025
Chương 2: Phục Thiên Lâm (2)
13/04/2025
Chương 3: Phục Thiên Lâm (3)
13/04/2025
Chương 4: Phục Thiên Lâm (4)
13/04/2025
Chương 5: Thiên mệnh chi tử (1)
13/04/2025
Chương 6: Thiên mệnh chi tử (2)
13/04/2025
Chương 7: Ảo mộng
13/04/2025
Chương 8: Phó Điềm Điềm
13/04/2025
Chương 9:
13/04/2025
Chương 10:
13/04/2025
Chương 11:
13/04/2025
Chương 12:
13/04/2025
Chương 13:
13/04/2025
Chương 14:
13/04/2025
Chương 15:
13/04/2025
Chương 16:
13/04/2025
Chương 17:
13/04/2025
Chương 18:
13/04/2025
Chương 19:
13/04/2025
Chương 20:
13/04/2025
Chương 21:
13/04/2025
Chương 22:
13/04/2025
Chương 23
13/04/2025
Chương 24:
13/04/2025
Chương 25
13/04/2025
Chương 26
13/04/2025
Chương 27:
13/04/2025
Chương 28
13/04/2025
Chương 29:
13/04/2025
Chương 30: Cháy nhà mới ra mặt chuột
13/04/2025
Chương 31: Đoạt xá
13/04/2025
Chương 32:
13/04/2025
Chương 33: Song tu
13/04/2025
Chương 34: Giang Thính Huyền rối rắm
13/04/2025
Chương 35:
13/04/2025
Chương 36:
13/04/2025
Chương 37:
13/04/2025
Chương 38:
13/04/2025
Chương 39:
14/04/2025
Chương 40:
14/04/2025
Chương 41
14/04/2025
Chương 42
14/04/2025
Chương 43
14/04/2025
Chương 44: Tranh giành Cửu Cực Huyễn Liên
15/04/2025
Chương 45: Phó Điềm Điềm ở đâu?
15/04/2025
Chương 46: Phó Điềm Điềm ở đâu? (2)
15/04/2025
Chương 47:
15/04/2025
Chương 48: Tư tưởng tình yêu rối rắm của Long Ngạo Thiên
16/04/2025
Chương 49: Giằng co
18/04/2025
Chương 50:
19/04/2025
Chương 51:
19/04/2025
Phó Điềm Điềm hơi hơi trầm ngâm, ánh mắt hạ một nửa, bất động thanh sắc nhếch môi cười nói: “Xin hỏi khảo nghiệm của tiền bối là gì?”
Tiền bối bạch y tuyệt mỹ cười nói: “Ta đã nói rồi, ngươi có thể gọi ta là ‘ Mặc Sĩ Tiên Vương ’.”
Phó Điềm Điềm không hề nghĩ ngợi liền bay nhanh gật đầu: “Vâng, tiền bối, xin hỏi khảo nghiệm là gì?”
Sau đó nàng liền thấy ‘ Mặc Sĩ Tiên Vương ’ mỉm cười nhìn chính mình, đôi mắt mỹ lệ kia phảng phất như vì sao xán lạn động lòng người.
Bốn mắt nhìn nhau trong chốc lát, Phó Điềm Điềm nói: “Mặc Sĩ Tiên Vương, xin hỏi ta phải làm như thế nào thông qua khảo nghiệm của ngài.”
‘ Mặc Sĩ Tiên Vương ’ sau đó mới ôn hòa nói: “Nơi này là bắt đầu của khảo nghiệm, kích hoạt phù văn trên cửa đã mở ra, cùng mười trạm kiểm soát, ngươi có lẽ sẽ gặp được những người khác, nếu có thể thông qua toàn bộ khảo nghiệm, ngươi và đồng môn của ngươi sẽ tương ngộ nhau ở nơi cuối cùng của bí cảnh.”
“Vậy nếu không thông qua thì sao?”
“Bọn họ sẽ trở lại địa phương chính mình nên đi.”
Phó Điềm Điềm thập phần hoài nghi ‘ địa phương nên đi ’ trong lời nói của hắn chỉ chính là âm tào địa phủ.
Nhưng tiên vương tiền bối thấy nàng như suy tư gì, thập phần hiền lành nói: “Ta là một người lương thiện.”
“Vâng.”
Phó Điềm Điềm tùy ý gật gật đầu, nghĩ đến điều gì, lại hỏi: “Ngài có thể giúp ta khôi phục bộ dáng trước đó được không?”
Tiên vương tiền bối vẫn mỉm cười như cũ: “Trong bí cảnh có quy tắc, bất luận che đậy thân hình hoặc khuôn mặt gì ở chỗ này đều sẽ mất đi hiệu lực, ta cũng vô pháp thay đổi.”
Mặc kệ hắn nói là thật hay giả, tóm lại Phó Điềm Điềm có chút đáng tiếc, nàng ở trong lòng nói cho chính mình: “Từ giờ trở đi, ta chính là Phó Điềm Điềm, ta chưa bao giờ nghe nói về ‘ Phục Thiên Lâm ’.”
Bí cảnh không chỉ có một lối vào, dù cho đụng tới Giang Thính Huyền, nàng cũng có thể thừa nhận chính mình chính là người ngày đó lẻn vào tông môn ‘ rình coi hắn tắm gội ’, nhưng điều này không có bất luận quan hệ gì cùng Phục Thiên Lâm.
Đơn giản ‘ thôi miên ’ chính mình một chút, Phó Điềm Điềm lộ ra tươi cười điềm mỹ, hoàn toàn không giống với Phục Thiên Lâm kiệt ngạo tà tứ, nhìn tiên vương tiền bối mỹ lệ trước mặt, nàng lược hiện ngượng ngập nói: “Tiên Vương đại nhân, có thể nhờ ngài tạm lánh đi một chút được không? Ta tưởng đổi quần áo.”
Giống như không nghĩ tới nàng sẽ đột nhiên đề cập loại sự tình này, ‘ tiên vương ’ hơi dừng lại, mới tràn ra tươi cười ôn hòa, vui vẻ gật đầu: “Đương nhiên có thể.”
Thân hình hắn ở trong tươi cười tan đi, trong mật thất rất nhanh khôi phục yên tĩnh.
Phó Điềm Điềm nắm cổ áo, không có động tác, tổng cảm thấy âm thầm vẫn có một đôi mắt đang yên lặng nhìn trộm, nhưng nghĩ nghĩ, vô luận từ tu vi, diện mạo hay là thân phận đi lên xem, vị tiền bối kia đều không cần rình coi nàng, rốt cuộc người ta cũng soái như vậy.
Do đó, nàng liền buông tâm, tiêu sái từ trong túi giới tử lấy ra nguyên bộ trang bị của Phó Điềm Điềm.
Thay quần áo xong, cất toàn bộ đồ đạc có quan hệ với Phục Thiên Lâm đi, Phó Điềm Điềm cả người rực rỡ hẳn lên, động tác ưu nhã, một lần nữa lộ ra mỉm cười, âm thanh tràn ngập nữ tính nhu mỹ, nàng hướng hư không chắp tay: “Tiên vương, ta đã xong.”
Khuôn mặt tuyệt mỹ của ‘ Mặc Sĩ Tiên Vương ’ một lần nữa từ trong hư không ngưng kết, ánh mắt hắn giống như có chút thâm ý, liếc nhìn Phó Điềm Điềm một cái, mới cười nói: “Nhóc con, ta nhưng thật ra có chút thích ngươi.”
Lời này chỉ chính là động tác tiêu sái cùng thái độ không chút nào ngượng ngùng của nàng.
Phó Điềm Điềm nghe vậy hơi hơi xua tay, khiêm tốn cười nói: “Ngài là tiên vương, tung hoành một phương, có nữ tử mỹ lệ nào chưa từng thấy qua, nào nhìn trúng một nữ tử bình thường không có gì nổi bật như ta.”
“Ngươi rất tự hiểu lấy mình.”
‘ Tiên vương ’ tùy tay rót một đạo linh khí vào phù văn trên cửa đá, cùng với quang mang lưu chuyển, hắn lấy ngữ khí thưởng thức nói với Phó Điềm Điềm: “Chúc ngươi thành công.”
Trong quang mang, Phó Điềm Điềm đầy mặt nhu hòa mỉm cười uốn gối hành lễ, cùng biến mất ở trong mật thất với ‘tiên vương’.
Trong lúc truyền tống, hệ thống nghe thấy ký chủ của chính mình hừ lạnh một câu.
“Ta nhớ kỹ hắn, hắn nói ta xấu, bổn thủ tịch sớm hay muộn cũng có ngày làm vua của thế giới này, đến ngày đó lại tính sổ sau!”
You cannot copy content of this page
Bình luận