Chương 1:
05/04/2025
Chương 2:
05/04/2025
Chương 3:
05/04/2025
Chương 4:
08/04/2025
Chương 5:
08/04/2025
Chương 6:
08/04/2025
Chương 7:
08/04/2025
Chương 8:
08/04/2025
Chương 9:
08/04/2025
Chương 10:
10/04/2025
Chương 11:
10/04/2025
Chương 12:
10/04/2025
Chương 13:
10/04/2025
Chương 14:
10/04/2025
Chương 15:
10/04/2025
Chương 16:
12/04/2025
Chương 17:
12/04/2025
Chương 18:
12/04/2025
Chương 19:
12/04/2025
Chương 20:
12/04/2025
Chương 21:
12/04/2025
Chương 22:
12/04/2025
Chương 23:
12/04/2025
Chương 24:
12/04/2025
Chương 25:
15/04/2025
Chương 26:
15/04/2025
Chương 27:
15/04/2025
Chẳng rõ Địch Nhung dạy dỗ hoàng tử thế nào, mỗi khi đến đêm, ta lại có cảm giác như mình đang bước vào một kỹ viện.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, eo lưng đau nhức, không khỏi cảm thán rằng sắc đẹp đúng là tai họa.
Xích Liệt vẫn bận rộn như trước, chỉ khác là ta cũng bắt đầu có việc để làm.
Tuyết tan, xuân về, tiết trời càng thêm rét buốt.
Đợi đến khi khí trời dịu đi đôi chút, ta dẫn theo Văn Âm ra ngoài dạo chơi, nhân tiện luyện tập thêm ngôn ngữ Địch Nhung.
Suốt một thời gian dài ru rú trong trướng, số người Địch Nhung ta có thể tiếp xúc thực sự quá ít ỏi.
Vừa bước ra ngoài, cảnh sắc bên ngoài náo nhiệt vô cùng.
Na Bố nói rằng, nơi đây đang cử hành tế lễ.
Mùa đông khắc nghiệt đã cướp đi vô số sinh mạng, đa phần là trẻ nhỏ cùng người già.
Giờ xuân về trời ấm, đàn thú trên thảo nguyên cũng nhiều lên, những thanh niên tráng kiện đã chịu đói suốt mùa đông bắt đầu lên đường săn bắn, dĩ nhiên Na Bố cũng đi theo.
Vừa hay ta cũng muốn tìm một mảnh đất phù hợp để canh tác, chẳng có thời gian mà dạy hắn học.
“Công chúa, ta dẫn nàng đến một nơi này.”
Sáng nay khi tỉnh dậy, hiếm lắm mới thấy Xích Liệt còn nằm trên giường.
“Đi đâu?”
Hắn cười đáp: “Hồ A Cát.”
Cách hai mươi dặm, hồ A Cát – nơi đánh bắt cá mùa đông.
Giờ đã qua mùa đánh cá, ta chẳng đoán được Xích Liệt đến đó làm gì, mãi đến khi trước mắt hiện ra những rặng núi trập trùng, sắc xanh non của cây cối dần hiện ra, ngày một rõ ràng hơn.
Tái ngoại mà cũng có một nơi như thế này ư?
Ta xuống ngựa, vừa định quan sát kỹ hơn thì chợt bị bịt mắt.
“Ngươi làm gì vậy?”
“Tất nhiên là có lễ vật muốn tặng công chúa rồi.”
14.
Người ta khi chẳng nhìn thấy gì ắt sẽ bất an.
Ta thử dò dẫm bước đi hai bước, suýt nữa vấp phải thứ gì đó, bèn dứt khoát không nhúc nhích nữa.
Chẳng rõ là do thể lực của Xích Liệt quá tốt hay do ta quá nhẹ, chung quy, hắn chỉ dùng một tay ôm ta, tay kia vẫn che mắt ta.
Khi đôi chân một lần nữa chạm xuống đất, ta liền biết đã tới nơi, nhưng bàn tay che mắt vẫn chưa buông ra.
“Chưa đến ư?”
“Ta đang nghĩ xem nên nói gì, thôi vậy, không nói nữa.”
Bàn tay trước mắt hạ xuống, ánh sáng bất chợt khiến ta không kìm được mà chớp mắt liên tục.
Một căn nhà gỗ tinh xảo hiện ra trước mắt.
Tái ngoại ít ai dựng nhà gỗ, một là vì gỗ không đủ, hai là không tiện di dời.
Ngôi nhà này không lớn, nhưng vô cùng tinh tế.
Xích Liệt ho khẽ hai tiếng: “Chỗ trú đóng trước kia đã bị gia súc gặm sạch cỏ, cần phải di dời. Nơi này gần núi cao, cỏ mọc tốt, không xa còn có hồ A Cát, có nguồn nước, đất đai cũng màu mỡ hơn các nơi khác.”
“Sao ngươi không nói sớm? Mấy ngày qua ta gần như đã đi khắp vùng quanh chỗ trú đóng rồi.”
Ta vừa nói, khóe môi lại không nhịn được mà cong lên.
Bề mặt ngôi nhà gỗ trơn nhẵn, vừa nhìn đã biết là có người dụng tâm chế tác, chả trách dạo gần đây trên người Xích Liệt luôn có vụn gỗ vương vãi.
“Xem ra công chúa rất thích lễ vật này.”
“Tất nhiên rồi.”
So với trướng bồng, ta thích một căn nhà cố định hơn nhiều.
Xuân đến, đại quân của Xích Liệt di dời tới khu vực gần hồ A Cát, chỉ cách vương trướng của Khả Hãn chừng năm dặm.
Canh tác là sở trường của ta, nhưng môi trường nơi tái ngoại thực sự quá khắc nghiệt.
Mùa xuân năm đầu tiên, hạt giống gieo xuống không ít, thế nhưng thu hoạch chẳng được bao nhiêu.
Khoai tây, khoai lang, lúa mì… đều là những giống cây chịu lạnh, phân bón cũng do ta tự tay điều chế, lẽ ra không nên tệ như vậy.
Năm ngàn cân lương thực ít ỏi, như thể đang giáng cho ta một cái tát vậy.
“Trồng ra được đã là điều chẳng dễ dàng rồi.”
Xích Liệt nhìn rất thoáng.
Ta liếc hắn một cái, liền đuổi người ra khỏi phòng.
Năm thứ hai, ta nghĩ ra nhiều phương pháp, tìm cách nâng cao sức sống cho cây trồng, sản lượng gần như tăng gấp đôi.
Năm thứ ba, ta mang thai.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
kratos01
Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3
6 ngày