Danh sách chương

Sau Khi Trùm Phản Diện Phá Sản

Chương 160: Thiên Tài Đầu Tư: Từ 5 Triệu Đến Tài Sản Hàng Tỷ

“Cô Lâm, có muốn cân nhắc lại không?” Luật sư Lý trầm giọng, dùng thái độ của người từng trải nói với cô, “50 triệu để đổi lấy 40% cổ phần của Hưng Thái, vẫn là một món hời.”

“Anh sai rồi, đó không phải là đổi, mà vốn dĩ là của tôi.” Lâm Sơ Dao không vui, đứng dậy, “Không cần bàn nữa, tôi không đồng ý.”

Luật sư Lý liếc nhìn Trình Diên và Hách Hàn Xuyên đang ngồi bên cạnh đọc báo, vẫn giữ nụ cười, đứng lên nói: “Vậy thì tôi không tiễn.”

“Vốn dĩ tôi cũng không định để anh tiễn.” Lâm Sơ Dao đáp lại một câu rồi quay người bước ra ngoài.

Xuống lầu lên xe, Hách Hàn Xuyên quay đầu nhìn về phía sau xe, rồi ra lệnh cho Triệu Phi lái xe.

Lâm Sơ Dao tối qua ngủ không ngon, vừa lên xe không lâu đã bắt đầu lim dim, cuối cùng đầu nghiêng sang tựa vào vai Hách Hàn Xuyên ngủ thiếp đi.

“Về biệt thự, đồng thời cử thêm hai người theo dõi luật sư Lý.” Hách Hàn Xuyên trầm giọng nói.

Triệu Phi gật đầu, nhìn anh qua gương chiếu hậu: “Người sáng nay đã khai rồi, người ra lệnh là người bên cạnh Chủ tịch Từ.”

“Những người khác chắc chắn vẫn sẽ hành động.” Hách Hàn Xuyên cúi đầu hôn nhẹ lên đỉnh đầu Lâm Sơ Dao, rồi lại nói, “Đưa tin ra ngoài, tiếp tục theo dõi mấy vị nguyên lão của Hưng Thái, đừng nóng vội.”

“Rõ.” Triệu Phi đáp một tiếng, tập trung lái xe.

Mười phút sau, xe chạy vào biệt thự nhà họ Hách. Hách Hàn Xuyên đỡ lấy Lâm Sơ Dao, lùi lại xuống xe, cẩn thận bế cô xuống.

Lâm Sơ Dao giật mình tỉnh dậy, như con cá trạch trượt khỏi vòng tay anh, “Đây là đâu?”

“Nhà anh. Mấy hôm trước ông ngoại tìm đến anh, giúp anh chuộc lại nhà và những thứ khác.” Hách Hàn Xuyên giơ tay chỉnh lại mái tóc rối của cô, “Simon là em họ của anh.”

“Lai Tây đúng là lai dữ dội thật.” Lâm Sơ Dao vừa dứt lời, giọng của Simon đã vang lên từ phía sau họ: “Chim sẻ nhỏ, hình như em chẳng ngạc nhiên chút nào.”

Lâm Sơ Dao cố nhịn không đảo mắt, quay đầu lại, vẻ mặt ngơ ngác nhìn Simon: “Em bị dọa tỉnh ngủ rồi còn chưa đủ bất ngờ sao, chẳng lẽ phải ngất xỉu mới tính?”

Simon: “……”

Hách Hàn Xuyên: “……”

Thì ra không chỉ mình anh bị chọc tức, cũng tốt.

“Anh gấp gáp chạy theo như vậy, là không chờ nổi để nhận họ hàng à?” Lâm Sơ Dao chớp chớp mắt, giọng điệu ngây thơ vô tội, “Vậy sao anh không tỏ ra xúc động chút nào?”

Khóe miệng Simon giật nhẹ, ánh mắt rời khỏi mặt cô, chuyển sang nhìn Hách Hàn Xuyên: “Không mời tôi vào ngồi một lát sao?”

“Không mời mà anh cũng đến rồi.” Hách Hàn Xuyên mặt không biểu cảm đáp lại, rồi cúi đầu nhìn Lâm Sơ Dao bên cạnh, giọng lập tức dịu xuống: “Đi thôi.”

“Cái trang viên to thế này là của nhà anh hết à?” Lâm Sơ Dao đảo mắt nhìn quanh, trong mắt bắt đầu lấp lánh như có sao, “Bán chắc được khối tiền đấy.”

Biệt thự nhà họ Hách nằm ở phía bắc công viên trung tâm, cổng lớn cổ kính trang nghiêm, toát lên khí chất trầm ổn của một gia tộc danh giá.

Trong sách có viết, ban đầu căn biệt thự này suýt bị tháo dỡ khi xây dựng công viên trung tâm. Cha của Hách Hàn Xuyên đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để mua lại, đồng thời tự nguyện hiến một phần đất làm công viên, nhờ đó mới giữ được căn nhà.

Lúc đó, ai thấy ông mua căn biệt thự này đều nói ông bị điên. Nhưng mấy chục năm trôi qua, giá nhà ở khu danh gia Giang Nam bên cạnh đã lên đến 80.000 tệ mỗi mét vuông, thì giá trị căn biệt thự này chắc chắn còn cao hơn.

Lương Tấn Dã từng âm thầm bỏ không ít công sức để mua lại căn biệt thự này, nhưng phía ngân hàng nhất quyết không đưa ra đấu giá công khai.

Sau đó, Hách Hàn Xuyên thừa kế tập đoàn của ông ngoại, lập tức chuộc lại toàn bộ tài sản.

Vừa rồi anh nói ông ngoại đã giúp chuộc lại tất cả, thì biệt thự này chắc chỉ là một phần. Những chiếc siêu xe và đồng hồ đắt đỏ kia chắc cũng đã được chuộc về.

“Cũng tạm.” Hách Hàn Xuyên thở dài, môi khẽ nhếch, “Lúc thế chấp cho ngân hàng, đổi được khoản vay 1,5 tỷ.”

Lâm Sơ Dao: “……”

Tỷ suất đầu tư của cô đúng là quá cao! Tổng số tiền cô chi cho Hách Hàn Xuyên chưa đến 5 triệu, mà riêng căn biệt thự này đã được ngân hàng định giá 1,5 tỷ, giá thị trường chắc phải hơn 2 tỷ!

Chưa kể đến Triệu Xuyên, sau này giá trị thị trường có thể lên đến hàng nghìn tỷ, cô nhẹ nhàng trở thành nữ tỷ phú cũng không khó.

Cô đúng là thiên tài đầu tư!!

“Trang viên của tôi lớn gấp đôi chỗ này, giá thị trường là một tỷ.” Simon xen vào, giọng điệu thản nhiên, “Đô la Mỹ.”

Lâm Sơ Dao quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng liếc anh ta một cái rồi nhanh chóng quay đi: “Anh có tặng tôi đâu.”

Simon: “……”

Hách Hàn Xuyên cũng đâu có nói là sẽ tặng cho cô.

“Từ hôm nay, chúng ta sẽ ở đây.” Hách Hàn Xuyên thản nhiên nói.

“Được thôi.” Lâm Sơ Dao nở nụ cười rạng rỡ, “Vậy sau này ngày nào cũng được ăn ngon, lại không cần tự nấu đúng không?”

Khóe miệng Hách Hàn Xuyên khẽ cong, gật đầu: “Có đầu bếp và người giúp việc riêng, em không cần xuống bếp.”

“Tiện nghi thế này, tôi cũng dọn đến ở luôn, ở khách sạn sao bằng ở nhà được.” Simon liếc sang Hách Hàn Xuyên, tay trái đút túi quần, cười nhàn nhạt, “Anh họ yêu quý, chắc anh không phiền đâu nhỉ?”

“Tôi phiền đấy.” Hách Hàn Xuyên sa sầm mặt, “Chúng ta không thân.”

“Vậy thì tôi chỉ còn cách gọi cho ông ngoại, nói anh từ chối cho tôi ở nhờ thôi.” Simon nhếch môi cười, rồi quay sang Lâm Sơ Dao, “Chim sẻ nhỏ, em có hoan nghênh tôi dọn vào không?”

“Anh đừng lôi em vào chuyện này, mấy chuyện giữa anh em các người tự giải quyết đi.” Lâm Sơ Dao không hề mắc bẫy.

Hách Hàn Xuyên lúc nãy chủ động bảo cô hẹn gặp Simon, chắc là muốn hợp tác với anh ta để đối phó với ông ngoại của họ. Cô không muốn dính vào chuyện nội bộ của họ.

“Anh dọn vào ở chẳng khác nào tuyên bố rõ ràng rằng anh đã biết bí mật của ông ấy.” Hách Hàn Xuyên nhíu mày nói.

 
Hết Chương 160: Thiên Tài Đầu Tư: Từ 5 Triệu Đến Tài Sản Hàng Tỷ.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page