Phi Tâm Kế

Chương 16:

Chương trước

Chương sau

Va chạm? Phạt quỳ?

 

Ta cười lạnh: “Một tiểu cung nữ lại dám xưng hô với Nhị phẩm cáo mệnh phu nhân là ‘di nương’? Cảnh Nhân cung thật đúng là có mặt mũi lớn!” 

 

“Chỉ vì đắc tội với Thuần Phi mà lại dám phạt quỳ một vị Nhị phẩm cáo mệnh do Hoàng thượng thân phong, vậy rốt cuộc là đánh vào thể diện của bản cung hay của Hoàng thượng đây?”

 

Đám tiểu cung nữ lập tức quỳ rạp xuống đất, run rẩy không dám lên tiếng.

 

Phụ thân thực sự nghĩ rằng ta vẫn là kẻ dễ bị khi dễ hay sao? 

 

Muốn dùng thủ đoạn này để dằn mặt ta? Phải xem ta có nhận hay không!

 

Ta nắm tay mẫu thân, trực tiếp quay người rời đi, để xem ai sốt ruột trước.

 

Trên đường trở về Ỷ Mai viện, mẫu thân kích động nắm lấy tay ta, nhìn trái nhìn phải, ánh mắt đầy vẻ đau lòng.

 

“Nghe nói con hộ giá mà bị thương, lòng ta đau đớn không thôi.”

 

“Lại nghe con mang thai, ta tuy vui mừng, nhưng cũng không khỏi lo lắng. Sinh nở chẳng khác nào bước qua Quỷ Môn Quan!”

 

“Hiện giờ con thế nào rồi?”

 

Ta mỉm cười trấn an, nhìn khuôn mặt mẫu thân có chút thịt hơn trước, xem ra hai ma ma mà Hoàng thượng phái đến hầu hạ cũng tận tâm.

 

Vừa về đến Ỷ Mai viện chưa bao lâu, Tiểu Liên đã bước vào, bẩm rằng phụ thân ta đến.

 

Mẫu thân vội đứng dậy định ra ngoài nghênh đón, nhưng ta giữ người lại, để bà ấy ngồi cạnh mình.

 

Không lâu sau, ta liền thấy phụ thân bước vào, ánh mắt âm trầm, sắc mặt vô cùng khó coi.

 

“D@o phi nương nương thật là có uy phong!”

 

Ta lạnh lùng nhìn ông ta: “Tống tướng quốc có thể tùy tiện hống hách trong phủ Tống, nhưng nếu đã bước vào hoàng cung, thì nên thu lại cái bộ dạng ngạo mạn ấy đi.”

 

Phụ thân không ngờ ta lại dám nói như vậy, giận đến mức toàn thân run rẩy, ngón tay chỉ vào ta, nhưng một lúc lâu vẫn không nói được lời nào.

 

“Hôm nay ta cảnh cáo ngươi, Tống gia lần này lâm vào nguy cơ, chỉ cần ngươi ra tay giúp đỡ, ta có thể bỏ qua mọi chuyện…”

 

Ta chẳng buồn đáp lời, chỉ thản nhiên phất tay: “Người đâu! Tiễn Tống tướng quốc ra ngoài, bản cung mệt rồi!”

 

Mấy thái giám lập tức tiến lên, định dìu phụ thân ta rời đi. 

 

Ông ta tức đến đen mặt, nhưng vẫn cố giữ thể diện, không thể làm loạn, chỉ có thể để mặc thái giám kéo ra ngoài.

 

Mẫu thân vô cùng lo lắng, mấy lần định khuyên ta.

 

Ta an ủi bà ấy: “Mẫu thân đừng lo! Hiện tại Tống gia không dám trở mặt với con đâu.” 

 

“Người cứ yên ổn ở Tống phủ, đợi con thêm chút thời gian. Con nhất định sẽ giúp đại ca, nhị ca và người đòi lại công đạo!”

 

28.

 

Nửa tháng sau, phụ thân ta từ Hữu tướng bị giáng xuống làm Tả tướng, không ít đồng minh của Tống gia cũng bị giáng chức, ngay cả Thuần Phi cũng bị giáng xuống thành Tống Tiệp dư.

 

Trong triều, đám văn thần trước nay vẫn dựa vào Tống gia, lo sợ Từ gia sẽ nhân cơ hội thanh trừng, liền lặng lẽ ngả về phía Hoàng thượng. 

 

Nhờ đó, thế lực của Hoàng thượng trong triều đình tăng lên không ít.

 

Đêm đó, Hoàng thượng ở lại Ỷ Mai viện, uống không ít rượu, nắm tay ta đầy phấn khởi mà kể về sự thống khoái của người. 

 

Đăng cơ năm năm, rốt cuộc hôm nay Hoàng thượng cũng bẻ gãy được thế cục bế tắc của triều đình.

 

Hoàng thượng ra tay dứt khoát, sau khi tiếp nhận đám văn thần từng thuộc phe Tống gia, liền lập tức ra tay với Từ gia. 

 

Trước nay, hai nhà Từ – Tống thế lực ngang nhau, duy trì thế đối lập ổn định. 

Nhưng một khi sự cân bằng này bị phá vỡ, tất nhiên lòng người sẽ bắt đầu dao động.

 

Đám văn thần từng dựa vào Từ gia bắt đầu bị những cựu thần của Tống gia dâng sớ đàn hặc. 

 

Nếu là trước đây, Hoàng thượng còn đứng ngoài quan sát, thì nay người chủ động ra tay, khiến không ít kẻ trong Từ gia lần lượt bị bãi chức.

 

Trong hậu cung, Từ mỹ nhân kéo theo Đại Hoàng tử đến Cảnh Nhân cung gây náo loạn. 

 

Trong mắt nàng ta, đám cựu thần của Tống gia dám làm vậy, chắc chắn là do Tống tướng quốc chỉ đạo. 

 

Hết Chương 16:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page