Chương 1: Tập tục xấu
20/04/2025
Chương 2: Tìm mẹ
20/04/2025
Chương 3: Bóp cổ
20/04/2025
Chương 4: Mua người về
20/04/2025
Chương 5: Dấu chân
20/04/2025
Chương 6: Rương đồng
20/04/2025
Chương 7: Đi tìm chết
20/04/2025
Chương 8: Kế tiếp là ai
20/04/2025
Chương 9: Đưa xác
20/04/2025
Chương 10: Sao bà biết
20/04/2025
Chương 11: Bà không nói là muốn hại chết Hồng Hà sao?
20/04/2025
Chương 12: Thầy Không
20/04/2025
Chương 13: Người giấy
20/04/2025
Chương 14: Rượu đầu mộ, thư của người chết
20/04/2025
Chương 15: Không phải con người
20/04/2025
Chương 16: Thời gian chưa đến
20/04/2025
Chương 17: Nhìn trộm
20/04/2025
Chương 18: Mẹ
20/04/2025
Chương 19: Dẫn đường
20/04/2025
Chương 20: Mối quan hệ
20/04/2025
Chương 21: Trở về thị trấn
20/04/2025
Chương 22: Kiếp nạn
20/04/2025
Chương 23: Đánh cược mạng của cậu
20/04/2025
Chương 24: Có người giúp cậu cũng muốn hại cậu
20/04/2025
Chương 25: Ơ, đổi nghề rồi à
20/04/2025
Chương 26: Giả chết
20/04/2025
Chương 27: Thay mận đổi đào
20/04/2025
Chương 28: Xốc linh đường của ông ta lên
20/04/2025
Chương 29: Lương bạc
20/04/2025
Chương 30: Cậu em, cậu bị nghiệp chướng ám ảnh
20/04/2025
Chương 31: Phân thây
20/04/2025
Chương 32: Bắt đầu
20/04/2025
Chương 33: Gạo Máu
20/04/2025
Chương 34: Đêm thứ hai
20/04/2025
Chương 35: Sớm muộn gì cũng đến nhà
20/04/2025
Chương 36: Thiếu thông minh
20/04/2025
Chương 37: Ba điều
20/04/2025
Chương 38: Dạy chú Trương con làm việc
20/04/2025
Chương 39: Có oan hay không
20/04/2025
Chương 40: Số mệnh chỉ chọn người cực khổ
20/04/2025
Chương 41: Bỏ bàn tay bẩn thỉu của mày ra
20/04/2025
Chương 42: Tần Lục Nương
20/04/2025
Chương 43: Oan nghiệt quấn thân
20/04/2025
Chương 44: Anh ơi em lạnh quá
20/04/2025
Chương 45: Mười hồn che thân
20/04/2025
Chương 46: Có đẹp không
20/04/2025
Chương 47: Tình sát
20/04/2025
Chương 48: Hữu kinh vô hiểm
20/04/2025
Chương 49: Chân trần còn sợ ngươi mang giày ư
20/04/2025
Chương 50: Người cõng xác mặt rỗ
20/04/2025
Chương 51: Trẻ con
20/04/2025
Chương 52: Mẫu tử song sát
20/04/2025
Chương 53: Đại tiên sinh La Thập Lục ở Nội Dương
20/04/2025
Chương 54: Nhà họ Tưởng có số mệnh bị người đời phỉ nhổ, cậu sinh ra nhất định phải chết
20/04/2025
Chương 55: Kiếm tiền thì loại phụ nữ nào mà không có
20/04/2025
Chương 56: Một mình đến chỗ hẹn
20/04/2025
Chương 57: Giết tôi, người thân đau đớn, kẻ thù sung sướng
20/04/2025
Chương 58: Ân oán cũ
20/04/2025
Chương 59: Ai tính toán?
20/04/2025
Chương 60: Manh mối
20/04/2025
Chương 61: Một cuộc gọi khác
20/04/2025
Chương 62: Hộ bị cưỡng chế ở trường dạy nghề
20/04/2025
Chương 63: Xương người
20/04/2025
Chương 64: Bóng trắng
20/04/2025
Chương 65: Thẻ tên
20/04/2025
Chương 66: Giết vợ
20/04/2025
Chương 67: Ông ấy sắp bị cậu hại chết
20/04/2025
Chương 68: Người phụ nữ đó chính là cơ hội của cậu
20/04/2025
Chương 69: Có lẽ cô ấy đã chết rồi !
20/04/2025
Chương 70: Trùng hợp tên Hồng Hà
20/04/2025
Chương 71: Làm người nên lưu lại một đường, ngày sau còn dễ nói chuyện
20/04/2025
Chương 72: Chuyện của nhà họ Tưởng
20/04/2025
Chương 73: Tóc đứt
20/04/2025
Chương 74: Đám người giấy trong sương mù
20/04/2025
Chương 75: Người muốn báo thù sẽ thành quỷ, còn kẻ hãm hại người khác thì sao
20/04/2025
Chương 76: Ông cố Tưởng Vô
20/04/2025
Chương 77: Cũng không phải là thiên tai mà là nhân họa
20/04/2025
Chương 78: Cậu đã đến rồi cũng không cần chờ y nữa
20/04/2025
Chương 79: Nơi an toàn là nguy hiểm nhất
20/04/2025
Chương 80: Trăm sự không suôn sẽ, người thân bạn bè không rõ
20/04/2025
Chương 81: Rắn chuột sói
20/04/2025
Chương 82: Đừng nên chạy
20/04/2025
Chương 83: Lão thần tiên, ông thầy, lão đạo sĩ
20/04/2025
Chương 84: Bùa vàng
20/04/2025
Chương 85: Cứu vãn
20/04/2025
Chương 86: Hai cỗ quan tài
20/04/2025
Chương 87: Quân tử nhất ngôn, khoái mã nhất tiên
20/04/2025
Chương 88: Nữ vương băng sơn xuất hiện
20/04/2025
Chương 89: Cậu yếu quá, đi theo tôi
20/04/2025
Chương 90: Không bái sư, dạy miễn phí
20/04/2025
Chương 91: Kẻ trộm đến
20/04/2025
Chương 92: Trương què mất tích
20/04/2025
Chương 93: Nếu có thể, hãy để tôi gặp Tưởng Bàn
20/04/2025
Chương 94: “Ông ấy” sai rồi
20/04/2025
Chương 95: Hồng Hà trẻ tuổi nóng tính, quan tâm sẽ bị loạn
20/04/2025
Chương 96: Tôi là bà cố của cậu
20/04/2025
Chương 97: Sai lầm tiếp nối
20/04/2025
Chương 98: Hồ Hoàng
20/04/2025
Chương 99: Hợp tác
20/04/2025
Chương 100: Chắc chắn sẽ có một việc tốt
20/04/2025
Chương 101: Thư bái sư bên dưới quan tài
20/04/2025
Chương 102: Tính tuổi thọ, mười kỹ năng xem tướng
20/04/2025
Chương 103: Những bí mật không muốn ai biết
20/04/2025
Chương 104: Có đất hay có gạo
20/04/2025
Chương 105: Những gì cô nói đều đúng
20/04/2025
Chương 106: Kế hoạch của ông thầy
20/04/2025
Chương 107: Đủ rồi, hai tên nhà họ Tưởng chết tiệt kia
20/04/2025
Chương 108: Thần chú trấn thần
20/04/2025
Chương 109: Tìm Táng Ảnh, cần Quan Sơn, Cửu Châu Quán Khung Địa Tàng Sơn
20/04/2025
Chương 110: Cái miệng không thể bị lửa thiêu
20/04/2025
Chương 111: Mất liên lạc
20/04/2025
Chương 112: Ông họ Liễu
20/04/2025
Chương 113: Ngọc đường quý mệnh của nhà họ Đinh
20/04/2025
Chương 114: Cô ấy miễn cưỡng xứng đôi
20/04/2025
Chương 115: Tiên sư đến Tiên Đào, nhà họ Đinh có mắt như mù
20/04/2025
Chương 116: Mệnh số tương khắc, quyết định trước lúc lên đường
20/04/2025
Chương 117: Có chuyện gì vậy?
20/04/2025
Chương 118: Mấy thân phận
20/04/2025
Chương 119: Phương pháp nhắm vào mục tiêu
20/04/2025
Chương 120: Xương và thịt
20/04/2025
Chương 121: Mày muốn giết con gái tao
20/04/2025
Chương 122: Lão già kia tại sao phải nghe lời ngươi
20/04/2025
Chương 123: Thịt người chua lắm
20/04/2025
Chương 124: Họ lợi dụng tôi, chúng ta mới là bạn bè
20/04/2025
Chương 125: Cậu đâu có nương tay
20/04/2025
Chương 126: Không biết thuật âm dương phong thủy sao
20/04/2025
Chương 127: Cậu thật sự chưa từng vẽ bùa
20/04/2025
Chương 128: Hậu thổ Thẩm Ký
20/04/2025
Chương 129: Cậu quỳ xuống đi
20/04/2025
Chương 130: Mã tiên sinh giúp tôi
20/04/2025
Chương 131: Sao lại nhát gan như vậy?
20/04/2025
Chương 132: Mắt trận
20/04/2025
Chương 133: Máu tươi giấu xương
20/04/2025
Chương 134: Trong mơ cái gì cũng có
20/04/2025
Chương 135: Ngươi có từng nghĩ đây là báo ứng hay không
20/04/2025
Chương 136: Quan tài
20/04/2025
Chương 137: Tặng tụi mày hai câu nói
20/04/2025
Chương 138: Mã tiên sinh cảm thấy thế nào
20/04/2025
Chương 139: Nó chính là âm khí
20/04/2025
Chương 140: Lá bùa trên từ đường
20/04/2025
Chương 141: Giống như là vật kỷ niệm
20/04/2025
Chương 142: Biến cố chuyển biến tích cực
20/04/2025
Chương 143: Anh ta lừa các người
20/04/2025
Chương 144: Kế sách
20/04/2025
Chương 145: Khuôn mặt phù phiếm, mắt láo liên
20/04/2025
Chương 146: Lời nói dối trá
20/04/2025
Chương 147: Tôi muốn gặp cô
20/04/2025
Chương 148: Chỉ đường
20/04/2025
Chương 149: Kẻ không nên tồn tại trên đời – Thuật pháp thất truyền
20/04/2025
Chương 150: Đứa trẻ này xảo quyệt nhiều mưu kế, tuyệt đối không phải người lương thiện
20/04/2025
Chương 151: Cha sẽ thay con báo thù
20/04/2025
Chương 152: Cô ta giống như Bát Trạch
20/04/2025
Chương 153: Pháo hoa sáng rực, Nhâm Hà bỏ chạy
20/04/2025
Chương 154: Thanh kiếm từ dưới núi
20/04/2025
Chương 155: Đạo sĩ lên núi ba kiếm chém cây dâu
20/04/2025
Chương 156: Bị chế, phản chế, ám thủ
20/04/2025
Chương 157: Cô ta
20/04/2025
Chương 158: Liễu Nhứ Nhi
20/04/2025
Chương 159: Cứu… Cứu tôi…
20/04/2025
Chương 160: Tôi không lừa người tốt
20/04/2025
Chương 161: Phù chú đốt hồn
20/04/2025
Chương 162: Sinh cơ tiêu tán, Thẩm Kế rời đi
20/04/2025
Chương 163: Kẻ bất tài, việc bất tài, bỗng nhiên tỉnh ngộ
20/04/2025
Chương 164: Kẻ trong cuộc thì mê, kẻ bàng quan thì tỉnh
20/04/2025
Chương 165: Cháu phải nhanh chóng trưởng thành đừng để ta thất vọng
20/04/2025
Chương 166: Một hồi nhân quả, một hồi báo
20/04/2025
Chương 167: Ân Oanh hôn mê bất tỉnh
20/04/2025
Chương 168: Nếu không bằng lòng, đến nhà họ Đinh nói chuyện
20/04/2025
Chương 169: Có tâm hay vô ý, chung quy đều là số mệnh
20/04/2025
Chương 170: Rừng phương bắc
20/04/2025
Chương 171: Vật bị thèm muốn
20/04/2025
Chương 172: Chết Thật Đáng Đời
20/04/2025
Chương 173: Mỗi người một tâm tư
20/04/2025
Chương 174: Truyền thừa của Liễu Nhứ Nhi
20/04/2025
Chương 175: Người đi trà nguội
20/04/2025
Chương 176: Tín Vật
20/04/2025
Chương 177: Đầu không thấy
20/04/2025
Chương 178: Người phụ nữ giống nhau
20/04/2025
Chương 179: Sự thật
20/04/2025
Chương 180: Chú Khôi giúp đỡ
20/04/2025
Chương 181: Cậu không phải là kẻ tầm thường
20/04/2025
Chương 182: Sắp chết rồi
20/04/2025
Chương 183: Chiếc chìa khóa hoen gỉ
20/04/2025
Chương 184: Cậu nhất định sẽ tìm được
20/04/2025
Chương 185: Hỏi đường trong thôn núi
20/04/2025
Chương 186: Đạo quán biến mất không dấu vết
20/04/2025
Chương 187: Xin đại tiên chớ trách
20/04/2025
Chương 188: Ngành của các vị chẳng phải nói về nhân quả hay sao?
20/04/2025
Chương 189: Hang động tiên nhân
20/04/2025
Chương 190: Hai con đường
20/04/2025
Chương 191: Đôi mắt có thể lừa dối
20/04/2025
Chương 192: Chặn đường
20/04/2025
Chương 193: Gậy gỗ
20/04/2025
Chương 194: Linh Chính Nhị Thần
20/04/2025
Chương 195: Lý Kinh Trập – Người nào tùy tiện mở cửa thì chết chắc
20/04/2025
Chương 196: Tiên sinh Liêu Trình
20/04/2025
Chương 197: Thằng nhóc Tưởng Hồng Hà
20/04/2025
Chương 198: Một người bái hai thầy
20/04/2025
Chương 199: Cùng chung suy nghĩ
20/04/2025
Chương 200: Toàn quân bị diệt
20/04/2025
Chương 201: Giữa ban ngày gặp quỷ
20/04/2025
Chương 202: Vẫn còn một người sống
20/04/2025
Chương 203: Nỗi đau nuốt đan
20/04/2025
chương 204: Coi thường Âm Dương giới, chẳng lẽ cậu không muốn sao?
20/04/2025
Chương 205: Thu hoạch lớn
20/04/2025
Chương 206: Những thứ này đều là của tôi
20/04/2025
Chương 207: Sự dụ dỗ và lòng tham
20/04/2025
Chương 208: Thằn lằn đứt đuôi
20/04/2025
Chương 209: Tại sao đứa bé ngoan lại bỏ trốn
20/04/2025
Chương 210: Tôi không quen biết đồ đệ của ông
20/04/2025
Chương 211: Người có thể chết, truyền thừa không thể mất
20/04/2025
Chương 212: Cuối cùng cũng đến Nội Dương
20/04/2025
Chương 213: Bế môn canh
20/04/2025
Chương 214: Cuộc gọi của Thẩm Kế – Sự mất tích trước La trạch
20/04/2025
Chương 215: Số lượng lớn tiên gia
20/04/2025
Chương 216: Đừng gây thù chuốc oán bừa bãi
20/04/2025
Chương 217: Ai nói Nội Dương an toàn? Tôi thấy nơi này quá nguy hiểm rồi
20/04/2025
Chương 218: Đến cửa cầu xin xem bói
20/04/2025
Chương 219: Tôi tin vào xem bói nhưng khó mà tin cậu
20/04/2025
Chương 220: Người không phận sự miễn vào
20/04/2025
Chương 221: Sư phụ dởm lừa ta rồi
20/04/2025
Chương 222: Nội Dương không chào đón người có vấn đề
20/04/2025
Chương 223: Nói thẳng ra
20/04/2025
Chương 224: Mất tích
20/04/2025
Chương 225: Nghĩa trang trên đỉnh núi
20/04/2025
Chương 226: Quý nhân hay quên
20/04/2025
Chương 227: Xin chào, Mã tiên sinh
20/04/2025
Chương 228: Nếu ông không tham lam thì ai có thể ngăn cản ông chứ?
20/04/2025
Chương 229: Không hề lay động
20/04/2025
Chương 230: Cấp bách
20/04/2025
Chương 231: Cha ta từng nói đó là khắc tinh của quan thi quỷ tượng
20/04/2025
Chương 232: Tộc Khương và trấn Đường
20/04/2025
Chương 233: Kẻ hèn Liêu Kinh Chập
20/04/2025
Chương 234: Xuất đạo chuyển xuất mã tiên
20/04/2025
Chương 235: Lão đạo sĩ đội mũ cao
20/04/2025
Chương 236: Thất vọng và thở dài
20/04/2025
Chương 237: Mâu thuẫn
20/04/2025
Chương 238: Cậu không dễ dàng gì
20/04/2025
Chương 239: Cậu cho tôi ăn cái gì vậy?
20/04/2025
Chương 240: Kẻ phản bội
20/04/2025
Chương 241: Mời tiểu huynh đệ vào qu
20/04/2025
Chương 242: Thông Khiếu Phân Kim Xích
20/04/2025
Chương 243: Bùa Ngũ Hành Trấn Hồn Bách Tướng Quy Nhất
20/04/2025
Chương 244: Nửa con phố bị phong tỏa
20/04/2025
Chương 245: Kẻ tự tiện xông vào Địa Tướng Lư, chết!
20/04/2025
Chương 246: Thanh Thi ở đầy đường
20/04/2025
Chương 247: Người mình không đánh người mình
20/04/2025
Chương 248: Cả nhà chết thảm
20/04/2025
Chương 249: Nếu hắn không chết, tru diệt cửu tộc Cổ gia
20/04/2025
Chương 250: Ân đền oán trả
20/04/2025
Chương 251: Chuyện xưa đau khổ
20/04/2025
Chương 252: Chịu tang
20/04/2025
Chương 253: “Người giữ Lư” thực sự
20/04/2025
Chương 254: Hậu sinh nào chịu nổi khảo nghiệm như vậy
20/04/2025
Chương 255: Tiên gia hiển uy
20/04/2025
Chương 256: Khuôn mặt và bàn tay trên vách núi
20/04/2025
Chương 257: Để tiên gia trên người cậu thăm dò đường
20/04/2025
Chương 258: Cốc Thất Kiệt, Đường Thất Tuần
20/04/2025
Chương 259: Thang treo trong núi – Cửu tử nhất sinh
20/04/2025
Chương 260: Cửu tinh phục vị
20/04/2025
Chương 261: Có Huyền Tang ở đây, không đáng ngại
20/04/2025
Chương 262: Hang động
20/04/2025
Chương 263: Kỳ độc hộ thi
20/04/2025
Chương 264: Quay Lại
20/04/2025
Chương 265: Đoạn Bắc Điều Càn Long núi Hạ Lan
20/04/2025
Chương 266: Cụm lăng mộ
20/04/2025
Chương 267: Người tới
20/04/2025
Chương 268: Ta là Lý Âm Dương, đời thứ hai mươi sáu của Địa Tướng Kham Dư
20/04/2025
Chương 269: Quần Thi Mộ Đạo
20/04/2025
Chương 270: Biến cố
20/04/2025
Chương 271: Phương sĩ Thanh Thi mọc lông vũ
20/04/2025
Chương 272: Dừng bước tại đây
20/04/2025
Chương 273: Lãng phí là đáng xấu hổ
20/04/2025
Chương 274: Đế Thi ăn đan
20/04/2025
Chương 275: Khôi tiên xuất mã
20/04/2025
Chương 276: Tôi nào dám lừa ông
20/04/2025
Chương 277: Kẻ nào dám xô vào lăng mộ Thái tử thì chết!
20/04/2025
Chương 278: Trọng thương
20/04/2025
Chương 279: Nguyên liệu luyện đan
20/04/2025
Chương 280: Lấy gì trấn thi
20/04/2025
Chương 281: Lục Phủ phù
20/04/2025
Chương 282: Gậy đánh lén
20/04/2025
Chương 283: Kinh hồn rời núi
20/04/2025
Chương 284: Lâu rồi không gặp
20/04/2025
Chương 285: Cây thước này cứ đưa đây
20/04/2025
Chương 286: Huyết mạch và truyền thừa
20/04/2025
Chương 287: Thất vọng và hồi ức
20/04/2025
Chương 288: Cành khô xơ xác
20/04/2025
Chương 289: Lại vào nghĩa trang Mã Sơn
20/04/2025
Chương 290: Trở nên mạnh hơn
20/04/2025
Chương 291: Cách sử dụng
20/04/2025
Chương 292: Bà cụ Hà phản chiến
20/04/2025
Chương 293: Mã tiên sinh đã lâu không gặp
20/04/2025
Chương 294: Quan thi quỷ tượng miễn dịch với phù
20/04/2025
Chương 295: Đánh người không đánh mặt
20/04/2025
Chương 296: Hôm nay vẫn cần ta thay trời hành đạo
20/04/2025
Chương 297: Hắn chính là La Thập Lục
20/04/2025
Chương 298: Hóa Thanh
20/04/2025
Chương 299: Giết gãtrước
20/04/2025
Chương 300: Mặt gã đập vào chân tôi
20/04/2025
Chương 301: Ba dãy bốn hàng thờ phụng Tu Di Sơn
20/04/2025
Chương 302: Tổ tông vẫn là ngài mạnh nhất
20/04/2025
Chương 303: Âm mưu
20/04/2025
Chương 304: Có lợi đôi điều
20/04/2025
Chương 305: Bí mật trong sa mạc
20/04/2025
Chương 306: Ra đây đi
20/04/2025
Chương 307: Không sợ chết
20/04/2025
Chương 308: “Linh kiện” và số mệnh
20/04/2025
Chương 309: Chiêu dụ
20/04/2025
Chương 310: Gậy ông đập lưng ông
20/04/2025
Chương 311: Nguyên tắc và giới hạn
20/04/2025
Chương 312: Tiểu thư nhà họ Thư
20/04/2025
Chương 313: Ông suýt nữa thì thắng cả ba
20/04/2025
Chương 314: Máu vô tội
20/04/2025
Chương 315: Trấn Thi Bằng Nhân Quái
20/04/2025
Chương 316: Dương quan cát, quan thi hung
20/04/2025
Chương 317: Tôi có một túi nước tiểu lợn, cậu có muốn một cái không?
20/04/2025
Chương 318: Xương sống
20/04/2025
Chương 319: Bốc đồng là ma quỷ
20/04/2025
Chương 320: Sơn môn và Địa Tướng Lư
20/04/2025
Chương 321: Nợ các ngươi ba mạng
20/04/2025
Chương 322: Có chuyện rồi
20/04/2025
Chương 323: Phật hệ và lão thành
20/04/2025
Chương 324: Thương Tượng
20/04/2025
Chương 325: Thấy tôi tại sao lại chạy
20/04/2025
Chương 326: Đấu Tiên
20/04/2025
Chương 327: Tưởng Hồng Hà, cậu gây ra đại họa ngập trời!
20/04/2025
Chương 328: Hồng Hà là người tốt
20/04/2025
Chương 329: Nơi này an toàn rồi
20/04/2025
Chương 330: Tôi là chuyên nghiệp
20/04/2025
Chương 331: Mười kỹ năng xem tướng xem thiện ác thiên hạ, Ngũ Tuyệt Địa Thư đoán thịnh suy vạn vật
20/04/2025
Chương 332: Chẳng lẽ cậu không bảo vệ tôi sao?
20/04/2025
Chương 333: Ông không được
20/04/2025
Chương 334: Huyết mạch nhà họ Lý
20/04/2025
Chương 335: Buồn ngủ gặp chiếu manh
20/04/2025
Chương 336: Người tốt chưa chắc đã giúp được việc tốt
20/04/2025
Chương 337: Cô ấy đến bọn họ mới có thể ra ngoài
20/04/2025
Chương 338: Cậu cũng không sợ chết nhỉ
20/04/2025
Chương 339: Chiêu hồn lần nữa
20/04/2025
Chương 340: Phóng hỏa
20/04/2025
Chương 341: Linh vị hôn bài
20/04/2025
Chương 342: Rắc rối nhỏ
20/04/2025
Chương 343: Thủ đoạn của nhà họ Đinh
20/04/2025
Chương 344: Ép hắn đối mặt
20/04/2025
Chương 345: Hôn thư
20/04/2025
Chương 346: Lão phế vật
20/04/2025
Chương 347: Huyết phù trên người
20/04/2025
Chương 348: Mày không dám giết tao
20/04/2025
Chương 349: Chuyện quan trọng hơn
21/04/2025
Chương 350: Thông tin qua lại, cùng mưu lợi ích
21/04/2025
Trương què nói cho tôi biết, da người của Trương Cung đã được xử lý bằng phương pháp đặc biệt.
Phương pháp kia, hẳn là thuộc sở hữu của một nhà làm giấy cấp thấp.
Nhưng trong nhà Thầy Không lại không có đồ vật liên quan, mà thay vào đó là một đống bùa vẽ quỷ, đây mới là chuyện kỳ lạ.
Trầm ngâm một lát, Trương què lại nói: “Hẳn là y còn có một nơi khác để, nhưng muốn tìm được cũng không dễ dàng.”
Trong lòng tôi càng thêm cảnh giác.
Trương què lại ra hiệu cho chúng tôi rời khỏi nơi này trước, bảo tôi trở về thay quần áo, rồi mới xem xem nên làm gì.
Rời khỏi sân nhà đất, đoàn ba người chúng tôi trở về Tưởng gia.
Vào viện, Tưởng Thục Lan liền thấp giọng nói dẫn tôi đi thay quần áo.
Trương què thì vào nhà chính.
Trong sân không có một người, không nhìn thấy bà Tưởng, có lẽ là vào phòng chăng?
Tôi theo Tưởng Thục Lan trở về căn phòng đã ngủ trước đó.
Bà đến tủ tìm một bộ quần áo vải rồi rời khỏi phòng.
Tôi thay quần áo sạch sẽ, trên người cuối cùng cũng có ấm áp.
Lấy tất cả đồ vật trong ba lô ra, đặt ở trên bàn phơi khô, tôi lại vội vàng ra khỏi phòng.
Trong nhà chính, Tưởng Thục Lan coi chừng Trương què, trên tay cầm một hộp thuốc, Trương què đang xử lý vết thương trên lòng bàn chân.
Tôi vội vàng đi qua, Trương què đã dùng băng gạc quấn chân lại.
Ông nói với Tưởng Thục Lan: “Bà đi nghỉ ngơi đi, thuận đường ngẫm lại, Thầy Không còn có thể ở nơi nào.”
“Tôi không phải muốn đứa con gái kia của bà hồn phi phách tán, con bé cũng rất đáng thương, nhưng Hồng Hà không thể xảy ra chuyện, tôi có biện pháp siêu độ con bé, để cho con bé đầu thai.”Giọng điệu Trương què hòa hoãn không ít.
Trên khuôn mặt căng thẳng của Tương Thục Lan, cuối cùng cũng có thêm một chút vui mừng.
Bà quay đầu nhìn tôi một cái, lại nhanh chóng nhìn sang chỗ khác, sau đó nhỏ giọng nói một chữ “Được”, mới cất bước ra khỏi nhà chính.
“Chú Trương.” Tôi lo lắng nhìn thoáng qua chân của Trương què.
Trong lòng vẫn có cảm giác áp lực nói không nên lời.
“Đừng sợ, có chú đây mà.” Trương què móc tẩu thuốc ra, châm lửa, rít hai hơi vào miệng.
Những tia lửa lúc sáng lúc tối, Trương què híp mắt, lộ ra vẻ thâm thúy đứng lên.
“Đi ngủ đi, buổi tối không yên ổn, chú gác đêm.” Trương què lại nói một câu.
Tôi liền gọi ông cùng nhau đi chợp mắt một lát, ông cũng hai ngày một đêm không ngủ rồi.
Trương què cười ha hả, nói tại thời điểm này, ông ngủ đều là mở to hai mắt.
Ông bảo tôi yên tâm, đừng lề mề, mau đi ngủ đi.
Trên người tôi vừa đau vừa mệt mỏi, cơn buồn ngủ ập đến, chỉ có thể nghe lời Trương què, lại trở về phòng.
Sau khi nằm trên giường, quả nhiên, cảm giác ban ngày bị theo dõi đã không còn nữa.
Tôi chìm vào giấc ngủ sâu.
Nhưng đêm nay tôi ngủ không ngon giấc.
Lúc đầu tôi không có cảm giác ai đang nhìn mình, nhưng càng về sau tôi cảm giác như đang bị “ai đó” nhìn chằm chằm, còn có gió mát thổi từ cổ vào người.
Loáng thoáng, tôi còn nghe thấy một giọng nói già nua bên tai.
“Chàng trai trẻ, đường đêm thường gặp quỷ, trong thôn có người không cam lòng, cậu đừng ở lại đây nữa, đi sớm, sống an lành.”
Câu nói này cứ văng vẳng bên tai tôi.
Tôi lăn qua lộn lại, trằn trọc không thể ngủ yên nhưng cũng không thể tỉnh dậy…
Mãi cho đến ngày hôm sau, khi ánh sáng mặt trời xuyên qua cửa sổ và chiếu vào khuôn mặt của tôi, tôi mới có thể tỉnh dậy.
Tôi ngơ ngác ngồi trên giường một lúc, cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
Câu nói đêm qua tôi mơ thấy, nghe rất quen…
Tôi nhớ lại, sau khi tôi và Trương què xuống núi, không phải đã gặp một ông già không phải người cũng chẳng phải ma sao?
Đó là những gì ông ta nói!
Trong lòng tôi cảm thấy ớn lạnh, ông ta thực sự không phải là con người!
Nếu không, nửa đêm làm thế nào báo mộng cho tôi?
Nhưng ông ta dường như có ý tốt bảo chúng tôi rời đi?
Nhưng hiện tại bé gái vẫn chưa được giải quyết, rời khỏi Tưởng gia thôn mới hậu hoạn vô cùng.
Tôi ngồi trên giường suy nghĩ lung tung trong chốc lát, bên ngoài truyền đến giọng Tưởng Thục Lan gọi tôi.
Tôi đứng dậy và ra khỏi phòng.
Giữa sân đặt một cái bàn nhỏ, trên bàn có không ít đồ ăn, Trương què ngồi một bên, bà Tưởng ngồi bên kia, còn có một chỗ trống.
Trương què gật đầu và ra hiệu cho tôi lại đây ăn.
Lúc này bụng tôi thực sự trống trơn.
Lúc trước mỗi khi ăn, bà Tưởng vẫn thỉnh thoảng nhìn lén tôi, nhưng tôi phớt lờ bà ta.
Tôi nói với Trương què những gì tôi đã mơ thấy tối qua.
Trương què nheo mắt suy nghĩ một lúc rồi lẩm bẩm: “Xem ra có người biết chuyện gì đang xảy ra trong thôn này, người nọ có lẽ không phải là người chết.”
Sắc mặt tôi khẽ biến, nói không phải người chết? Vậy sao báo mộng cho tôi được?
Trương què nói cho tôi biết, nếu thật sự muốn báo mộng, sẽ không chỉ nghe được một câu nói mà còn có thể nhìn thấy khuôn mặt của người chết, hơn nữa, dưới tình huống không có quan hệ gì, thì không có chuyện người chết báo mộng cho một người xa lạ.
Tôi gần như hiểu được ý của Trương què.
Trương què lại nhìn về phía Tưởng Thục Lan, nói: “Bà có biết ông già đầu trọc sống ở cuối thôn, trên mặt mọc đầy vết đồi mồi hay không?”
Tưởng Thục Lan trông rất mất tự nhiên, bất an nói: “Tiết Lão Căn…Trong thôn chúng tôi, chỉ có một ông cụ đầu trọc có vết đồi mồi, nhưng ông ấy đã chết ba tháng trước…”
Tưởng Thục Lan nói xong, sắc mặt Trương què liền thay đổi.
Trong lòng tôi cũng đột nhiên nhảy dựng.
Trương què nói, đó không phải là người chết…
Lời nói của Tưởng Thục Lan, lại phủ định…
Trong lúc nhất thời, tôi không có khẩu vị.
Bà Tưởng càng bất an nói: “Tiết Lão Căn cũng bị ma ám sao? Trong thôn này tạo ra bao nhiêu nghiệt…Ông ta có hại người hay không?” Trương què nhíu mày nhìn bà Tưởng một cái, bảo bà ta không cần suy nghĩ lung tung.
Tiếp theo, ông hỏi Tưởng Thục Lan, nhà Tiết Lão Căn ở đâu?
Tưởng Thục Lan mím môi, nhỏ giọng nói có thể dẫn chúng tôi đi.
Trương què khoát khoát tay, nói không cần, nói cho chúng tôi biết là được.
Mặt khác, ông bảo Tưởng Thục Lan nghĩ biện pháp đi hỏi thăm Thầy Không còn có thể ở nơi nào.
Tưởng Thục Lan lúc này mới nói với chúng tôi chỗ ở của Tiết Lão Căn, bà còn nói, Tiết Lão Căn là một ông già độc thân sống một mình, mộ của ông ta không ở trên núi, bởi vì phía sau sân nhà ông ta có một rừng cây nhỏ, người liền chôn ở trong rừng.
Trương què đứng dậy, ra hiệu tôi đi theo ra ngoài.
Sau khi ra khỏi Tưởng gia, tôi nói với Trương què, nếu Thầy Không đã động thủ muốn mạng chúng tôi, Tưởng Thục Lan khẳng định cũng tìm không được chỗ ở hiện tại của y, vì sao còn uổng phí thời gian.
Trương quènói cho tôi biết, để Tưởng Thục Lan đi theo chúng tôi, càng phí thời gian.
Còn có một điểm mấu chốt, ông vừa mới nói với tôi, người xa lạ không có liên quan, sẽ không bị người chết báo mộng.
Tiết Lão Căn vậy mà chặn đường chúng tôi, yêu cầu chúng tôi ra khỏi thôn, thậm chí còn báo mộng nhắc nhở chúng tôi.
Điều đó có nghĩa là một người nào đó đã thúc đẩy hành vi của ông ta.
Người nọ muốn chúng tôi rời khỏi làng, không muốn chúng tôi bị giết!
Đôi mắt tôi mở to, làm sao Trương què có thể phân tích nhiều thứ như vậy từ một lượng thông tin nhỏ như vậy?
Vì vậy, tôi thậm chí còn mờ mịt hơn.
Thầy Không muốn hại tôi, tôi không biết lý do.
Không hiểu sao, lại có người muốn giúp chúng tôi, còn để cho người chết truyền lời…
Vậy người này là ai?
Không bao lâu sau, tôi và Trương què đã đến cuối làng.
Cuối thôn đi về phía nam, đến sân thứ ba, cổng sân kêu cọt kẹt lắc lư.
Đây chính là chỗ Tiết Lão Căn ở.
Tôi và Trương què đi vào sân.
Bên trong là một ngôi nhà ngói nửa gạch nửa tường đất.
Có một con đường mòn bên cạnh ngôi nhà để đi đến sân sau.
Chúng tôi không vào nhà mà đi thẳng ra sân sau.
Bên ngoài sân sau là một khu rừng nhỏ.
Dù nắng chói chang nhưng rừng rậm âm u, mang đến cho người ta cảm giác lạnh buốt.
Trương què đi về phía rừng cây nhỏ, tôi nín thở, lại đuổi theo ông.
Cánh rừng không lớn, rất nhanh chúng tôi đã đến vị trí trung tâm
Trong một khoảng đất trống nhỏ có một ngôi mộ lẻ loi.
Một xấp tiền giấy được dằn bằng bùn trên đầu ngôi mộ, trước mộ là đồ cúng gà trắng, thịt quay và rượu trắng.
Sắc mặt Trương què trở nên nghiêm túc, nói một câu: “Quả nhiên có người đến bái lạy, mời người chết làm việc, rót rượu cho người chết.” Tôi cảm thấy hơi khó thở.
Người đến cúng này chính là người đã yêu cầu Tiết Lão Căn chuyển lời trên đường đi và báo mộng cho chúng tôi?
Tôi nghĩ đến một khả năng.
Không biết có đúng hay không, chỉ cần biết người này là ai, thì người đó cũng có thể nói cho chúng tôi biết một chút chuyện đúng không?
Thậm chí còn biết Thầy Không ở đâu?!
Tôi vừa nghĩ tới đây, Trương què liền duỗi tay, đi đào phần trước mộ.
Tôi hoảng hốt, hỏi Trương què đào mộ người khác làm gì?!
Tiết Lão Căn này lại không có hãm hại chúng tôi, còn nhắn lời giúp dỡ, chúng tôi không thể đào mộ của ông ấy nha!
Trương què lại không để ý đến tôi.
Ông đào một lúc, lại rút ra một tờ giấy từ nền đất mộ ẩm ướt.
Trương què không tiếp tục đào nữa, ông híp mắt nói: “Rượu đầu mộ, thư của người chết, người yêu Tiết Lão Căn nhi truyền lời, không đơn giản.”
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
chimainhat
Mình có ck 20k vào lúc 23h04 ngày 20/4/2025 ID 6091
13 giờ