Danh sách chương

Chưa được phân loại

Chương 14: Cô Giáo Ôn Rất Thiếu Tiền Sao?

Cố Trường Khanh ra tay tàn nhẫn.

Chỉ trong hai ngày, toàn bộ tài sản của nhà họ Ôn bị phong tỏa. Hai căn nhà, cộng với cổ phiếu đứng tên cha Ôn Mạn.

Cố Trường Khanh chắc mẩm Ôn Mạn không trụ nổi bao lâu!

Tòa án đến niêm phong, dì Nguyễn tức đến phải nhập viện truyền dịch, tỉnh lại bà vẫn không cam lòng, lại đến công ty của Cố Trường Khanh làm ầm lên.

Nhưng nay Cố Trường Khanh đã khác xưa, dì Nguyễn náo loạn nửa ngày cũng không gặp được người, suýt nữa thì bị đưa vào đồn.

Ôn Mạn vừa dỗ vừa kéo, đưa dì Nguyễn về bệnh viện.

Dì Nguyễn nằm trên giường bệnh, lo lắng:

“Chúng ta không nhà không cửa cũng không sao, nhưng bên cha con còn phải chạy vạy một khoản lớn, tuy luật sư Khương là người quen, song tiền nong phải trả người ta cho phải lẽ!”

Ôn Mạn khẽ an ủi:

“Chuyện tiền bạc để con nghĩ cách.”

Dẫu sao dì Nguyễn cũng xót cô, chiều hôm đó bà đưa cho Ôn Mạn một quyển sổ tiết kiệm, trong đó là khoản tiền riêng của bà, cỡ hơn một trăm vạn.

Ôn Mạn biết đó là tiền dưỡng già của dì.

Cô cầm sổ, giọng hơi nghẹn:

“Con dùng tạm trước, sau này…”

Dì Nguyễn cắt lời:

“Ở vùng ven ngoại thành dì còn một căn hộ nhỏ, tuy cũ kỹ nhưng cũng tạm trú được. Ôn Mạn… con nhất định phải dốc hết sức lo kiện cho cha con.”

Ôn Mạn gật đầu.

Dì Nguyễn xuất viện, Ôn Mạn đón bà về căn nhà thuê tạm.

Nhà ở một khu tập thể cũ, căn hai phòng nhỏ 60 mét vuông, nội thất đơn sơ đến chẳng ra gì, hoàn toàn không thể so với chỗ ở cao cấp ngày trước.

Dì Nguyễn đi một vòng rồi ở lại.

Ôn Mạn rất áy náy, cô nhờ Bạch Vi giúp tìm cho mình hai chỗ làm thêm.

Bạch Vi không tán thành:

“Bản thân cậu đã làm không ít giờ, còn kiêm thêm hai việc nữa thì muốn rút kiệt sức à?”

Ôn Mạn vẫn kiên quyết:

“Mình ổn mà.”

Bạch Vi đoán ra cô cần tiêu nhiều tiền, đành đi tìm việc cho cô, lại còn lục lọi mang hết tiền tích góp riêng của mình cho Ôn Mạn mượn.

Ôn Mạn ghi nhớ ân tình này.

Mỗi ngày tan làm, cô đến một nhà hàng làm thêm, tuy hơi vất vả, nhưng mỗi giờ có thể nhận 500 tệ tiền công.

Cô trời sinh xinh đẹp, đàn piano lại giỏi, quản lý rất sẵn lòng thuê.

Hoắc Thiệu Đình gặp lại Ôn Mạn chính là ở nhà hàng ấy.

Hoắc Thiệu Đình không ăn một mình, đi cùng anh là một phụ nữ rất có sức hút.

Trông như đối tác công việc, nhưng lại phảng phất chút mập mờ.

Ôn Mạn không lấy làm lạ, một người đàn ông xuất sắc như Hoắc Thiệu Đình, bên cạnh làm sao lại thiếu phụ nữ được.

Cô tự biết thân phận, cô và Hoắc Thiệu Đình là người của hai thế giới, nên dù chạm mặt cũng chọn không quấy rầy, chỉ khi vô tình gặp ở khu vệ sinh, cô khẽ gật đầu:

“Luật sư Hoắc.”

Hoắc Thiệu Đình đang ở khu hút thuốc, thấy Ôn Mạn anh khẽ nhíu mày.

Người phụ nữ này đã gầy đi một vòng.

Cằm nhọn hẳn, tuy đẹp nhưng cứ có cảm giác chạm nhẹ là vỡ.

Hoắc Thiệu Đình biết rõ trung tâm đào tạo nơi Ôn Mạn làm việc thuộc hạng cao cấp, không cho phép giáo viên nhận việc riêng bên ngoài.

Anh chậm rãi nhả khói.

Khoảng mờ khói phủ giữa hai người, anh mới khẽ phủi tàn thuốc:

“Cô giáo Ôn, rất thiếu tiền sao?”

Ôn Mạn ngẩn ra.

Cô không ngờ Hoắc Thiệu Đình còn chịu hạ mình bắt chuyện với mình, nên khựng một chút rồi mới đáp khẽ:

“Đúng là khá thiếu.”

Hoắc Thiệu Đình lập tức đoán ra đó là “chiêu” của Cố Trường Khanh.

Anh cũng không đứng ra bất bình, chỉ nhàn nhạt liếc qua hình thể Ôn Mạn.

Khó tính như Hoắc Thiệu Đình cũng phải thừa nhận: nếu muốn kiếm tiền nhanh, thật ra với Ôn Mạn rất dễ.

Cô không chỉ đẹp, tính tình còn mềm mại, lúc hôn hay làm chuyện kia, cô giống như con thú nhỏ non nớt.

Không người đàn ông nào là không thích!

Việc cô chịu khó đi làm thêm lại khiến Hoắc Thiệu Đình bất ngờ.

Dẫu vậy, vị luật sư Hoắc luôn tôn trọng phụ nữ, anh hơi gật cằm, dáng vẻ có chút phong độ.

Ôn Mạn hiểu là anh đã “cho qua”, cô vội vào nhà vệ sinh.

Khi cô ra ngoài, Hoắc Thiệu Đình đã rời đi, dĩ nhiên người phụ nữ xinh đẹp đi cùng anh cũng đã rời đi.

Ôn Mạn nghĩ, có lẽ đêm nay luật sư Hoắc sẽ buông thả một phen.

Hết Chương 14: Cô Giáo Ôn Rất Thiếu Tiền Sao?.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page