Trọng Sinh Trả Thù Vị Hôn Phu

Chương 13:

Chương trước

Chương sau

“Em không lấy tôi thì còn có thể lấy ai?” 

 

Trình Gia Thụ nhíu mày hỏi tôi.

 

Anh ta còn định nói gì đó, nhưng ông Trình đã giáng thẳng một cái tát mạnh mẽ vào mặt anh ta: 

 

“Nghiệt súc!”

 

Tiếng bạt tai giòn giã vang vọng khắp phòng khách, ông Trình còn muốn đánh tiếp, nhưng cha tôi chỉ cười nhạt: 

 

“Trình tổng, nhà tôi không phải là nơi để ông dạy dỗ con trai. Mau mang hai thứ này đi đi, đúng là xúi quẩy!”

 

Ý của cha tôi rất rõ ràng, đừng có bày trò giả vờ nữa, mau cút đi, nếu không thì đừng trách ông ấy không khách sáo.

 

Mẹ tôi vô cùng tán đồng, bà gật đầu rồi ngồi xuống bên cạnh tôi, nhẹ nhàng vỗ về bàn tay tôi.

 

Hốc mắt tôi hơi đỏ lên. 

 

Cha mẹ tôi, những người yêu thương tôi hết lòng như vậy, ở kiếp trước lại vì tôi quá ngu muội tin tưởng Trình Gia Thụ mà khiến gia đình phá sản, họ còn gặp tai nạn xe cộ, bỏ lại tôi một mình.

 

May mắn thay, ông trời đã cho tôi một cơ hội để làm lại từ đầu, để tôi có thể đứng bên cạnh họ và bảo vệ họ.

 

Tôi áp mặt vào cánh tay mẹ, bà tưởng tôi đang buồn bã, vội vàng ôm chặt lấy tôi.

 

“Không! Anh không có ý định cưới cô ta!” 

 

Trình Gia Thụ bị đánh đến mức tỉnh táo hơn một chút, vội vã nhìn về phía tôi, muốn chạy đến níu lấy tôi.

 

“Miểu Miểu, chúng ta quen nhau hơn hai mươi năm, em hiểu rõ anh mà.”

 

“Từ nhỏ đến lớn, trong lòng anh chỉ có em là vợ. Anh yêu em, cả đời này anh chỉ muốn cưới em!”

 

“Trần Điềm… cô ấy vô tội! Cô ấy chỉ là một người phụ nữ đáng thương mang thai con anh. Bình thường em vốn rất lương thiện, tại sao lần này không thể rộng lượng tha thứ cho cô ấy?”

 

Đến nước này rồi mà anh ta vẫn còn muốn lươn lẹo, vẫn muốn lợi dụng tình cảm và lòng trắc ẩn trước kia của tôi để ép tôi chấp nhận Trần Điềm.

 

Tôi cười nhạt, đang định mở miệng mắng thẳng vào mặt anh ta thì bất ngờ, một bóng dáng cao lớn từ cửa xông vào. 

 

Là Chu Hạc.

 

Anh không nói lời nào, xông thẳng lên và giáng một cú đấm mạnh vào mặt Trình Gia Thụ!

 

“Mày lấy đâu ra cái mặt dày như thế hả?” 

 

Chu Hạc cười nhạt, vẻ mặt dữ tợn.

 

Anh ấy ra tay còn mạnh hơn cả ông Trình.

 

“Đừng có dùng cái miệng bẩn thỉu của mày để nói yêu Miểu Miểu! Mày thử mở mồm nói thêm một câu “cưới” nữa xem?”

 

Lần này Chu Hạc trực tiếp đá thẳng vào hạ thân của Trình Gia Thụ.

 

“Mày bắt cá hai tay, còn muốn có cả hai? Nhìn lại bộ dạng bẩn thỉu của mày đi! Mày xứng sao? Đến cả liếm giày cho Miểu Miểu nhà tao, tao cũng thấy bẩn!”

 

Trần Điềm hét lên, nhào tới định ngăn Chu Hạc lại nhưng không cẩn thận vấp ngã xuống ghế sofa, ôm bụng khóc lóc thảm thiết.

 

Trình Gia Thụ đỏ ngầu hai mắt, lao tới ôm chặt Trần Điềm, tức giận trừng mắt nhìn tôi và Chu Hạc:

 

“Được lắm, muốn hủy hôn phải không? Được thôi! Nhưng là tao hủy với mày!”

 

“Mày lòng dạ độc ác, ngay cả con tao cũng không thể chấp nhận, vậy tao cũng không thể chấp nhận mày làm vợ tao!”

 

Ông Trình tức giận mắng nhiếc, định lao lên đánh anh ta, nhưng Trình Gia Thụ lại hất tay ông ta ra, lạnh lùng quát:

 

“Từ nhỏ đến lớn ông có từng quan tâm đến tôi chưa? Bây giờ chỉ vì ông là kẻ cho tôi một giọt máu mà đòi dạy dỗ tôi? Ông điên rồi à?”

 

“Hôm nay, nếu cô ấy và đứa bé trong bụng có chuyện gì, tôi nhất định sẽ không tha cho các người!”

 

Trình Gia Thụ nghiến răng nghiến lợi nói xong, ôm chặt Trần Điềm rồi vội vàng rời đi.

 

13

 

Trình Gia Thụ dường như đã hận chúng tôi đến tận xương tủy.

 

Sau khi trở về công ty Hằng Tinh, anh ta bắt đầu dốc hết sức làm việc. 

 

Những nghệ sĩ mới đầy tiềm năng rời đi, anh ta liền săn lùng những nghệ sĩ vừa nổi tiếng từ các công ty khác.

 

Anh ta thường xuyên dẫn dắt nghệ sĩ dưới trướng tham gia các buổi tiệc rượu, lan truyền tin đồn về công ty tôi, thậm chí còn phá hoại vài mối hợp tác.

 

Anh ta đắc ý gửi cho tôi những tin tức ấy, và hỏi tôi: 

 

[Hối hận chưa?]

 

Hết Chương 13:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page