Danh sách chương

Thì ra không phải yêu trong hồ bị sợ xã hội, mà là nó sợ anh mắc chứng sợ xã hội. Là anh đã hiểu lầm đứa nhỏ ngoan ngoãn này rồi.

Anh lặng lẽ nổi lên, vịn vào thành hồ mà leo ra ngoài, sau đó lôi hết đám kẹo trong túi ra, ném hết xuống hồ ước nguyện, thành tâm cầu nguyện: “Mong mọi người quên hết chuyện xảy ra tối nay.”

Thủy Nguyện: …

Đừng có ước mấy chuyện mà anh ta không thực hiện được nữa được không!

“Thầy Quý đừng buồn nữa, con người mà, ai mà chẳng có lúc bất đắc dĩ.” Quý Xa Xa chạy lại an ủi thầy giáo đang ủ rũ.

Đói Đói cũng tiếp lời: “Đúng đó, kiếm tiền đàng hoàng không có gì xấu hổ cả.”

“Xa Xa, Đói Đói…” — Quý Minh Hi ôm chầm lấy hai đứa nhỏ, đúng là con do mình đặt tên, toàn là bảo bối tri kỷ của cha cả.

“Câu nói xưa quả không sai, có tiền sai được cả ma. Sau này em sẽ cố gắng kiếm tiền, đến lúc đó cũng nhờ thầy làm bài giúp em luôn!”

Quý Minh Hi: … Thôi thì để tôi diệt vong đi cho rồi.

Lời tác giả muốn nói:

Quý Minh Hi: Tôi ước mình phát tài.

Thủy Nguyện: Không thể nào, đổi cái khác đi.

Quý Minh Hi: Tôi ước học sinh của tôi biết yêu thích làm bài tập.

Thủy Nguyện: Cái nguyện vọng trước của anh là gì ấy nhỉ?

***

Quý Minh Hi đang ngồi ở mép hồ ước nguyện, tạo dáng kiểu “Người suy tư”, ngơ ngẩn nhìn nước — màn “xã hội chết”* tối nay khiến anh có chút thu mình lại.

(Xã hội chết: tiếng lóng chỉ tình huống xấu hổ muốn “độn thổ”)

Mấy yêu quái xung quanh vẫn rất biết điều, thay phiên nhau nói lời an ủi thầy giáo, chỉ là thỉnh thoảng lại có tiếng cười khúc khích không nhịn được.

Thủy Nguyện — kẻ đầu sỏ gây họa — lên tiếng an ủi: “Dựa vào kỹ năng của bản thân để kiếm tiền chẳng có gì xấu hổ cả, đáng xấu hổ là khi không có tiền.”

Một câu nói như sét đánh ngang tai khiến đám yêu tỉnh ngộ. Quý Xa Xa lục túi áo, phát hiện túi tiền trống trơn, đến cả một viên kẹo cũng không có — hóa ra người đáng xấu hổ là cô bé à!

Đám yêu quái khi nãy còn đang cười trộm giờ lập tức nghiêm túc hẳn, như thể nghe thấy trong gió có tiếng vọng lại: Đó là tiếng bọn họ nghèo rớt mồng tơi.

Nghèo không chỉ là vấn đề của riêng Quý Xa Xa, mà là tình trạng chung của cả nhóm. 

Ngay cả Thủy Nguyện — người có chút tiền — cũng đã tiêu sạch mười vạn xu, còn cô nàng Kiều Ny thì nhà có tiền thật đấy, nhưng cha cô giữ hết rồi.

Nói cách khác, giờ chín yêu quái bọn họ cộng lại cũng không mời được thầy Quý viết giúp một bài kiểm tra.

Bách Hiểu Sinh cảm thán: “Có tiền thì được thầy Quý làm bài hộ, không có tiền thì phải tự làm, vẫn là tiền quan trọng thật.”

Quý Xa Xa lần này không phản bác lại, mà gật đầu đồng tình: “Xa Xa sau này phải cố gắng kiếm tiền.”

Mấy yêu quái khác không nói gì, dùng sự im lặng để biểu thị sự đồng thuận — đây là lần đầu tiên trong đời yêu quái của họ nhận ra tầm quan trọng của tiền bạc.

Nghe mấy câu cảm thán đó, Quý Minh Hi càng thêm khép mình, sau này tuyệt đối không được nhận làm bài thuê nữa, mất mặt thì thôi đi, quan trọng là sẽ làm hư mấy đứa nhỏ mất!

Thấy chủ đề sắp phi nước đại theo hướng không phù hợp với giá trị cốt lõi, Quý Minh Hi vội vàng cắt ngang câu chuyện của bọn họ.

Anh quay sang nói với Thủy Nguyện: “Đường đường là Hải Thần một thời mà năm tờ đề cũng không làm nổi thì hơi bị mất mặt đấy nhé.”

Thủy Nguyện lập tức bị chọc giận: “Ai nói tôi không làm được? Chẳng qua tôi chưa từng thấy mấy thứ này thôi! Nếu mà từng học rồi thì chắc chắn tôi làm được!”

Quý Xa Xa hoảng hốt kéo tay anh ta lại, mấy lời này không thể nói bừa đâu đấy!

Quý Minh Hi gật đầu đầy hài lòng: “Vậy thì được, ngày mai em đi học đi. Những thứ trong đề đều có trong bài giảng, học xong chắc chắn em sẽ làm được thôi.”

Túi áo anh sáng lên ánh sáng màu lam nhạt, tên của Thủy Nguyện đã chuyển từ xám sang lam, thân phận cũng từ một yêu quái tự do biến thành học sinh phải đi học.

Cảm nhận được sức mạnh của khế ước, Thủy Nguyện nổi giận — tên đàn ông này lại dám dùng kế khích tướng lừa mình! Rõ ràng anh ta đâu có đồng ý đi học chứ!

Đói Đói vừa nhai mấy miếng thịt thị giác vừa cảm thán: “Thủy Nguyện linh nghiệm thật đấy.”

Ờ ha, nếu mà đi học, chăm chú nghe giảng thì thật sự có thể học được cách làm bài tập. Thủy Nguyện không nhịn được mà hơi tự mãn, năng lực thực hiện điều ước của hắn đúng là lợi hại thật!

Nhưng mà anh ta đâu có muốn thực hiện điều ước theo kiểu này đâu chứ!

“Ngày mai lên lớp, thầy sẽ kiểm tra bài tập, các em làm xong hết chưa?” Quý Minh Hi hỏi.

Mấy yêu quái liếc trời liếc đất chứ nhất quyết không nhìn anh — nhìn cái điệu này, tám chín phần là chưa làm rồi.

Quý Minh Hi nở nụ cười dịu dàng mang tính thương hiệu: “Không sao đâu, dạo này thầy rảnh lắm, có thể ở bên cạnh các em, cho đến khi các em làm xong bài tập.”

 

Hết

Chương 101:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Là Tớ Đây

    Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”

  2. Cấp 1

    SHYoon

    Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂

Trả lời

You cannot copy content of this page