Danh sách chương

Sáng hôm sau, Trình Tịnh tới thành phố C, cô bắt xe ngay trong đêm để đến viện nghiên cứu giống cây trồng, nơi cung cấp phần lớn hạt giống nông sản trên thị trường.

Trong xe taxi.

Tài xế vốn tính cởi mở, liền bắt chuyện:
“Cô bé, cháu đến từ thành phố nào thế? Đi thăm người thân à?”

Trình Tịnh nhìn ra ngoài cửa kính, hàng cây xanh bên đường vùn vụt lùi lại phía sau, giọng lạnh nhạt:
“Cháu từ thành phố A, qua đây có việc.”

Tài xế chau mày đầy lo lắng:
“Cô bé, nghe chú nói thật lòng nhé, dạo này không yên ổn đâu, ít ra ngoài thì hơn.”

Đồng tử Trình Tịnh hơi co lại, tim đột nhiên nảy lên, cô thấp giọng hỏi:
“Chú đừng dọa cháu, cháu nhát lắm đấy.”

Tài xế như chìm trong ký ức, nét mặt trầm trọng:
“Không nói đâu xa, chỉ khách tôi từng chở thôi, mới giây trước còn trò chuyện bình thường, giây sau đã ngủ li bì, gọi thế nào cũng không tỉnh.”

“Haiz! Tuần này đã xảy ra hai vụ như vậy rồi.”

Sắc mặt Trình Tịnh khẽ biến động, cô im lặng nhìn ra ngoài cửa kính, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Tài xế nhận ra câu chuyện vừa rồi hơi rùng rợn, sợ làm cô bé sợ, bèn ngậm miệng, chăm chú lái xe.

Trong lòng Trình Tịnh đã rối loạn.

Ở kiếp trước, phải ba ngày trước tận thế mới bắt đầu có người lần lượt rơi vào hôn mê.

Thế mà hiện tại, còn tận nửa tháng nữa mới đến thời khắc ấy.

Chẳng lẽ chính sự trọng sinh của cô đã tạo ra “hiệu ứng cánh bướm” sao?

Hoặc cũng có thể… kiếp trước cũng thế, chỉ là lúc đó cô biết muộn mà thôi.

Không được.

Cô phải nhanh chóng quay lại thành phố A, kẻo chậm trễ sẽ sinh biến.

Tài xế quả là người ưa nói chuyện, lại lên tiếng:
“Cô bé, cháu cũng quan tâm tới hạt giống nông sản à?”

Trình Tịnh nghe vậy thì mắt lóe sáng, cô khẽ đáp:
“Nhà cháu có mấy trăm mẫu đất, định trồng vài loại nông sản khác nhau.”

“Thế sao cháu không nói sớm, muốn mua hạt giống à? Chú đưa thẳng cháu đến hội chợ giao dịch hạt giống hàng năm cho tiện.”

Ông quay đầu nhìn Trình Tịnh một cái:
“Cháu cũng may mắn lắm đấy. Hội chợ này một năm chỉ có một lần, mở ba ngày. Hôm nay chính là ngày cuối cùng.”

Trình Tịnh hơi khựng lại, quả thật là may mắn.
“Phiền chú đưa cháu đến đó nhé, cảm ơn chú!”

“Được thôi.”

Tài xế phấn chấn hẳn, vui vẻ rẽ vài khúc rồi dừng lại:
“Cô bé, tới rồi đấy. Men theo con đường này đi thẳng vào.”

“Cảm ơn chú.”

Trình Tịnh nhìn về phía dãy lều bạt dựng tạm, nhanh chân bước đến.

Tiếng rao bán ồn ào, xen lẫn âm thanh mặc cả huyên náo khiến cô thoáng có cảm giác không thật.

Sau tận thế.

Muốn sống sót, chẳng ai dám cao giọng ngoài đường.

Dần dà, khi các căn cứ người sống sót được lập nên, mọi người đã quen với sự trầm mặc.

Nơi tập trung cả ngàn người, cũng chẳng ồn ào bằng khu chợ hạt giống trước mắt.

Người đông mà không loạn, ngăn nắp có trật tự.

Đập vào mắt Trình Tịnh là quy mô rộng lớn, chiếm diện tích ngang cả một sân bóng, có đến mười dãy quầy, mỗi dãy kéo dài tít tắp không thấy điểm cuối.

Cô không chờ nổi, chen vào đám đông.

Mua gì cũng phải hỏi giá, so sánh nhiều nơi, mới tiết kiệm được kha khá.

Các loại hạt giống phổ biến như: cải bắp, cà rốt, khoai tây, ớt, tiêu… giá dao động từ tám hào đến ba đồng một túi.

Loại đắt hơn như: dưa hấu, dưa vàng, cà chua bi, lạc, khoai từ, dâu tây… giá từ ba đến mười đồng.

Trình Tịnh hoa mắt, vừa đi vừa xem, cuối cùng dừng trước một quầy hàng đặc biệt, thay vì hạt rau củ, ở đây bày bán hạt giống cây ăn quả.

Cô đảo mắt nhìn khắp quầy, bất ngờ phát hiện các loại hạt giống phong phú đến mức khó tin, từ quen thuộc cho tới chưa từng nghe qua, đều có đủ cả.

Cây càng hiếm thì giá càng cao, loại trăm đồng, ngàn đồng cũng có.

Hết

Chương 10: Chợ giao dịch hạt giống.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    KaThy

    truyện hay lắm, up nhanh nha shop

Trả lời

You cannot copy content of this page