Phi Tâm Kế

Chương 10:

Chương trước

Chương sau

Giờ đây, trong mắt phụ thân, mẫu thân ta đã trở thành hàng hiếm quý giá, ắt hẳn ông ta sẽ không dễ dàng buông tay.

 

Ta cần một kế hoạch khác.

 

Nửa canh giờ sau, Hoàng thượng đến.

 

Ngài cho lui tất cả cung nhân, rồi lặng lẽ nhìn ta, ánh mắt chứa đựng một tâm tình khó lường.

 

“Vì sao lại thay trẫm đỡ nhát d@o đó?”

 

Ta khẽ cười, đôi mắt chan chứa nhu tình, giọng nói kiên định và chân thành chưa từng có: “Bởi vì thần thiếp yêu người…”

 

Hoàng thượng chăm chú nhìn ta rất lâu, sau cùng, khóe môi khẽ nhếch lên, giọng nói mang theo một tia lãnh ý: “Tống D@o, trò chơi này là do ngươi bắt đầu, nhưng khi nào kết thúc, là do trẫm quyết định.

 

“Trẫm không bận tâm ngươi có đang lừa trẫm hay không. Nhưng nếu trẫm phát hiện, ngươi nhất định c.h.ế.t không có chỗ chôn thây.”

 

18.

 

Hậu cung ai ai cũng biết D@o Tiệp dư vì cứu Hoàng thượng mà liều mình đỡ một dao, lại còn mang long thai, trở thành người trong lòng Hoàng thượng.

 

Mỗi ngày, Hoàng thượng đều ghé Ỷ Mai Viện ngồi một canh giờ, cùng D@o Tiệp dư dùng bữa trong lúc nàng tĩnh dưỡng thương thế.

 

Ngài còn mở tư khố, lấy ra gần một nửa trân bảo ban thưởng cho nàng.

 

Yêu ai yêu cả đường đi, Hoàng thượng cũng phong thưởng Tống Võ, đệ đệ tám tuổi của D@o Tiệp dư, làm Ngự tiền đới đao thị vệ.

 

D@o Tiệp dư bỗng dưng quang phong vô lưỡng, ánh hào quang của nàng che lấp toàn bộ phi tần hậu cung.

 

Suốt ba tháng tĩnh dưỡng, không ai đến quấy rầy, bởi Hoàng thượng đã hạ chỉ, không cho phi tần nào đến làm phiền Dao Tiệp dư dưỡng thương và an thai.

 

Người đầu tiên đến gặp chính là Hoàng hậu.

 

Nàng ấy đứng bên giường ta, từ trên cao nhìn xuống, giọng nói lạnh nhạt: “Bản cung không quan tâm ngươi có ý đồ gì, nhưng nể tình ngươi đã liều mình cứu Hoàng thượng, bản cung sẽ không làm khó ngươi.” 

 

“Nhưng ngươi phải an phận, sinh hạ đứa trẻ này thật tốt!”

 

Dứt lời, nàng ấy liền xoay người rời đi.

 

Hoàng hậu Lăng Vân là đích nữ của Lăng gia.

 

Trong triều đình, Tống Tương — phụ thân ta, và Từ thái úy — phụ thân của Từ Tiệp dư, là hai thế lực văn thần kìm hãm lẫn nhau.

 

Còn Lăng gia, chính là đứng đầu võ tướng.

 

Năm đó, Hoàng thượng đăng cơ là nhờ binh quyền của Lăng gia, bởi vậy mới lập Lăng Vân làm Hoàng hậu.

 

Tương truyền, trước khi xuất giá, Lăng Vân cũng từng là nữ tướng quân trong quân doanh, lập nhiều chiến công hiển hách.

 

Thậm chí còn có lời đồn, vì một trận chiến mà nàng ấy chịu trọng thương, từ đó không thể hoài thai.

 

Ta không biết lời đồn ấy thật giả ra sao.

 

Nhưng nhìn dáng vẻ của Hoàng hậu, ta biết nàng ấy thực lòng yêu Hoàng thượng.

 

19.

 

Không biết phụ thân và Thuần phi đã bàn bạc điều gì, mà suốt thời gian qua, Thuần phi không hề đến quấy rầy ta, cũng không ép Tống Võ trở về phủ, như thể đã hoàn toàn quên mất sự tồn tại của đệ ấy.

 

Nhưng ta hiểu rõ, đó là điều không thể nào.

 

Trong bốn tháng này, đệ đệ ta trông thấy mà khỏe mạnh hơn hẳn, theo thị vệ tập luyện, đã học được chút quyền cước.

 

Đây là điều ta đã cầu Hoàng thượng. 

 

Ta cần mở đường cho đệ đệ.

 

Cùng lúc đó, Từ Tiệp dư cũng an tâm dưỡng thai trong cung của nàng ta.

 

Hiện tại ta đã mang thai bốn tháng, còn nàng ta đã bảy tháng, vào giai đoạn nguy hiểm nhất.

 

Hậu cung nhất thời trở nên tĩnh lặng, không ai dám ra tay trước.

 

Mỗi ngày, Hoàng thượng gần như đều đến Ỷ Mai Viện, không chỉ cùng ta dùng bữa, mà còn trò chuyện.

 

“D@o Nhi, đây là Thục cẩm tiến cống từ Giang Nam, chỉ có ba tấm, ngươi giữ hai tấm, còn một tấm thì gửi sang cho Hoàng hậu.”

 

Hoàng thượng mỉm cười, ra hiệu cho tiểu thái giám đang nâng ba tấm Thục cẩm quý giá.

 

Ta đứng dậy, bước đến bên Hoàng thượng, vòng tay ôm lấy cổ ngài, thuận thế ngồi vào lòng ngài, ánh mắt chan chứa tình yêu.

 

“Hoàng thượng, người cưng chiều thần thiếp như vậy, sẽ làm thần thiếp hư mất.”

 

Hoàng thượng đưa tay, nhẹ nhàng cào cào chóp mũi ta, cười khẽ: “Trẫm cam tâm tình nguyện.”

 

Hết Chương 10:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page