Danh sách chương

Chương 1: Xuyên qua – Quán lẩu đã không còn 1

20/04/2025

Chương 2: Xuyên qua – Quán lẩu đã không còn 2

20/04/2025

Chương 3: Đại tướng quân 1

20/04/2025

Chương 4: Đại tướng quân 2

20/04/2025

Chương 5: Đậu hũ Tây Thi

20/04/2025

Chương 6: Đậu hũ Tây Thi

20/04/2025

Chương 7: Vị giác không hợp thì chém đầu

20/04/2025

Chương 8: Vị giác không hợp thì chém đầu 2

20/04/2025

Chương 9: Nữ đầu bếp nhỏ nổi giận

20/04/2025

Chương 10: Nữ đầu bếp nhỏ nổi giận  2

20/04/2025

Chương 11: Miến chua cay

20/04/2025

Chương 12: Miến chua cay 2

20/04/2025

Chương 13: Ai đã đầu độc vào mì?

20/04/2025

Chương 14: Ai đã đầu độc vào mì 2?

20/04/2025

Chương 15: Món đầu sư tử kho

20/04/2025

Chương 16: Món đầu sư tử kho 2

20/04/2025

Chương 17: Mạo nhận công lao

20/04/2025

Chương 18: Mạo nhận công lao 2

20/04/2025

Chương 19: Thực đơn không thích hợp

20/04/2025

Chương 20: Gà hầm hạt dẻ

20/04/2025

Chương 21: Gà hầm hạt dẻ 2

20/04/2025

Chương 22: Hạt dẻ rang đường

20/04/2025

Chương 23: Hạt dẻ rang đường 2

20/04/2025

Chương 24: Nhận nhầm

20/04/2025

Chương 25: Hoành thánh nhân thịt

20/04/2025

Chương 26: Phát hiện bí mật

20/04/2025

Chương 27: Tướng quân ngài quá nghèo!

20/04/2025

Chương 28: Gặp nạn

20/04/2025

Chương 29: Hãm hại

20/04/2025

Chương 30: Anh hùng cứu mỹ nhân

20/04/2025

Chương 31: Lộ tẩy

20/04/2025

Chương 32: Được cứu

20/04/2025

Chương 33: Tỉnh lại

20/04/2025

Chương 34: Mông nở hoa

20/04/2025

Chương 35: Muốn đào mộ

20/04/2025

Chương 36: Khâu nhục

20/04/2025

Chương 37: Đón về nhà

20/04/2025

Chương 38: Nhặt xác

20/04/2025

Chương 39: Đi lao dịch

20/04/2025

Chương 40: Mật thám?

20/04/2025

Chương 41: Dạy nấu ăn

20/04/2025

Chương 42: Vào thành

20/04/2025

Chương 43: Rời khỏi đại doanh

20/04/2025

Chương 44: Đi xem cửa tiệm

20/04/2025

Chương 45: Thái hoàng thái phi

20/04/2025

Chương 46: Lệ phi

20/04/2025

Chương 47: Bỏ vợ

20/04/2025

Chương 48: Khôi phục vị giác

20/04/2025

Chương 49: Vụ án mạng do chân giò hầm nước tương gây ra…

20/04/2025

Chương 50: Tìm vị hôn phu

20/04/2025

Chương 51: Không phải gián điệp

20/04/2025

Chương 52: Đừng có chọc đầu bếp

20/04/2025

Chương 53: Bái sư

20/04/2025

Chương 54: Gian tế

20/04/2025

Chương 55: Thưởng

20/04/2025

Chương 56: Như nhìn thấy ma

20/04/2025

Chương 57: Lập công

20/04/2025

Chương 58: Không có khả năng

20/04/2025

Chương 59: Trần Nhị Cẩu

20/04/2025

Chương 60: Ớt

20/04/2025

Chương 61: Mua thuốc trị thương

20/04/2025

Chương 62: Ân xá

20/04/2025

Chương 63: Bánh bí ngô

20/04/2025

Chương 64: Khách đến nhà

20/04/2025

Chương 65: Kế hoạch ăn chực của đại tướng quân

20/04/2025

Chương 66: Tặng chậu ớt

20/04/2025

Chương 67: Gửi thư

20/04/2025

Chương 68: Sở thích đoạn tụ

20/04/2025

Chương 69: Có nên trèo tường qua không…

20/04/2025

Chương 70: Chỉ cần thao tác đủ xảo quyệt…

20/04/2025

Chương 71: Bánh hoa quế

20/04/2025

Chương 72: Ma ám?

20/04/2025

Chương 73: Kế sách quỷ quái

20/04/2025

Chương 74: Đây là mẫu phi của hắn mà

20/04/2025

Chương 75: Dán bùa

20/04/2025

Chương 76: Phong thị tỏ tình

20/04/2025

Chương 77: Nàng rất thích hắn

20/04/2025

Chương 78: Nàng hãy hủy hôn với Trần Nhị Cẩu

20/04/2025

Chương 79: Nhận bát đĩa

20/04/2025

Chương 80: Gặp thần tượng

20/04/2025

Chương 81: Hắn thích nàng

20/04/2025

Chương 82: Nàng là Khương Ngôn Ý

20/04/2025

Chương 83: Đón Khương phu nhân về

20/04/2025

Chương 84: Xét nhà Sở gia

20/04/2025

Chương 85: Đây không phải A Ý nhà ta

20/04/2025

Chương 86: Trưởng công chúa

20/04/2025

Chương 87: Phong vân

20/04/2025

Chương 88: Lòng rối bời

20/04/2025

Chương 89: Nàng ta vô tội?

20/04/2025

Chương 90: Ớt chín rồi

20/04/2025

Chương 91: Lòng dạ Tư Mã Chiêu

20/04/2025

Chương 92: Hồ Bách Vạn

20/04/2025

Chương 93: Bánh trứng

20/04/2025

Chương 94: Yểu điệu thục nữ!

20/04/2025

Chương 95: Nhà ấm trồng hoa

20/04/2025

Chương 96: Đại trưởng công chúa

20/04/2025

Chương 97:

20/04/2025

Chương 98:

20/04/2025

Chương 99:

20/04/2025

Chương 100:

20/04/2025

Chương 101:

20/04/2025

Chương 102:

20/04/2025

Chương 103:

20/04/2025

Chương 104:

20/04/2025

Chương 105:

20/04/2025

Chương 106:

20/04/2025

Chương 107:

20/04/2025

Chương 108:

20/04/2025

Chương 109:

20/04/2025

Chương 110:

20/04/2025

Chương 111:

20/04/2025

Chương 112:

20/04/2025

Chương 113:

20/04/2025

Chương 114:

20/04/2025

Chương 115:

20/04/2025

Chương 116:

20/04/2025

Chương 117:

20/04/2025

Chương 118:

20/04/2025

Chương 119:

20/04/2025

Chương 120:

20/04/2025

Chương 121: Phong Sóc là hoàng thất

20/04/2025

Chương 122: Phủ nha Tây Châu.

20/04/2025

Chương 123:

20/04/2025

Chương 124:

20/04/2025

Chương 125:

20/04/2025

Chương 126:

20/04/2025

Chương 127:

20/04/2025

Chương 128:

20/04/2025

Chương 129:

20/04/2025

Chương 130:

20/04/2025

Chương 131:

20/04/2025

Chương 132:

20/04/2025

Chương 133: Lưỡng tình tương duyệt

20/04/2025

Chương 134: Món giò heo hầm

20/04/2025

Chương 135: Sao lại cứu ta

20/04/2025

Chương 136: Giò heo hầm

20/04/2025

Chương 137: Khi nào nàng mới nói cho cữu cữu biết

20/04/2025

Tiểu Trù Nương Ở Biên Quan

Chương 1: Xuyên qua – Quán lẩu đã không còn 1

Chương trước

Chương sau

Gió thu xào xạc.

Khương Ngôn Ý quấn mảnh vải mỏng manh co ro ở góc phòng tối tăm.

Tóc cô rối bời, rủ xuống che khuất mặt và một miếng băng gạc quấn quanh trán bị máu thấm ra nhuộm đỏ một mảng, nay đã khô đi biến thành một màu vàng nhàn nhạt.

Trong phòng có một loạt giường [1], có chừng hơn mười nữ tử, trên người các nàng chỉ mặc một bộ quần áo tàn tạ lỏng lẻo để che thân.

[1] Ở đây chỉ phòng tập thể cỡ lớn có nhiều giường nối tiếp nhau.

Các giường đều có rèm vải để ngăn nhưng bình thường rèm vải đều được mở ra, chỉ khi có cô nương nào trong phòng tiếp khách thì mới kéo lên che lại.

Nơi này là đại doanh Tây Châu ở biên ải, nữ tử bị đưa tới nơi này đều có tội tịch, đời này đều không có hy vọng hoàn lương.

Cho tới giờ Khương Ngôn Ý vẫn cứ ngỡ như nằm mơ.

Nàng, xuyên sách rồi.

Là một độc giả có thâm niên hơn mười năm, đọc qua vô số tiểu thuyết mạng, lướt qua hằng hà sa số các tác phẩm xuyên sách, thường mở đầu đều là người xuyên qua có họ tên trùng với nhân vật trong sách. Cô còn từng vì chuyện này chửi bới không ít, trong lòng tự nhủ tác giả không thể đổi mới tình tiết một chút sao?

Ai ngờ vừa quay đầu thì thấy bản thân mình cũng trùng tên trùng họ với nữ phụ ác độc trong tiểu thuyết, sau đó cô liền xuyên rồi.

Còn trở thành một nữ phụ ác độc muốn tìm đường chết, luôn nghĩ cách hãm hại nữ chính, cuối cùng bị nam chính xử lý, sung đến quân doanh làm kỹ nữ.

Đương sự Khương Ngôn Ý hiện đang tỏ vẻ phi thường hối hận, tại sao cô lại vì tò mò kết cục của nữ phụ độc ác trùng tên trùng họ với mình mà lại tiện tay mở phần mềm di động xem cái quyển tiểu thuyết não tàn đó chứ.

Vết thương trên trán từng đợt co rút đau đớn nhắc nhở cô một sự thật hoang đường là bản thân cô đã thực sự đã xuyên qua rồi.

Trong truyện nữ chính là thứ nữ (con vợ lẽ) của Hộ bộ Khương Thượng thư, còn nguyên thân là muội muội của nữ chính, đích nữ (con vợ cả) của phủ Thượng thư. Nguyên thân và mẹ ruột nàng Khương phu nhân là nhân vật phản diện trong tiểu thuyết, nàng từ nhỏ đã ngược đãi nữ chính, kéo giá trị cừu hận đến cực hạn.

Khương Thượng thư thì vô cùng yêu thích vị thứ nữ kia, không chỉ bắt Khương phu nhân đối đãi với nàng ta theo tiêu chuẩn con vợ cả, mà phàm là nguyên thân xảy ra tranh chấp với nữ chính, thì Khương Thượng thư không nói hai lời liền răn dạy nguyên thân, bắt nguyên thân phải xin lỗi nữ chính.

Khi còn bé nguyên thân cảm thấy rất oan ức nên đã tranh cãi với Khương Thượng thư, hỏi ông ta một cái thứ nữ dựa vào cái gì mà có cùng đãi ngộ với đích nữ, vì vậy mà còn ăn một cái tát từ Khương Thượng thư.

Dần dà, nguyên thân càng thêm chán ghét nữ chính.

Nhưng dây dẫn nổ khiến nguyên thân triệt để đi vào con đường hắc hóa là do bị nam phụ Lục Lâm Viễn từ hôn.

Ba người bọn họ xem như là cùng nhau lớn lên, nguyên thân thích Lục Lâm Viễn, còn hắn ta và nữ chính lại thích nhau.

Nhưng Lục Lâm Viễn là đích tử (con trai vợ cả) của thế gia, làm sao có thể lấy một thứ nữ được, nên trong nhà liền cho hắn ta đính thân với nguyên thân.

Sau khi biết chuyện nữ chính thương tâm gần chết, muốn rời đi kinh thành, nơi đã khiến nàng ta thương tâm, ai ngờ vừa ra khỏi thành liền ngẫu nhiên gặp được nam chính — Hoàng đế.

Dựa vào hào quang nữ chính, nàng ta dùng dung mạo thanh tú vượt xa một đám tiện nhân diêm dúa lòe loẹt, khiến nam chính vừa gặp đă yêu nàng ta, từ đó liền diễn ra một màn cường thủ hào đoạt.

Lục Lâm Viễn biết nữ chính rời nhà trốn đi thì trong nháy mắt nhận ra chân ái mới là vô địch, liền nói muốn từ hôn, tuyên bố đời này không phải nữ chính không cưới.

Nguyên thân bị người ta từ hôn liền trở thành trò cười của toàn bộ kinh thành, đối với nữ chính hận ý càng sâu, sau khi hắc hóa thì tìm người hủy đi trong sạch của nữ chính nhưng bị nam chính phát hiện, lại biến thành một màn anh hùng cứu mỹ nhân, thành công thúc đẩy quan hệ thêm một tầng.

Khương Thượng thư biết được nguyên thân dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy để hãm hại nữ chính thì tức giận cho nguyên thân hai bạt tát, còn muốn hưu Khương phu nhân.

Về phía nam chính, đương nhiên cũng sẽ không để yên cho nguyên thân, trực tiếp ăn miếng trả miếng bắt nàng đi sung quân, đến quân doanh làm kỹ nữ. Vì không muốn nguyên thân liên lụy đến thanh danh của nữ chính, cho nên Khương Thượng thư lập tức tuyên bố với người ngoài rằng nàng đã bị bệnh chết bất đắc kỳ tử, xem như triệt để từ bỏ đứa con gái này.

Khương phu nhân không cứu được nữ nhi, cuối cùng bị ép đến điên loạn. Bào đệ Khương Ngôn Quy của nguyên thân trước kia cũng coi thường nhục nhã nữ chính, cho nên bị nam chính sai người đánh gãy chân, đời này chỉ có thể ngồi xe lăn.

Ngày đầu tiên nguyên thân được đưa đến quân doanh thì đã có người có ý đồ cưỡng ép bằng vũ lực với nàng, nàng nghĩ đến mẹ ruột đã phát điên, bào đệ bị gãy chân, đời này đều vô vọng với con đường làm quan, thì đau khổ không muốn chịu nhục nên đã đâm đầu vào tường muốn chết.

Sau khi hôn mê ba ngày tỉnh lại, linh hồn đã trở thành Khương Ngôn Ý cô, cô vốn là đang trên đường tới quán lẩu nhà mình thì bị tai nạn xe, sau đó liền đi vào cỗ thân thể này.

Nghĩ đến tình cảnh hiện tại, Khương Ngôn Ý chỉ muốn chỉ tay mắng trời!

Cô có thù oán gì chứ hả?

Nồi lầu già Khương gia cô đây vất vả lắm mới mở được cửa hàng, còn chưa được làm bà chủ đã xuyên sách rồi!

Xuyên thì cứ xuyên, nhưng sao còn bắt cô xuyên thành một nữ phụ độc ác trong tiểu thuyết não tàn máu chó có tình cảnh thê thảm như vậy chứ!

Bây giờ cô đụng đầu chết thêm một lần nữa thì có thể xuyên trở về được không?

Khương Ngôn Ý nhìn thoáng qua vách tường được đắp từ đất vàng, vết thương đụng đầu khiến nguyên thân chết ba ngày trước vẫn còn đây, mơ hồ còn chút đau đớn.

Cuối cùng Khương Ngôn Ý từ bỏ ý định tự sát.

Đụng đầu vừa đau lại không chắc chết có thể xuyên trở về, cô vẫn là nên từ bỏ thì hơn.

Khương Ngôn Ý từ từ nhớ lại kịch bản.

Theo như nguyên tác, nguyên thân là một nữ nhân vật phản diện lĩnh cơm hộp [2] ở ngay giai đoạn đầu, có kết cục phơi thây hoang dã. Phần sau nam nữ chính ngược luyến tình thâm, tương ái tương sát đã không có nửa điểm quan hệ với nàng.

[2] lĩnh cơm hộp: hết phần diễn.

Nguyên thân đến chết đều nhớ mãi không quên nam phụ Lục Lâm Viễn, người vì nữ chính cả đời không cưới, còn nhắc tới nguyên thân thì chỉ có mắng nàng là nữ nhân ác độc từ thân lẫn tâm.

Khương Ngôn Ý cảm thấy không đáng cho nguyên thân, vì một tên nam nhân mà biến bản thân thành như vậy, cuối cùng đổi lại chỉ là một câu “tâm địa ác độc”, không biết nguyên thân ở U Minh Địa phủ có thấy hối hận hay không.

Còn cái lão cha tiện nghi của nguyên thân kia, Khương Ngôn Ý thật muốn cạy mở đầu của ông ta ra mà xem, nhìn một cái xem trong đầu ông ta đến cùng là chứa cái gì.

Đến phần sau của tiểu thuyết muốn để hai nhân vật nam nữ chính ngược nhau nên mới công bố, nữ chính căn bản không phải là con gái của Khương thượng thư mà là công chúa tiền triều, tổ phụ nam chính chính là kẻ lòng lang dạ sói diệt một nhà nữ chính.

Hoàng hậu tiền triều kia là bạch nguyệt quang trong lòng Khương Thượng thư, lão ta liều chết đem nữ chính mang về Khương gia nuôi lớn, tuyên bố với bên ngoài là thứ trưởng nữ của mình.

Khương Thượng thư chưa từng thích Khương phu nhân, cưới bà cũng chỉ là do liên hôn gia tộc, cho nên chưa bao giờ để ý đến đôi nhi nữ do Khương phu nhân sinh ra.

Đến cuối cùng, Khương Thượng thư vì bảo vệ con gái của bạch nguyệt quang mà chết.

Khương Ngôn Ý rất muốn trao cho Khương Thượng thư một cái cúp “Chó liếm Số 1 [3]”.

[3] Chó liếm: Ngôn ngữ mạng Trung Quốc, dùng để chỉ những kẻ không có nhân phẩm quỳ gối, liếm láp người khác. Thường có hai cách sử dụng. Một là miêu tả một người biết rằng đối phương không thích mình trong mối quan hệ giữa hai giới, những vẫn liên tục dùng mặt nóng dán mông lạnh đến mức không có phẩm cách và điểm mấu chốt như chó thè lưỡi ra liếm mặt thể hiện sự nhiệt tình. Loại còn lại là để mô tả những người xu nịnh mà không có nguyên tắc và điểm mấu chốt.

Hết Chương 1: Xuyên qua – Quán lẩu đã không còn 1.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page