Danh sách chương

Sau khi hạ thuốc cho nam phụ, tôi thức tỉnh. 

Hóa ra tôi là nhân vật phản diện độc ác trong một câu chuyện tình yêu ngọt ngào, và sau khi đã “gạo nấu thành cơm” với nam phụ, anh bị buộc phải từ bỏ nữ chính. 

Từ đó, anh căm ghét tôi vô cùng, khiến gia đình tôi tan nát. 

Cốt truyện này khiến tôi hoảng sợ đến mức tay tôi chạm vào dây lưng của anh thì vội vàng lăn xuống giường trốn chạy. 

Nhưng chỉ một giây sau, tôi đã bị người đàn ông phía sau ôm chặt vào lòng. 

Đuôi mắt Chu Khí Dã đỏ hoe, áo quần lỏng lẻo, khuôn mặt lạnh lùng đầy vẻ không hài lòng và ham muốn.

“Tại sao không tiếp tục?”

 

1

 

“Tại sao không tiếp tục?”

 

Giọng nói khàn khàn của Chu Khí Dã vang lên, anh ôm chặt lấy tôi, mũi tôi đầy mùi mộc hương của anh.

 

Hơi thở ấm áp của anh luồn qua tai tôi, khiến tôi ngứa ngáy và co rúm lại.

 

Tôi không quay đầu nhìn lại.

 

Chu Khí Dã nửa nằm trên giường, đuôi mắt ửng đỏ, đôi mắt thông thường lạnh lùng và sắc sảo lúc này đầy d.ụ.c v.ọ.ng, phản chiếu rõ ràng hình bóng của tôi.

 

Chiếc áo sơ mi của anh đã bị tôi kéo xuống tới eo, chỉ cần vươn tay là có thể chạm vào vòng eo săn chắc đấy.

 

Cảnh tượng này kích thích đến mức não tôi dường như nổ tung, nhưng những tình tiết của tiểu thuyết vẫn cứ liên tục nhắc nhở tôi rằng có nguy hiểm.

 

Thế giới mà chúng tôi đang sống, nằm trong cuốn tiểu thuyết ngọt ngào có tên là “Người Vợ Trẻ Ôm Bụng Bầu Chạy Trốn”.

 

Nữ chính Bạch Thất Thất là một cô gái ngây thơ nhưng cực kỳ kiên cường, cô làm việc ở một quán karaoke, nơi gặp gỡ nam chính Yến Tử Hành và nam phụ Chu Khí Dã. 

 

Cả hai dần dần phát triển tình cảm với nữ chính qua những lần tiếp xúc.

 

Còn tôi là nhân vật phản diện độc ác, từ nhỏ đã yêu mến bạn thân từ thuở nhỏ là nam phụ Chu Khí Dã, nhưng mãi không được anh đáp lại.

 

Cuối cùng, tôi đã ra tay với Chu Khí Dã tại một bữa tiệc.

 

Sau một đêm điên cuồng, tôi bất ngờ mang thai, và Chu Khí Dã bị ép phải kết hôn với tôi.

 

Từ đó, anh căm ghét tôi vô cùng. 

 

Anh tính kế khiến gia đình tôi phá sản, anh trai tôi gặp tai nạn xe, và bố mẹ tôi bất ngờ qua đời.

 

Sau đó, anh cũng đã đưa tôi vào tù.

 

Ngày tôi vào tù, trời u ám, mưa tầm tã.

 

Và tôi, vẫn là một kẻ si tình, đến phút cuối vẫn rơm rớm nước mắt ngu ngốc hỏi anh.

 

“Chẳng lẽ suốt bao nhiêu năm qua, anh chưa từng có chút tình cảm nào với em sao?”

 

Vẻ mặt anh lạnh lùng, giọng điệu thản nhiên nói.

 

“Mỗi giây phút ở bên cạnh cô, tôi đều cảm thấy vô cùng ghê tởm.”

 

Trở lại hiện tại, nhìn Chu Khí Dã ở sau lưng, tôi chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh tuôn ra, tiếng ghét bỏ trong giọng nói của anh vẫn vang vọng bên tai.

 

Tôi dùng sức vùng ra khỏi vòng tay anh, nhảy xuống giường và lùi ra cách anh hai mét.

 

Ánh mắt của Chu Khí Dã dần tỉnh táo lại, lạnh lùng quan sát mọi động tác của tôi.

 

Tôi nhìn chiếc áo sơ mi đắt tiền của anh bị tôi làm nhăn, cười gượng gạo.

 

“Tất cả chỉ là hiểu lầm, tôi đã uống quá chén và nhận nhầm người, cứ coi như chưa có gì xảy ra đi, tạm biệt!”

 

Nói xong, tôi không dám quay đầu lại mà vội vã bỏ chạy.

 

2

 

Hôm sau, bạn thân Lâm Dao và một nhóm bạn rủ tôi đi quán bar uống rượu.

 

Ngay khi gặp mặt, Lâm Dao đã cười khẩy một cái và trêu chọc tôi.

 

“Thư Ý, tối qua tiến triển thế nào?”

 

Tôi không thèm để ý đến cô ấy, tự mình uống một ly rượu đầy.

 

Mấy cô bạn nhìn nhau không hiểu vì sao tôi lại có phản ứng như vậy.

 

Nhìn thấy vẻ nặng nề của tôi, Lâm Dao xoa cằm suy tư.

 

“Chẳng lẽ là anh Dã “không được” à?”

 

Trước ánh mắt hoài nghi hoặc kinh ngạc của mọi người, tôi thở dài.

 

“Các chị em ạ, tôi sắp xong đời rồi.”

 

Mọi người bị biểu cảm của tôi làm cho bối rối, chưa kịp hỏi tiếp, bỗng nhiên từ đám đông vang lên một tiếng động lớn.

 

Chúng tôi quay đầu nhìn theo tiếng động, chỉ thấy nữ chính Bạch Thất Thất đứng một mình trong đám đông, vẻ mặt hoảng sợ, khuôn mặt xinh đẹp lộ rõ vẻ bất lực.

 

Một ông chú béo ị, mặt mũi nhờn nhợn, kéo tay cô ta không buông.

 

“Chiếc áo này của tôi trị giá hàng chục nghìn, cô nói không cẩn thận là xong à? Không được, hôm nay cô phải giải thích rõ ràng cho tôi!” 

 

Ông chú say xỉn kéo lấy cổ tay Bạch Thất Thất, lớn tiếng đòi giải thích.

 

Khi chúng tôi định xuống xem tình hình, thì Chu Khí Dã và nam chính Yến Tử Hành đã đến. 

 

Tôi dừng lại trên cầu thang, lặng lẽ quan sát Chu Khí Dã tiến gần Bạch Thất Thất. 

 

Anh ấy vẫn giữ vẻ mặt không cảm xúc, đôi mi dưới lạnh lẽo, toát ra vẻ khó gần. 

 

Nhưng hành động bảo vệ Bạch Thất Thất của anh lại quá dịu dàng, dịu dàng đến mức khiến trái tim tôi không thể không đau nhói.

 

Bạch Thất Thất ngước lên với đôi mắt đầy nước mắt, buồn bã kêu lên “A Dã.” 

 

Nước mắt cay xè, tôi vẫn tự hành hạ mình bằng cách quan sát từng động tác của Chu Khí Dã.

 

“Đau mấy lần là sẽ ổn thôi.” 

 

Tôi tự an ủi mình như thế.

 

Dưới lầu, dường như Chu Khí Dã cảm nhận được điều gì đó, ánh mắt sắc lạnh của anh quét qua, tôi cúi đầu tránh né ánh nhìn của anh. 

 

Các cô bạn đứng phía sau tôi nhìn thấy Chu Khí Dã bảo vệ Bạch Thất Thất, thì cẩn thận quan sát biểu hiện của tôi.

Hết Chương 1.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page