Bạch Nguyệt Quang Đích Thân Ra Trận

Chương 1:

Chương trước

Chương sau

1.

Ta, Phượng Tê, nữ tướng số một của Thương Lan, đã c.h.ế.t trong trận chiến cuối cùng nhằm thống nhất thiên hạ của đế quốc. 

 

Vì muốn lật đổ ách thống trị của dị tộc, mang lại thái bình cho thiên hạ, ta cam nguyện cùng kẻ đứng đầu địch quân đồng quy vu tận.

 

Nhưng sau khi c.h.ế.t, linh hồn ta không tan biến, ngay cả thân x.á.c cũng được bảo tồn dưới đáy vực sâu. 

 

Ta đã cố gắng trở lại cơ thể của mình, nhưng không thành công. 

 

Một linh hồn từ dị giới đã chiếm lấy thân x.á.c ta.

 

Ta rất nghi hoặc, người này là ai? Muốn mượn thân x.á.c ta để làm gì? 

 

Khi nghe thấy nàng ta trò chuyện với hệ thống, ta mới hiểu ra, đây là muốn mượn danh nghĩa của ta để chinh phục bạo quân – Thương Hằng.

 

Mang theo tâm thái xem trò vui, ta âm thầm theo nàng ta trở về đế đô. 

 

Không ngờ rằng bên cạnh Thương Hằng, đã có một nữ tử có dung mạo giống ta đến bảy phần – một vũ cơ. 

 

Ả thay thế ta, vào ở trong soái phủ, bỗng dưng trở thành muội muội. 

 

Không những vậy, ả còn sắp đại hôn với Thương Hằng, trở thành hoàng hậu khai quốc của đế quốc Thương Lan.

 

Người công lược mỗi ngày không lo chính sự, chỉ mải mê tranh đấu với kẻ thế thân, giành lấy sự chú ý của Thương Hằng. 

 

Cuối cùng, nàng ta c.h.ế.t trong một trận loạn lạc bất ngờ.

 

Những người thân thiết nhất với ta, những bằng hữu cùng vào sinh ra t.ử, thậm chí cả Thương Hằng, đều lựa chọn cứu lấy kẻ thế thân. 

 

Người công lược bị đao loạn g.i.ế.t c.h.ế.t, nhiệm vụ thất bại, và bị hệ thống nghiền n.á.t.

 

Sau đó, thời gian quay ngược, ta lại trở về nơi vực sâu. 

 

Liên tiếp chứng kiến chín mươi chín lần người công lược mượn x.á.c hoàn hồn, và c.h.ế.t trong loạn lạc của một vở kịch hoang đường.

 

Linh hồn ta dường như chai sạn. 

 

Không có ngoại lệ, bọn họ chỉ biết đấu đá, tranh giành sự chú ý với kẻ thế thân, cuối cùng bị kẻ thế thân hãm hại, và c.h.ế.t thảm dưới loạn quân đao.

 

Trước khi c.h.ế.t, bọn họ còn không cam lòng mà ngửa mặt lên trời gào lớn: “Tại sao bạch nguyệt quang cao quý lại có thể thua kẻ thế thân?”

 

Đúng là một đám ngu ngốc! 

 

Có thể trở thành bạch nguyệt quang, không phải vì ta hiểu cách tranh đấu hơn những nữ nhân khác. 

 

Mà là vì ta là một nữ tướng quân chiến công hiển hách, bảo vệ thương sinh, khiến họ chỉ có thể ngước nhìn theo.

 

Ta tuyệt đối sẽ không tự hạ mình, tranh giành hơn thua với một nữ nhân chỉ biết sống c.h.ế.t vì một nam nhân! 

 

Trong lòng không có nam nhân, ra tay tự nhiên thần sầu!

 

Thương Hằng đối với ta, chẳng qua chỉ là một chiến hữu từng kề vai sát cánh vào sinh ra tử mà thôi.

 

Những người công lược ấy vĩnh viễn không hiểu được, bạch nguyệt quang phải mãi mãi treo cao trên trời, mới có thể soi sáng lòng người, nhận được sự ngưỡng mộ. 

 

Một khi bước xuống thần đàn, bạch nguyệt quang cuối cùng sẽ chỉ trở thành một kẻ phiền toái, khiến người ta chán ghét mà thôi.

 

2.

Khi đang suy tính cách giành lại thân thể của mình, trong đầu bỗng vang lên giọng nói của hệ thống. 

 

Nó nói sẽ cho ta một cơ hội, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ chinh phục bạo quân, sẽ để ta thực sự sống lại.

 

Nhìn xem, cuối cùng ngay cả hệ thống cũng phải chịu thua. 

 

Muốn lật đổ kẻ thế thân, vẫn phải để bạch nguyệt quang tự mình ra trận.

 

Ta đã thành công trở về thân thể của chính mình và sống lại. 

 

Giây tiếp theo, ta liền cười khẩy với hệ thống: “Chinh phục hắn? Hắn xứng sao?”

 

“Bản tọa chẳng rảnh rỗi mà chơi mấy trò trẻ con này cùng với các ngươi!”

 

“Ta đã sống lại, điều duy nhất cần làm chính là ngăn cản Thương Hằng làm loạn quốc gia, mang lại thái bình cho thiên hạ, bảo vệ phúc lợi của bách tính.”

 

Đúng vậy, ta đã chứng kiến chín mươi chín lần công lược thất bại, đều c.h.ế.t trong cuộc bạo loạn một năm sau.

 

Hết Chương 1:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page