1
03/04/2025
2
03/04/2025
3
03/04/2025
4
03/04/2025
5
04/04/2025
6
04/04/2025
7
04/04/2025
8
05/04/2025
9
05/04/2025
10
06/04/2025
11
06/04/2025
12
07/04/2025
13
07/04/2025
14
09/04/2025
15
09/04/2025
16
10/04/2025
17
10/04/2025
18
11/04/2025
19
11/04/2025
20
13/04/2025
21
13/04/2025
22
14/04/2025
23
14/04/2025
24
15/04/2025
25
15/04/2025
26
15/04/2025
27
16/04/2025
28
16/04/2025
29
16/04/2025
Hai tay bị siết chặt, áp chế hoàn toàn, bị cố định lên đỉnh đầu theo một tư thế áp đảo đầy bá đạo.
“Ai thế?”
Không có ánh sáng, thị giác hoàn toàn bị tước đoạt.
Nhưng thính giác và khứu giác lại trở nên nhạy bén hơn gấp bội.
Một mùi hương quen thuộc thoang thoảng.
Thân phận người trước mặt dần hiện lên rõ ràng.
Cảm xúc hỗn loạn trong Kỷ Tùy dưới sự tác động của pheromone liền lắng xuống. Cậu thả lỏng lực giãy giụa, cơ thể vốn căng cứng cùng cảnh giác cũng lập tức hạ xuống, lùi về vùng an toàn trong tiềm thức.
Giọng nói trầm ổn, chắc chắn vang lên trong bóng tối: “Chử Trầm.”
Người ép cậu vào cửa không lên tiếng.
Kỷ Tùy lại tiếp lời: “Tôi biết là cậu.”
“Dù có hóa thành tro, tôi cũng nhận ra cậu.”
Dựa vào trực giác và pheromone, cậu khẳng định người trước mặt chính là Chử Trầm.
Xét theo thứ tự trước sau, có vẻ Kỷ Tùy vô tình trở thành kẻ xâm nhập, bởi vì đối phương vốn đã ở đây trước.
Bị vạch trần, Chử Trầm không tiếp tục giả vờ.
Kỷ Tùy cảm giác thân thể nóng rực mang theo nồng độ pheromone cao ngất đang áp sát. Cậu bị nhiệt độ ấy thiêu đốt đến mức phải nghiêng đầu né tránh.
Không ngờ, một sự mềm mại chạm vào khóe môi.
Nụ hôn này, rất thuần khiết.
Là nụ hôn đầu tiên sau khi bước qua kỳ mẫn cảm.
“Cậu!” Giọng Kỷ Tùy khẽ khàng, vì bầu không khí quẩn quanh mà hơi khàn đi.
Còn chưa kịp nói hết câu, cuối cùng Chử Trầm cũng lên tiếng.
Giọng nói lạnh lẽo, mang theo hơi thở giá buốt đầu đông, trong căn phòng tối mịt tựa như tiếng ngọc vỡ lanh canh.
Tốc độ nói không nhanh không chậm nhưng lại phảng phất chút hàn ý.
“Omega đi cùng cậu tối nay là ai?”
“Đối tượng xem mắt à?”
Rõ ràng giọng điệu không có gì khác thường nhưng Kỷ Tùy lại nghe ra chút ẩn ý chất vấn.
Cậu không trả lời thẳng, chỉ nhếch môi đáp lại đầy thú vị: “Tôi nhớ hợp đồng của chúng ta có quy định không được can thiệp vào cuộc sống riêng của đối phương.”
Trong căn phòng tối mịt, không ai nhìn rõ sắc mặt của ai.
Kỷ Tùy không biết lúc này Chử Trầm có biểu cảm gì nhưng lại bất giác tò mò.
Ngay sau đó, cơn đau đột ngột truyền đến từ cổ tay bị khóa chặt.
“Chậc.”
Kỷ Tùy cảm thấy tình cảnh hiện tại của hai người chẳng khác nào đang vụng trộm ở nơi công cộng.
Cậu giãy tay hai lần, giọng có chút cáu: “Cậu làm gì thế hả?”
Chử Trầm cúi người, hơi thở gần như kề sát tai cậu: “Không can thiệp vào cuộc sống, nghĩa là cậu làm gì tôi chỉ có quyền phục tùng vô điều kiện.”
Phục tùng vô điều kiện.
Chỉ năm từ đơn giản, nhưng lại đập mạnh vào lồng ngực Kỷ Tùy.
Nếu đổi sang bối cảnh khác, nghe những lời này chắc chẳng có gì kỳ quặc.
Nhưng lúc này, tư thế của cả hai lại quá mức nhạy cảm.
Không khó để nhận ra, lời của Chử Trầm hàm chứa ý nghĩa sâu xa hơn.
Hắn tiếp tục nói: “Hơn nữa, hợp đồng ghi rõ, trong thời gian thỏa thuận phải giữ lòng thuỷ chung.”
“Không được mập mờ, không được hẹn hò, không được ngoại tình.”
“Và phải giúp đỡ đối phương khi cần.”
Khoảng cách giữa hai người gần đến mức hô hấp quấn lấy nhau.
Kỷ Tùy có thể nghe rõ nhịp tim của cả hai.
Lúc này, cậu mới phát hiện điều bất thường…
Nhiệt độ trên người Enigma trước mặt quá mức cao.
Chẳng lẽ pheromone của hắn gặp vấn đề sao?
“Cậu yên tâm đi.”
“Tôi sẽ không làm chuyện vi phạm hợp đồng.”
Tiếc là những lời này chẳng có tác dụng gì với Chử Trầm.
Đáp lại cậu chỉ có nhịp thở gấp gáp của đối phương.
Kỷ Tùy khẽ vặn cổ tay, định thoát khỏi sự giam cầm nhưng vừa cử động hai lần đã nhận ra lực kiềm chế từ Chử Trầm càng siết chặt, không để cậu rời đi.
Thấy vậy, cậu dứt khoát ngừng giãy giụa.
Sau đó, ngẩng đầu lên, theo cảm giác mà dùng sống mũi lạnh lẽo khẽ chạm vào gương mặt Chử Trầm trong bóng tối.
Hơi thở đối phương bỗng chốc nặng nề hơn.
Quả nhiên đúng như cậu nghĩ.
Chử Trầm đang phát sốt.
Trong trường hợp này, hắn cần tiêm thuốc ức chế để ổn định lại.
Nhưng Chử Trầm là một Enigma có pheromone bất thường.
Thuốc ức chế thông thường không có tác dụng với hắn.
Kỷ Tùy khẽ chậc lưỡi.
Bảo sao một Enigma vốn cao ngạo, lạnh lùng như hắn lại đột nhiên hỏi chuyện của Hà Hủ, còn kéo cậu vào phòng, việc đầu tiên là như một con chó săn, vùi mặt vào cổ cậu hít loạn.
Đây chính là bản năng đánh dấu lãnh thổ của Enigma.
Dù chỉ dính một chút pheromone của người khác cũng không thể chấp nhận được, nhất là trên người Alpha mà hắn đã đánh dấu.
Chiếm hữu đến mức cực đoan.
Kỷ Tùy cảm thấy tư thế hiện tại của cả hai không ổn lắm, bèn hỏi: “Trước đây cậu vượt qua những lần như thế này thế nào?”
Hầu hết các Enigma và Alpha đều khó cưỡng lại sự chi phối mãnh liệt của pheromone. Việc Chử Trầm có thể duy trì ba phần tỉnh táo đã chứng tỏ ý chí và tố chất của hắn mạnh đến mức nào.
Sự rối loạn pheromone và kỳ mẫn cảm không giống nhau.
Nhưng triệu chứng thì rất giống.
Chỉ khác nhau về mức độ nặng nhẹ.
Chử Trầm chậm rãi buông một chữ: “Nhẫn nhịn.”
Không có thuốc ức chế đặc biệt, Enigma không thể ổn định vượt qua từng kỳ mẫn cảm.
Cũng chính vì vậy, pheromone của hắn mới rơi vào trạng thái mất kiểm soát.
Những lúc như thế, Chử Trầm thường tránh xa nơi công cộng, tìm một chỗ không người để chịu đựng một mình.
Thỉnh thoảng không kìm được, hắn sẽ bảo trợ lý gửi một đống thuốc ức chế đến tiêm nhưng cũng chỉ làm dịu cơn đau được khoảng chừng mười phút.
Kỷ Tùy cạn kiên nhẫn, nghiêng đầu né tránh sự tiếp xúc của hắn, giọng điệu đầy bực dọc: “Buông tôi ra rồi cậu nhịn tiếp có được không? Giờ tôi cần đổi phòng để rửa sạch champagne trên người.”
Đáp lại cậu là nụ hôn dịu dàng cùng một câu từ chối dứt khoát: “Không thể.”
Kỷ Tùy: “…”
Cậu vô cùng nghi ngờ Chử Trầm lúc này bị ai đó nhập vào.
Không thì làm sao hắn có thể phá vỡ giới hạn như vậy chứ?
Theo lý mà nói, dù hai người có đang trong quan hệ giao dịch, tình huống này cũng không nên xảy ra.
Những nụ hôn lướt qua rồi rời đi, chỉ chạm đến khóe môi, rồi lại tách ra.
Kỷ Tùy đè xuống cơn cáu kỉnh, hỏi: “Cậu giữ tôi lại thì định làm gì?”
Giọng nói trầm thấp của Chử Trầm vang lên, chỉ có năm chữ.
Kỷ Tùy theo bản năng hỏi lại: “Cậu nói gì?”
Chử Trầm nhấn từng chữ, lặp lại một cách rõ ràng: “Muốn cậu ở bên tôi.”
Tim Kỷ Tùy đập mạnh. Cậu hoàn toàn không ngờ Chử Trầm sẽ đưa ra yêu cầu này.
Rõ ràng trước đây cả hai chẳng ưa gì nhau, dù có là giao dịch cũng chỉ là đôi bên cùng có lợi.
“Kỷ Tinh Thần.” Chử Trầm ép hơi thở hỗn loạn xuống, giọng nói trầm thấp vang lên: “Cậu không muốn ở bên tôi sao?”
“Cậu đánh dấu tôi đi.”
Giọng nói trong trẻo, lạnh lùng như tiếng gõ vào viên ngọc vỡ, mỗi một âm điệu trong đó đều pha trộn sự quyến rũ và lôi cuốn.
Kỷ Tùy không muốn sao?
Đương nhiên là muốn.
Là một Alpha, việc đánh dấu “bạn đời” là bản năng của họ.
Nhưng cả hai tay bị giữ trên đỉnh đầu, cậu hít một hơi thật sâu, nghiến răng, tức giận thốt ra ba chữ: “Đừng làm bậy!”
Không gian mờ tối khiến cậu chẳng thể nhìn rõ gì cả.
Lúc này, cơ thể Kỷ Tùy, từng tế bào và dòng máu đều đang dâng trào.
Cảm giác như là da thịt đang thiếu thốn, cậu chỉ muốn lao vào gần hơn, dán chặt vào người Enigma.
Ngay lúc đó, ngoài cửa vọng vào một giọng nói quen thuộc: “Kỷ Tùy.”
Hà Hủ đã quay lại với bộ đồ.
Cậu ấy đang ở ngoài cửa.
Kỷ Tùy nhìn thấy vậy liền dừng lại, định lùi bước, nhưng không ngờ bị Chử Trầm đuổi theo và giữ chặt.
Quả nhiên, Hà Hủ ở ngoài nghe thấy động tĩnh, tiến lại gần và khẽ gõ cửa, giọng nói lẫn chút nghi ngờ và dò xét: “Kỷ Tùy? Là cậu ở trong đó à? Tôi mang bộ vest đến cho cậu.”
“Kỷ Tùy…”
Kỷ Tùy hít một hơi thật sâu.
Đây chính là hình phạt nhỏ mà Chử Trầm dành cho cậu.
Cậu dùng tay đẩy vào ngực Chử Trầm, cảm nhận sự cứng rắn đang dần trở lại, liếm môi bị cắn và thấy vị sắt rỉ ra.
Cậu cắn chặt hàm răng, oán giận: “Cậu cắn tôi làm gì?”
“Cậu là chó à?”
“Tôi chỉ đồng ý để cậu đánh dấu tôi nhưng không nói sẽ cho cậu hôn tôi.”
Chử Trầm không nói gì.
Hà Hủ ngoài cửa vẫn không đi, đứng đợi cậu bước ra.
Đột nhiên, điện thoại trong túi Kỷ Tùy rung lên, có tin nhắn đến.
Đây là WeChat mà cậu đã thêm vào trước mặt các bậc trưởng bối, chắc là giờ họ đang tìm kiếm cậu không thấy.
Ánh mắt Chử Trầm, vốn lạnh lùng, chợt tối lại.
“Tránh ra.” Kỷ Tùy nói: “Có người gọi tôi.”
Chử Trầm không chịu tránh, ngược lại còn siết chặt cậu trong vòng tay.
Áp lực khiến cậu phải ngửa cổ lên, hai tay chống vào ngực hắn như muốn ngăn không cho hắn tiến lại gần.
“Muốn làm gì thế?”
“Ở ngoài còn có người, chúng ta thế này giống như đang lén lút đấy!”
Một cánh cửa ngăn cách nhưng ngoài cửa vẫn có người, còn hai người trong phòng lại đang cắn nhau ở cổ.
Trong không gian yên tĩnh, Kỷ Tùy nghe rõ một tiếng “chậc” khó chịu từ Chử Trầm.
Sau đó, cậu nghe thấy câu nói tiếp theo của hắn: “Kỷ Tinh Thần, tôi là tiểu tam trên hợp đồng của cậu sao?”
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
kratos01
Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3
7 ngày