Trời Ơi! Chàng Alpha Đã Chiếm Trọn Trái Tim Enigma Lạnh Lùng Bậc Nhất Rồi Kìa!

13

Chương trước

Chương sau

Chử Trầm nói tiếp: “Chúng ta rất hợp nhau trong chuyện này.”

“Hơn nữa, theo kết quả kiểm tra, hiện tại chỉ có pheromone của cậu được chiết xuất ra mới có thể tạo ra kháng thể trong thuốc ức chế kỳ mẫn cảm của tôi.”

Đầu lưỡi Kỷ Tùy đẩy viên kẹo cao su lướt qua vòm miệng, trong đôi mắt đen trắng rõ ràng hiện lên sự nghi hoặc và khó tin.

“Ý cậu là…”

“Muốn tôi làm thuốc ức chế cho cậu?”

Chử Trầm cụp mắt, không chút do dự phủ nhận: “Không phải làm thuốc ức chế.”

Hắn nhấn mạnh: “Chỉ là trước khi thuốc ức chế được nghiên cứu thành công, tôi cần cậu giúp tôi kiểm soát tình trạng này.”

Kỷ Tùy chưa bao giờ nghĩ quan hệ giữa mình và Chử Trầm có thể kịch tính đến mức này.

Cậu rút một tờ giấy từ bên cạnh, nhổ kẹo cao su ra, bọc lại trong lòng bàn tay.

Im lặng một lúc lâu, ánh mắt hơi liếc sang bên cạnh: “Cậu nghĩ tôi trông giống người làm từ thiện lắm à?”

Người trước mặt là kẻ đối đầu với cậu suốt bao năm qua.

Chỉ có kẻ ngu mới làm chuyện này.

“Còn về chuyện liên hôn mà gia đình tôi nhắc đến, tôi không cần ai giúp, tự tôi cũng có thể giải quyết.” Kỷ Tùy nhét miếng rác vào túi, tay thọc vào túi quần, chạm đến tấm thẻ Black Gold của câu lạc bộ CC, liền kẹp nó ra giữa hai ngón tay. “Còn tấm thẻ này, cậu tự giữ lấy đi.”

Nói xong, cậu nhét thẻ vào túi áo trước ngực Chử Trầm.

Thẻ bị ngón tay ấm áp của cậu chạm qua, dù cách một lớp vải nhưng Chử Trầm vẫn có thể cảm nhận rõ ràng hơi ấm còn sót lại.

Kỷ Tùy gõ nhẹ ngón tay lên cửa kính xe, ra hiệu cho Chử Trầm mở cửa.

Cậu không cần xem tiếp bản hợp đồng này.

Chử Trầm không mở cửa xe, bình thản nói: “Giao dịch này không chỉ giúp cậu giải quyết chuyện liên hôn, mà còn giúp cậu đối phó với kỳ mẫn cảm trong tương lai khi thuốc ức chế không còn tác dụng.”

“Trong thời gian ngắn, ký hiệu kia sẽ không phai đi.”

“Thuốc ức chế lạnh lẽo đó không có tác dụng với cậu.”

Kỷ Tùy khẽ tặc lưỡi: “Tôi không thể yêu đương với một Omega để cùng vượt qua à?”

Chử Trầm dứt khoát đáp: “Cậu không thể.”

Ánh mắt hai người giao nhau, giằng co suốt mấy chục giây.

Không ai chịu nhượng bộ, rõ ràng cuộc giao dịch này đã đổ vỡ.

Kỷ Tùy không nhịn được bật cười nhạt: “Đây là thái độ của cậu khi giao dịch với tôi à? Tôi tưởng Chử Trầm cậu là một người làm ăn, biết thế nào là tiến thoái đúng lúc.”

Chử Trầm mím nhẹ đôi môi mỏng, bất chợt cất giọng: “Hôm đó cậu đưa tôi đến khách sạn, thực ra hoàn toàn có thể rời đi ngay lúc đó nhưng cậu lại cố tình dẫn dắt tôi chìm vào…”

“Nếu cậu không đồng ý giao dịch, trong năm tới cậu sẽ phải chịu đựng nỗi giày vò của kỳ mẫn cảm.”

Kỷ Tùy nhìn chằm chằm Chử Trầm, vừa giận vừa buồn cười: “Cậu đang uy hiếp tôi đấy à?”

Trong mắt người ngoài, Chử Trầm trước nay vẫn luôn là kẻ chiến thắng, cao ngạo và kiêu hãnh. Nhưng giờ phút này, hắn chỉ lặng lẽ nhìn vào mắt Kỷ Tùy, từng chữ từng chữ chậm rãi nói ra: “Tôi đang cầu xin cậu.”

Kỷ Tùy nhướng mày: “Cầu xin tôi? Cầu xin tôi cái gì?”

Chử Trầm cụp mắt, như thể đã nắm rõ điểm yếu của người ngồi ghế phụ. Giọng nói trầm lạnh vô thức hạ thấp xuống.

“Cầu xin cậu chịu trách nhiệm với tôi.”

Vài câu ngắn gọn đã đẩy Kỷ Tùy lên vị trí nắm thế chủ động trong cuộc giao dịch này.

Tính tình Kỷ Tùy ngang bướng, luôn tùy hứng, trước nay chỉ ăn mềm chứ không dùng cứng.

Rõ ràng đã chuẩn bị sẵn cả một đống lời phản bác và châm chọc Chử Trầm nhưng khi đối phương hạ mình, những lời đó lại chẳng thể thốt ra.

Mãi sau cậu mới nói được một câu: “Tôi phải chịu trách nhiệm với cậu cái gì chứ?”

Rõ ràng là cậu chịu thiệt, sao tự dưng lại thành kẻ có lỗi thế hả?

Nhưng bị kẻ thù không đội trời chung nói chuyện bằng giọng điệu yếu thế như vậy, Kỷ Tùy lại thấy cũng khá thú vị.

Chử Trầm giúp cậu nhớ lại: “Tôi cứ tưởng cậu đưa tôi đến khách sạn, lại còn cố tình phóng thích pheromone, cuối cùng nhấn mạnh rằng tôi là người bị cậu chơi, là vì muốn chiếm lợi?”

Kỷ Tùy: “…”

Cậu cười lạnh hai tiếng: “Trí tưởng tượng của cậu cũng phong phú đấy!”

Chử Trầm không đáp như ngầm đồng tình với lời cậu.

Kỷ Tùy là kiểu người mà một khi bị dỗ bằng những lời mềm mỏng thì sẽ không nói ra những câu khó nghe hay suy đoán ác ý nữa.

“Về chuyện giao dịch này.” Cậu trầm ngâm một lúc rồi đáp: “Tôi sẽ suy nghĩ.”

Cậu nhớ rằng mức độ tương thích pheromone giữa mình và Chử Trầm vốn không cao, vậy mà bây giờ lại trở thành phương thuốc duy nhất của đối phương.

Rõ ràng đây là kết quả của một loạt phản ứng do những ngày đó dây dưa mà ra.

Kỷ Tùy cũng không ngờ rằng kỳ mẫn cảm của Alpha lại có thể dẫn đến một cuộc hôn nhân.

So với tờ giấy đăng ký kết hôn lạnh lẽo, điều khiến người ta bất lực và khó chấp nhận hơn chính là việc cậu và “kẻ thù truyền kiếp” giờ lại cùng chung một con đường.

Từ giờ về sau, mỗi kỳ mẫn cảm đều phải dựa vào nhau để vượt qua.

Chuyện này có đánh chết Kỷ Tùy một tháng trước, cậu cũng không tưởng tượng nổi.

Chử Trầm bình thản hỏi: “Cậu suy nghĩ về cái gì?”

“Nếu cậu không muốn chuyện chúng ta kết hôn bị người khác biết, tôi có thể thu xếp ổn thỏa, đảm bảo chỉ dùng những phương thức khác để giải quyết việc cha cậu muốn sắp đặt hôn nhân, sẽ không để tin tức chúng ta đã kết hôn bị công khai.”

Kỷ Tùy hơi hé môi rồi lại ngậm lại: “Không phải vì chuyện đó.”

Cậu biết Chử Trầm chắc chắn sẽ không để lộ chuyện hai người đã lấy giấy chứng nhận.

Vì cậu không phải một Omega mềm mại ngọt ngào, càng không phải nửa kia lý tưởng của hắn, chẳng qua do cậu chơi xấu nên mới dẫn đến cuộc giao dịch này. Đến khi cả hai không còn cần đến nhau nữa, cuộc hôn nhân này sẽ được chấm dứt.

Chử Trầm hỏi: “Vậy thì vì cái gì?”

Điều Kỷ Tùy định nói cũng không phải là quá khó mở lời, nhưng ánh mắt cậu lại hiện lên sự bối rối và gượng gạo với đáp án đã biết trước. Cậu cố tình giả vờ hồ đồ: “Cậu nói giúp nhau vượt qua kỳ mẫn cảm, vậy giúp kiểu gì?”

Nói xong liền ngước mắt nhìn sang, bắt gặp ánh mắt Chử Trầm đang lặng lẽ quan sát mình.

Hai người nhìn nhau chừng mấy chục giây.

Chử Trầm nghiêm túc trả lời: “Nắm tay, ôm, hôn, và…”

“Làm tình.”

Hai chữ cuối cùng lăn ra từ đầu lưỡi, mang theo nhiệt độ, như một cơn gió nóng rực lướt qua.

Ngay cả một người mặt dày, không biết xấu hổ, lúc nào cũng thích chọc ghẹo Chử Trầm như Kỷ Tùy cũng bị câu nói trần trụi này làm cho mặt nóng bừng.

Tuyến thể từng bị đánh dấu âm ỉ nóng lên.

Kỷ Tùy bắt đầu tin rằng Chử Trầm nói không sai – một Alpha bị Enigma đánh dấu sẽ không thể sử dụng thuốc ức chế.

Bởi vì pheromone của Enigma quá mức mạnh mẽ, nguy hiểm và bá đạo.

 

Hết 13.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    kratos01

    Nàng yêu có số ID 5966 liên hệ với ad gấp để hỗ trợ nạp pha lê nghen, ID của nàng thiếu email nên chưa thể nạp pha lê, nàng liên lạc gấp nhaaaaaaa Nàng yêu Nguyen Doan Phuong Duyen liên lạc ad để bổ sung số ID chứ hiện ck không ghi số ID nên chưa nạp pha lê được nè. Các nàng yêu chuyển khoản ghi số ID vào giúp admin nhé, và đăng ký phải có email, nếu không thì ad không nạp được pha lê đâu ạ. Chúc các nàng đọc truyện vui vẻ <3

Trả lời

You cannot copy content of this page