Kẻ Theo Đuôi Của Nữ Phụ Ác Độc

Chương 6:

Chương trước

Chương sau

Quả nhiên.

 

Vừa lúc tôi đặt tay lên miệng Nhiếp Khương, cố gắng bịt miệng cô ấy lại để cô ấy đừng phá hoại cơ hội trở thành triệu phú của tôi.

 

Kết quả, ngay giây tiếp theo, Tề Văn đã từ góc rẽ bước ra.

 

Trên tay anh ấy còn cầm một quyển sách, vừa nhìn thấy ba người chúng tôi tụ tập một chỗ, anh ấy lập tức vứt sách chạy tới.

 

Vừa chạy anh ấy vừa chỉ trích Trần Lăng Tuyết:

 

“Cậu lại b/ắt n/ạt Nhiếp Khương nữa đúng không?”

 

Trần Lăng Tuyết – người đang đứng bên cạnh xem kịch hay – sững sờ.

 

Mãi đến khi hoàn hồn lại, vẻ mặt cô ấy liền tỏ ra cực kỳ ấm ức.

 

Lúc này, cuối cùng Nhiếp Khương cũng gạt tay tôi ra, cùng nam chính đứng chung một chiến tuyến.

 

Khung cảnh này một lần nữa đâm sâu vào trái tim của Trần Lăng Tuyết.

 

Nhìn thấy gương mặt nhỏ bé của vị thần tài có vẻ không vui, lại nghĩ đến việc cô ấy vừa hứa tặng tôi một căn biệt thự trị giá hàng chục triệu.

 

Với tư cách là một kẻ theo đuôi trung thành, tôi quyết đoán đảm nhận vai trò người hòa giải có miệng lưỡi ngọt ngào.

 

Ngay lúc Tề Văn định mở miệng trách móc lần nữa, tôi liền lấy từ túi ra một mẩu bánh mì, nhét thẳng vào miệng anh ấy.

 

“Cậu im miệng đi.”

 

“Vừa rồi là tôi bịt miệng Nhiếp Khương đấy, cậu muốn trách thì trách tôi!”

 

Tôi chỉ là một kẻ theo đuôi tép riu.

 

Bị nam chính hiểu lầm cũng chẳng sao, dù gì thì cũng chẳng mất miếng thịt nào.

 

Ngược lại, còn có thể ghi điểm trong lòng Trần Lăng Tuyết.

 

Hà cớ gì mà không làm?

 

Nhưng quả nhiên, đầu óc của nam chính có một logic rất kỳ quái.

 

Ánh mắt nhìn tôi của Tề Văn vẫn đầy thiện ý, thậm chí anh ấy còn nghiêm túc lắc đầu:

 

“Không. Nếu không phải do cô ấy sai khiến, sao cậu có thể làm chuyện này?”

 

Nghe cũng khá hợp lý, nhưng trên thực tế, tôi bịt miệng nữ chính chẳng phải vì Trần Lăng Tuyết, mà đơn giản là tôi không muốn cô ấy phá hoại cơ hội kiếm tiền của mình mà thôi.

 

Không liên quan dù chỉ nửa xu đến Trần Lăng Tuyết.

 

Mồm nhanh hơn não, tôi lỡ buột miệng mắng:

 

“Cậu bị điên à?”

 

Tôi: “…”

 

Tôi cũng rất khổ tâm.

 

Mỗi ngày bị Trần Lăng Tuyết mắng chửi, lâu dần tôi cũng học được không ít câu chửi thẳng mặt.

 

Nhiếp Khương nhìn thấy tôi mắng Tề Văn, lập tức không ngồi yên được nữa. 

 

Cô ấy liền đứng chắn trước mặt nam chính, đúng như mong muốn của tôi, bắt đầu chỉ trích tôi:

 

“Lâm Bối Bối, sao cậu có thể cúi đầu chỉ vì mấy đồng tiền bẩn thỉu đó?”

 

Căn biệt thự trị giá hàng chục triệu.

 

Mấy đồng tiền bẩn thỉu?

 

Tôi nhìn Nhiếp Khương, khẽ mỉm cười:

 

“Cậu cũng bị điên.”

 

Cậu không kiếm tiền.

 

Vậy cũng đừng cản tôi kiếm tiền chứ!

 

7

 

Kết cục tất nhiên là tan rã trong không vui.

 

Bị người mà mình hằng mong nhớ hiểu lầm, lại còn tận mắt chứng kiến anh ấy và Nhiếp Khương tay trong tay rời đi.

 

Trần Lăng Tuyết cứng rắn kéo tôi lại, bắt tôi lắng nghe tiếng trái tim cô ấy vỡ nát.

 

Đầu tôi bị ép sát vào trước ngực cô ấy, nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ đầy sức sống.

 

Nói thật nhé.

 

Không cần làm quá đến vậy đâu.

 

Dù sao thì, giữa phố xá đông người mà làm động tác thế này, thật sự rất dễ gây hiểu lầm.

 

Đặc biệt là ở bên kia đường, có một cô gái lén lút giơ điện thoại lên chụp hình, trên mặt gần như viết bốn chữ “Tôi ship cặp này!”

 

Thật sự đau đầu.

 

Nhưng Trần Lăng Tuyết vẫn còn chìm đắm trong nỗi bi thương của cô ấy.

 

Khi màn đêm buông xuống, cô ấy dứt khoát kéo tôi vào một quán rượu ven đường.

 

Cô ấy vung tay lên, hào sảng gọi cả một bàn đầy rượu.

 

“Hôm nay không say không về, cậu nhất định phải cùng tôi khóc một trận!”

 

Nói xong, cô ấy liền túm lấy vạt áo tôi để lau nước mũi.

 

Tôi cũng muốn khóc.

 

Bộ quần áo này giá cả chục ngàn đấy!

 

Nhưng rồi tôi lại nghĩ lại.

 

Nước mũi của thần tài, chắc cũng có thể phù hộ tôi phát tài đi?

 

Tôi run rẩy ngồi vào một góc, nhìn Trần Lăng Tuyết uống hết chai này đến chai khác.

 

Trong lúc đó, tôi cũng từng định mở miệng can ngăn vài lần.

 

Nhưng cứ mỗi lần tôi lên tiếng, cô ấy lại quắc mắt lườm tôi một cái.

 

Thần tài nổi giận.

 

Kẻ theo đuôi cũng chịu không nổi.

 

Hết Chương 6:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page