Chương 2:
07/03/2025
Chương 3:
07/03/2025
Chương 4:
07/03/2025
Chương 5:
07/03/2025
Chương 6:
07/03/2025
Chương 7:
07/03/2025
Chương 8:
07/03/2025
Chương 1:
07/03/2025
Chương 9:
10/03/2025
Chương 10:
10/03/2025
Chương 11:
10/03/2025
Chương 12:
10/03/2025
Chương 13:
10/03/2025
Chương 14:
10/03/2025
Chương 15:
10/03/2025
Chương 16:
10/03/2025
Chương 17:
10/03/2025
Thầy ấy từng là giáo viên thể dục, cao tận 1m89, dựa vào đôi chân dài, thẳng thừng chen qua đám đông.
Sau đó, thầy cứ thế mà xách Trần Lăng Tuyết và Nhiếp Khương lên, y hệt như xách hai con gà con.
Mỗi bên một người.
Y như cách Vương Mẫu nương nương dùng trâm tách Ngân Hà, chia hai phe ra hẳn hoi.
Một tổ quạ, một phong cách non-mainstream.
Bất cứ ai nhìn vào cũng chẳng thể tin được đây chính là nữ chính và nữ phụ ác độc trong thế giới này.
Thấy Trần Lăng Tuyết có dấu hiệu muốn xông lên lần nữa, tôi vội kéo cô ấy lại, rồi đưa chai nước trong túi cho cô ấy.
Chửi nhau lâu như vậy, chắc chắn khát nước.
Là một kẻ theo đuôi chu đáo, tôi nhanh chóng vặn nắp chai, chuẩn bị cho cô ấy uống một ngụm để hạ hỏa.
Trần Lăng Tuyết đang trong cơn tức giận, không nói hai lời liền giật chai nước từ tay tôi, sau đó ném thẳng về phía Nhiếp Khương.
Nhiếp Khương đã luyện được phản xạ nhanh nhạy nhờ thường xuyên đấu đá với Trần Lăng Tuyết.
Cô ấy nghiêng người sang trái, chai nước khoáng đã mở nắp kia liền bay thẳng vào trán giáo viên phụ đạo.
Chai nước năm tệ, nhưng lại làm ướt hết quần áo của thầy.
Lộ ra bên trong chiếc áo ba lỗ mỏng tang.
Mặt giáo viên phụ đạo tối sầm lại.
Nhưng Trần Lăng Tuyết chẳng quan tâm đến chuyện đó, vẫn tiếp tục chỉ vào mặt Nhiếp Khương mà mắng xối xả:
“Anh Văn vốn không để mắt đến loại con gái như cô, cô mau cút đi cho tôi!”
Chỉ một câu này thôi.
Tôi đã có thể đoán ra toàn bộ diễn biến sự việc.
Trần Lăng Tuyết đội nắng đến sân bóng rổ, vốn dĩ là để cổ vũ cho anh Văn của cô ấy.
Nhưng khổ nỗi nữ chính có hào quang nhân vật chính, anh Văn trên sân bóng lại chỉ chăm chăm nhìn về phía Nhiếp Khương.
Thêm cả đám cầu thủ bên cạnh hùa theo.
Hai người họ mập mờ không rõ, khiến trái tim của Trần Lăng Tuyết bị đâm một nhát sâu hoắm.
Đã cầm kịch bản nữ phụ ác độc trong tay, tất nhiên Trần Lăng Tuyết sẽ không ngần ngại phát điên ngay tại chỗ, chẳng chừa cho Nhiếp Khương chút mặt mũi nào.
Mà Nhiếp Khương, với tư cách là nữ chính chính trực, căm ghét cái ác và kiên cường lương thiện.
Tất nhiên cũng không chịu khuất phục trước thế lực tà ác.
Thế là hai người lao vào đánh nhau.
Một người túm tóc, một người véo eo.
Bạn học xung quanh nhìn mà tán thưởng không thôi.
Hiện tại cốt truyện của cuốn sách này vẫn đang ở giai đoạn đầu, theo như kết cấu “trước thấp sau cao” thì giáo viên phụ đạo sẽ đứng ra che chắn cho Trần Lăng Tuyết, sau đó quay sang trách móc Nhiếp Khương:
“Từ lúc khai giảng đến giờ, em đã gây ra bao nhiêu chuyện rồi? Còn muốn tốt nghiệp nữa không?”
Giáo viên phụ đạo công khai thiên vị.
Chỉ là ánh mắt nhìn Trần Lăng Tuyết cũng chẳng mấy thiện cảm.
Dù sao cũng chẳng ai thích một tiểu thư kiêu ngạo, mở miệng ra là mắng người như cô ấy.
Nhưng không còn cách nào khác.
Tiểu thư nhà giàu, không vừa ý là sẵn sàng hiến tặng cả tòa nhà cho trường mà.
Giáo viên phụ đạo đương nhiên phải đứng về phía Trần Lăng Tuyết.
Sự thiên vị trắng trợn này khiến mắt Nhiếp Khương đỏ bừng, cô ấy ôm mặt, chạy khỏi sân thể dục.
Giành được thắng lợi áp đảo trong trận chiến này, Trần Lăng Tuyết siết chặt lấy cánh tay tôi, hận không thể bấu móng tay vào da thịt tôi.
“Lâm Bối Bối, cậu nói xem tôi với Nhiếp Khương ai đẹp hơn?”
Không phải cùng một kiểu đẹp.
Nhưng đều là đại mỹ nhân, có thể xem như ngang tài ngang sức.
Bằng không, cô ấy cũng chẳng thể làm nữ phụ ác độc.
Nhưng tôi có thể nói thật không?
Nhớ lại chiếc túi hàng hiệu mà Trần Lăng Tuyết tùy tiện ném cho tôi hai hôm trước, nhân viên cửa hàng nhìn sơ qua, ước tính khoảng hơn trăm ngàn.
Vậy nên…
“Cậu đẹp hơn.”
Tôi hoàn toàn không nói dối.
Thần Tài, chẳng phải cũng rất đẹp sao? Hơn nữa còn là kiểu tỏa sáng lấp lánh.
Trần Lăng Tuyết hài lòng, cuối cùng khóe môi cũng cong lên hình thành một nụ cười.
Nhưng không biết nghĩ đến chuyện gì, cô ấy lại lập tức xụ mặt xuống, hỏi tiếp:
“Thế tại sao anh Văn không thích tôi?”
You cannot copy content of this page
Bình luận