Kế Hoạch Hoàn Hảo

Chương 9:

Chương trước

Chương sau

Tỉnh dậy, tôi xuống nhà tìm anh.

 

Trong bếp, một người đàn ông mặc áo ngủ bằng lụa, đeo tạp dề, bận rộn nấu nướng.

 

Anh thành thạo rửa rau, cắt thái, xào nấu.

 

Hình ảnh này khiến tôi có cảm giác như mọi thứ đã trở lại như trước kia.

 

Anh quay đầu lại, lúc này mới thấy tôi, mỉm cười nói: “Chờ chút, sắp xong rồi.”

 

Anh không cho tôi giúp, đuổi tôi ra khỏi bếp.

 

Chẳng mấy chốc, mùi thức ăn thơm lừng đã bay ra từ phòng bếp.

 

Trên bàn toàn là những món tôi thích ăn.

 

Anh thực sự yêu tôi còn nhiều hơn tôi tưởng.

 

19.

 

Tôi phát hiện ra Hạ Nam Tu đúng là một tên đàn ông hay ghen vô đối.

 

Vương Lâm Thành vì tôi mà bị điều sang bộ phận khác, tài xế mới bị thay bằng một bác trung niên.

 

Có lần tôi tình cờ gặp Vương Lâm Thành trong công ty, định lên tiếng chào hỏi.

 

Anh ta nhìn thấy tôi thì lập tức quay đầu bỏ chạy.

 

Chắc anh ta không ngờ rằng đồng minh năm xưa hóa ra lại là gián điệp.

 

… 

 

Hạ Nam Tu luôn muốn đưa tôi về ra mắt bố mẹ anh, nhưng tôi biết thân phận hai chúng tôi quá chênh lệch nên cứ viện cớ trì hoãn.

 

Huống hồ, nếu họ biết năm xưa chính vì tôi mà Hạ Nam Tu bỏ nhà ra đi, e rằng sẽ ghét tôi đến tận xương tủy.

 

Không ngờ, cái ngày đó vẫn đến, mà còn xuất hiện trong một tình huống đáng xấu hổ đến mức muốn độn thổ.

 

… 

 

Ở nhà, Hạ Nam Tu có thể động dục bất cứ lúc nào.

 

Chúng tôi đang quấn lấy nhau trên sofa, thì cửa đột nhiên mở ra, một cặp vợ chồng trung niên xuất hiện ngay trước mặt.

 

“Thảo nào dạo gần đây con không chịu về nhà, hóa ra là như vậy à?”

 

Mẹ Hạ liếc anh một cái đầy trách móc.

 

Lòng bàn tay tôi bắt đầu đổ mồ hôi, hình tượng của tôi xong rồi!

 

Hạ Nam Tu ôm chặt vai tôi, có lẽ cảm nhận được sự căng thẳng của tôi, giọng anh mang chút trách móc: “Mẹ, đừng dọa Noãn Noãn.”

 

Khẽ véo anh một cái, anh muốn hại chết tôi à?

 

Tôi cẩn thận quan sát phản ứng của mẹ Hạ.

 

Nhưng bà ấy không những không tức giận, mà còn mỉm cười: “Chưa cưới mà đã quên mẹ rồi. Noãn Noãn, đừng để ý đến tên đàn ông xấu xa này, đi nào, bác gái dẫn con đi dạo phố.”

 

Chắc tôi xem phim truyền hình nhiều quá, cứ tưởng gia đình hào môn đều kiêu ngạo và khó gần.

 

Nhưng họ lại dễ tính hơn nhiều người tôi từng gặp.

 

Mẹ Hạ liên tục bảo tôi thử hết thứ này đến thứ khác.

 

Những món thấy đẹp, bà ấy đều mua hết.

 

Sau đó, khi đi mệt rồi, bà ấy lại dẫn tôi đi làm đẹp, kể với tôi rằng thực ra họ đã biết đến tôi từ lâu.

 

Khoảng thời gian đầu sau khi Hạ Nam Tu trở về, anh vùi đầu vào công việc.

 

Ban đầu họ còn mừng rỡ, nhưng chẳng bao lâu sau liền nhận ra có điều gì đó không ổn.

 

Mỗi lần xã giao, anh luôn uống rượu như muốn liều mạng, cuối cùng say khướt trở về nhà, miệng cứ lẩm bẩm nhắc đến tên tôi, còn nói mình bị bỏ rơi.

 

Tôi chột dạ, không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ Hạ.

 

Bà ấy lại vỗ nhẹ lên tay tôi.

 

“Tốt lắm, cô gái. Thằng nhóc này trước giờ chưa từng chịu thua ai, đây là lần đầu tiên nó gặp trở ngại.” 

 

“Bình thường bác bị nó chọc tức muốn chết, cuối cùng cũng có người trị được nó rồi.”

 

Tôi siết chặt tay, khẽ nói: “Bác gái, thực ra cháu luôn yêu Hạ Nam Tu.”

 

“Bác biết, sau đó bác đã cho người điều tra về con. Khi phát hiện ra trước đây con không hề ghét bỏ nó lúc còn ăn bám, bác liền hiểu rằng chắc chắn con yêu nó thật lòng.”

 

Mẹ Hạ còn tiết lộ với tôi, lý do tôi bị công ty cũ sa thải cũng là do một tay Hạ Nam Tu gây ra.

 

Tốt lắm, tên này còn khiến tôi lo lắng cả một thời gian dài!

 

… 

 

Buổi tối, tôi chất vấn Hạ Nam Tu.

 

Anh vừa hôn tôi không ngừng vừa dỗ dành: “Noãn Noãn, đừng giận mà.”

 

Cuối cùng, dĩ nhiên vẫn là cãi nhau đầu giường, làm hòa cuối giường.

 

20.

 

Hôn lễ của chúng tôi được tổ chức vào mùa hè năm sau.

 

Từ đó, câu chuyện của tôi lan truyền khắp các công ty — Kế hoạch nghề nghiệp cứ nói lớn vào, biết đâu lại thành sự thật.

 

Mãi đến năm thứ ba sau khi kết hôn, tôi mới mang thai.

 

Hạ Nam Tu là một người đàn ông có ham muốn rất mạnh.

 

“Phì…” 

 

Tôi lén cười, chắc chắn anh không thể hiểu nổi tại sao rõ ràng đã làm đủ biện pháp mà vẫn trúng được.

 

Dĩ nhiên là tôi đã lén giở trò, nếu không thì với tính cách của anh, tuyệt đối không muốn tôi mang thai sớm.

 

Cuối cùng, tôi sinh một bé trai, toàn bộ sự chú ý đều dồn vào con.

 

Hạ Nam Tu còn ghen với chính con trai mình.

 

Anh gửi con về nhà ông bà nội, rồi lập tức kéo tôi đi du lịch nước ngoài.

 

Vừa bước vào khách sạn, anh đã không kìm được mà hôn tôi ngấu nghiến.

 

Anh kéo tay tôi đặt lên thắt lưng của mình: “Vợ à, giúp anh đi.”

 

Khoảng thời gian này anh đã nhịn quá lâu rồi.

 

Tôi ngoan ngoãn cởi thắt lưng, hơi thở anh dần trở nên nặng nề.

 

Vừa hôn tôi, anh vừa bế tôi đặt xuống giường.

 

Trên giường có một đĩa hoa quả.

 

Hạ Nam Tu cầm một quả dâu tây đưa vào miệng tôi, sau đó, anh cắn nửa còn lại.

 

Nước dâu tây ngọt lịm chảy xuống từ khóe môi hai người.

 

Môi chạm môi một cách tự nhiên, hương vị ngọt ngào vẫn vương vấn giữa răng môi.

 

Tay tôi nghịch ngợm vẽ vòng tròn trên lồng ngực rắn chắc của anh.

 

Hành động của Hạ Nam Tu ngày càng mãnh liệt, nhiệt độ trong không khí cũng dần tăng lên, hơi thở dần trở nên hỗn loạn.

 

Hai bóng dáng quấn lấy nhau, chìm trong ánh trăng vàng nhạt ngoài cửa kính.

 

Hết.

 

Hết Chương 9:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page