Kế Hoạch Hoàn Hảo

Chương 8:

Chương trước

Chương sau

Thế giới bỗng chao đảo, tôi theo bản năng ôm chặt lấy cổ anh, hai chân quấn chặt quanh eo anh.

Anh dùng đôi tay dài của mình đỡ lấy hai bên hông tôi, còn cố tình bóp chặt phần thịt mềm.

Tư thế xấu hổ này khiến tôi chỉ muốn tìm lỗ mà chui xuống.

“Anh mau thả tôi ra!”

Hạ Nam Tu vẫn ôm chặt tôi, ngồi xuống giường.

Anh vùi đầu vào cổ tôi, thở dài một hơi: “Noãn Noãn, lần này anh sẽ không bao giờ buông tay em nữa. Nếu em không thể có được người em thích, vậy hãy ở bên anh đi.”

Nói thật, bảo tôi không cảm động thì chắc chắn là nói dối.

Một người cao cao tại thượng như Hạ Nam Tu vậy mà lại chịu ấm ức, thậm chí chấp nhận việc tôi thích người khác.

Tôi cũng thở dài, vòng tay ôm lấy anh: “Hạ Nam Tu, nếu bây giờ em nói rằng cái người em thích trước đây là giả, anh có tin không?”

Tôi lập tức bị đẩy ra, anh kích động ôm lấy mặt tôi: “Thật sao?”

Tôi giải thích lại mọi chuyện.

Anh tức giận mắng tôi ngốc, khiến anh phải buồn suốt một khoảng thời gian dài.

Tôi cũng hỏi anh tại sao trước đây không nói thật về thân phận của mình, mà lại tìm đến tôi trong bộ dạng nghèo túng.

Hóa ra khi đó, vì tôi, anh đã chống lại cuộc hôn nhân do gia tộc sắp đặt, chạy đến tìm tôi trong tình trạng tay trắng.

Vậy mà lúc đó, tôi lại đuổi anh đi. 

Cảm giác tội lỗi trong lòng càng nặng hơn.

May mắn là sau này gia đình thấy anh kiên quyết như vậy nên đã nhượng bộ, anh thuận lợi trở về nhà.

“Nếu hiểu lầm đã được giải quyết, vậy đừng lãng phí thời gian nữa.”

“Nhưng anh chưa ngủ cả đêm rồi, chờ một ch…”

Còn chưa nói hết câu, anh đã kéo tôi sát lại, bàn tay siết chặt sau gáy tôi, tham lam hôn lấy môi tôi.

Cuối cùng, dưới sự cầu xin thảm thiết của tôi, anh mới chịu dừng lại.

18.

Tôi tỉnh dậy giữa những tiếng cười nói vui vẻ, đưa tay sờ sang bên cạnh, chỗ trống đã lạnh đi từ lâu.

Chợt nhớ ra mình vẫn đang ở nhà, tôi vội vàng ngồi dậy.

Vừa mở cửa phòng, tôi đã thấy bố mẹ mình và Hạ Nam Tu đang ngồi quanh bàn ăn sáng, vui vẻ như một gia đình thật sự.

Tôi bị anh kéo xuống ngồi bên cạnh. 

Rốt cuộc đây là nhà ai vậy chứ?

Trước khi đưa tôi trở về thành phố A, Hạ Nam Tu còn mua cả đống quà mang đến nhà tôi, nói lần sau sẽ đến thăm chính thức.

Nếu không phải tôi viện cớ còn có việc cần làm, mẹ chắc chắn sẽ giữ hai chúng tôi ở lại.

… 

Tôi phát hiện hướng xe của Hạ Nam Tu không phải đang đi về phòng trọ của tôi.

“Anh muốn đưa em đi đâu?”

Anh cười đầy bí ẩn: “Đưa em đi xem nhà tân hôn của chúng ta.”

Tôi trừng mắt nhìn anh: “Ai nói sẽ gả cho anh chứ? Mau quay xe lại!”

“Em đã là người của anh rồi, còn chạy đi đâu được nữa?”

Bộ dạng đắc ý của anh trông thật khó ưa.

Chiếc xe tăng tốc rẽ sang hướng khác.

Bước vào căn nhà, tôi nhìn thấy mọi đồ trang trí bên trong đều giống hệt những gì mình từng tưởng tượng với anh trước đây.

Mũi cay xè, tôi xoay người ôm chặt lấy anh.

“Hạ Nam Tu, tại sao anh lại đối xử tốt với em như vậy?”

Anh cũng siết chặt vòng tay ôm lấy tôi.

“Bởi vì em xứng đáng với những điều tốt nhất.”

Cảm động quá, tôi hôn lên môi anh.

Nhưng ngay sau đó, anh lập tức đảo khách thành chủ, bế bổng tôi đặt lên bàn ăn, đôi chân rắn rỏi của anh chen vào giữa hai chân tôi.

Tôi vội vàng chống tay lên ngực anh: “Không được, hôm nay tha cho em đi.”

Thắt lưng vẫn còn đau nhức đây này.

Anh nhẹ nhàng vén tóc tôi ra sau tai, giọng nói đã khàn đi vì dục vọng: “Chính em là người quyến rũ anh trước.”

Nói xong, anh cúi xuống hôn tôi.

Tôi nức nở, còn định nói gì đó, nhưng bàn tay anh đã trượt xuống eo, không ngừng vuốt ve.

Tôi rất nhanh đã đầu hàng.

Từ bàn ăn đến ghế sofa rồi lại đến giường…

Khi mọi chuyện kết thúc, trời đã tối hẳn.

Anh nhẹ nhàng hôn lên trán tôi, bảo tôi ngủ tiếp.

Tôi hoàn toàn kiệt sức, nhắm mắt lại rồi chìm vào giấc ngủ.

Hết Chương 8:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page