Chương 1:
03/06/2025
Chương 2:
03/06/2025
Chương 3:
03/06/2025
Chương 4:
04/06/2025
Chương 5:
04/06/2025
Chương 6:
04/06/2025
Chương 7:
05/06/2025
Chương 8:
05/06/2025
Chương 9:
05/06/2025
Chương 10:
06/06/2025
Chương 11:
06/06/2025
Chương 12:
06/06/2025
Chương 13:
07/06/2025
Chương 14:
07/06/2025
Chương 15:
07/06/2025
Chương 16:
08/06/2025
Chương 17:
08/06/2025
Chương 18:
08/06/2025
Chương 19:
09/06/2025
Chương 20:
09/06/2025
Chương 21:
09/06/2025
Chương 22:
10/06/2025
Chương 23:
10/06/2025
Chương 24:
10/06/2025
Chương 25:
11/06/2025
Chương 26:
11/06/2025
Chương 27:
11/06/2025
Chương 28:
12/06/2025
Chương 29:
12/06/2025
Chương 30:
12/06/2025
Chương 31:
13/06/2025
Chương 32:
13/06/2025
Chương 33:
13/06/2025
Chương 34:
16/06/2025
Chương 35:
16/06/2025
Chương 36:
16/06/2025
Chương 37:
17/06/2025
Chương 38:
17/06/2025
Chương 39:
17/06/2025
Chương 40:
18/06/2025
Chương 41:
18/06/2025
Chương 42:
18/06/2025
Chương 43:
19/06/2025
Chương 44:
19/06/2025
Chương 45:
19/06/2025
Chương 46:
22/06/2025
Chương 48:
22/06/2025
Chương 47:
22/06/2025
Chương 49:
22/06/2025
Chương 50:
22/06/2025
Chương 51:
23/06/2025
Chương 52:
23/06/2025
Chương 53:
23/06/2025
Chương 54:
23/06/2025
Chương 55:
23/06/2025
Chương 56:
25/06/2025
Chương 57:
25/06/2025
Chương 58:
25/06/2025
Chương 59:
25/06/2025
Chương 60:
25/06/2025
Chương 61:
26/06/2025
Chương 62:
26/06/2025
Chương 63:
26/06/2025
Chương 64:
26/06/2025
Chương 65:
26/06/2025
Chương 66:
28/06/2025
Chương 67:
28/06/2025
Chương 68:
28/06/2025
Chương 69:
28/06/2025
Chương 70:
28/06/2025
Chương 71:
29/06/2025
Chương 72:
29/06/2025
Chương 74:
29/06/2025
Chương 73:
29/06/2025
Chương 75:
29/06/2025
Chương 76:
30/06/2025
Chương 77:
30/06/2025
Chương 78:
30/06/2025
Chương 79:
30/06/2025
Chương 80:
30/06/2025
Chương 81:
02/07/2025
Chương 82:
02/07/2025
Chương 83:
02/07/2025
Chương 84:
02/07/2025
Chương 85:
02/07/2025
Chương 86:
03/07/2025
Chương 87:
03/07/2025
Chương 88:
03/07/2025
Chương 89:
03/07/2025
Chương 90:
03/07/2025
Chương 91:
04/07/2025
Chương 92:
04/07/2025
Chương 93:
04/07/2025
Chương 94:
04/07/2025
Chương 95:
04/07/2025
Kỳ Dương Thiên nhíu mày: “Bọn tôi đâu có gọi món gà xào ớt đâu.”
Hơn nữa trong thực đơn căn-tin cũng chẳng thấy có món này.
Lý Nhị Cẩu lau tay, đáp: “Thầy Quý gửi tới đấy. Nói là hai cậu mới tới núi Hi Dương, chắc chưa quen đồ ăn ở đây, nên tặng chút món quê nhà.”
Thuận Úc sững người nhìn đĩa gà xào ớt, không nhịn được mà lẩm bẩm: “Hôm nay là Tết à? Trước đây mỗi dịp Tết mới được ăn thịt gà. Người ở núi Tiểu Hàn thích ăn cay, nên nhà nào cũng làm món này. Tôi không có nhà, Tiểu Thiên liền dắt tôi đi ăn từ đầu làng đến cuối làng, mỗi nhà một vị khác nhau.”
Những miếng thịt gà vàng ruộm được phủ đầy ớt đỏ rực, hương thơm nồng nàn lan tỏa, kéo theo cả ký ức thời xưa ăn chực khắp núi Tiểu Hàn.
Kỳ Dương Thiên lặng lẽ đẩy đĩa gà xào ớt về phía Thuận Úc, nhét cho hắn ta một đôi đũa, nói: “Ăn lúc còn nóng đi, nguội rồi dễ đau bụng lắm đấy.”
Giọng điệu của anh ta vẫn còn cứng ngắc, nhưng đã dịu hơn so với lúc nãy nhiều rồi.
Kỳ Dương Thiên nghĩ, mình đang giận dỗi với một đứa nhỏ bị nhốt nhiều năm thì được gì chứ? Nếu không nhờ Thuận Úc, anh ta thậm chí còn chẳng chắc mình có được sinh ra không.
Cái gọi là nhân quả luân hồi, có lẽ chính là như vậy—Thuận Úc đã cho anh ta cơ hội được ra đời, nên bây giờ anh ta phải chịu đựng sự trái tính trái nết của thằng nhóc này.
“Cái này là thầy giáo đưa cho cậu.” Thuận Úc nói.
Kỳ Dương Thiên: “Vậy thì giờ tôi đưa lại cho ngài.”
Thuận Úc ngây người nhìn anh ta—người này thật hào phóng, đến cả món gà xào ớt mà một năm mới được ăn một lần cũng sẵn sàng nhường cho mình.
Hắn ta nhớ lại chuyện mình vừa mới vô lý cáu gắt, cảm thấy hơi xấu hổ, cúi đầu nói: “Tôi không nghi ngờ cậu, chỉ là thấy bị yêu quái lặng lẽ trộm mất đồ quá mất mặt, nên mới trút giận lên cậu, xin lỗi.”
“Lần sau không được như vậy nữa.”
“Ừ.”
Lúc này Thuận Úc mới cầm đũa lên. Trước đây lương thực ít ỏi, dân làng còn chẳng đủ ăn, hắn ta chỉ có thể nhân dịp lễ Tết mới dám tới nhà người khác xin ít đồ ăn, nhân tiện hưởng chút không khí năm mới. Cũng vì thế đến tận bây giờ hắn ta vẫn không quen dùng đũa.
Hắn ta loay hoay gắp mấy lần mới kẹp được một miếng thịt gà, sau đó quay đầu, khẽ nở nụ cười với Kỳ Dương Thiên.
Kỳ Dương Thiên thấy vậy, tán thưởng: “Giỏi lắm.”
Thuận Úc lúc này mới bỏ miếng gà xào ớt vào miệng, vị cay bùng nổ nơi đầu lưỡi—đó chính là hương vị của năm mới.
Hắn ta đẩy đĩa gà xào ớt về phía Kỳ Dương Thiên, nói: “Cậu cũng ăn đi.”
Bầu không khí lại trở nên hòa thuận.
Quý Minh Hi và Lý Nhị Cẩu đứng phía sau tấm kính thủy tinh, mỉm cười đầy hiền hòa—trẻ con thật dễ dỗ, chỉ cần có đồ ngon là có thể làm hòa với nhau ngay.
Kỳ Dương Thiên cũng gắp một miếng, nhưng đúng lúc đó, dị biến đột ngột xảy ra: hai đĩa thức ăn trên bàn như bị ai đó hút đi từ xa, cả cái đĩa cũng biến mất sạch sẽ, thậm chí miếng gà xào ớt vừa mới gắp lên còn chưa kịp đưa vào miệng cũng không thoát khỏi số phận bị “bốc hơi”.
Yêu quái không cần ăn, thứ chúng hấp thu là ký ức ẩn trong thức ăn. Nhưng con người thì khác, không ăn sẽ chết đói mất!
Thuận Úc dẫm lên ghế, nhảy vọt qua cửa sổ. Hắn ta muốn xem thử, là yêu quái phương nào dám cướp thức ăn của tiểu đệ hắn ta ngay trước mặt Yêu Vương này!
Quý Minh Hi vẫn luôn theo dõi tình hình bên này, lập tức cũng phóng ra theo.
Con yêu đó tỏa ra khí tức cực kỳ yếu ớt, vừa rời khỏi phòng là cả hai người liền không thể cảm nhận được sự tồn tại của nó nữa. Thuận Úc giận đến nghiến răng ken két, hậm hực đá mạnh một cú vào bồn cây bên cạnh.
Lùm cây xanh rì rung lên bần bật, duy chỉ có một chỗ là đứng yên như không bị gì.
Quý Minh Hi tinh mắt phát hiện điểm bất thường, liền bước tới vạch tán cây ra—bên trong là một đứa bé mập mạp trông chỉ chừng bốn, năm tuổi.
Yêu quái đó mặc một bộ đồ màu xanh lá, thân hình tròn vo với cái bụng phình to, đôi mắt ngây dại, kiểu tóc bổ luống kiểu đầu dưa hấu khiến nó trông càng thêm ngốc nghếch và tròn trịa.
Nhìn có vẻ chạy không nhanh lắm, chỉ là vì người nhỏ nên dễ lẩn trong mấy bụi cây mà thôi.
Sau khi bị Quý Minh Hi phát hiện, đứa nhỏ cũng không giãy giụa, chỉ lặng lẽ nhìn về phía trước bằng đôi mắt ngơ ngác, rồi thở ra một hơi: “Đói…”
“Đói thì tại sao lại ăn trộm đồ ăn của tiểu đệ tôi? Vừa nãy chỗ đó là nhà ăn đấy, muốn ăn thì cứ tới đó mà xin.” Thuận Úc cũng đau đầu, thằng nhóc này đần độn thế này, đánh thì thấy như bắt nạt trẻ con, mắng thì có vẻ nó chẳng hiểu gì.
“Đói.” Đứa bé lại yếu ớt lặp lại.
Thuận Úc có thể chắc chắn: những gì hắn nói, thằng nhóc này chẳng hiểu được chữ nào.
Quý Minh Hi bèn hỏi: “Vậy em muốn ăn gì?”
You cannot copy content of this page
Bình luận