Danh sách chương

Chương 1:

03/06/2025

Chương 2:

03/06/2025

Chương 3:

03/06/2025

Chương 4:

04/06/2025

Chương 5:

04/06/2025

Chương 6:

04/06/2025

Chương 7:

05/06/2025

Chương 8:

05/06/2025

Chương 9:

05/06/2025

Chương 10:

06/06/2025

Chương 11:

06/06/2025

Chương 12:

06/06/2025

Chương 13:

07/06/2025

Chương 14:

07/06/2025

Chương 15:

07/06/2025

Chương 16:

08/06/2025

Chương 17:

08/06/2025

Chương 18:

08/06/2025

Chương 19:

09/06/2025

Chương 20:

09/06/2025

Chương 21:

09/06/2025

Chương 22:

10/06/2025

Chương 24:

10/06/2025

Chương 23:

10/06/2025

Chương 25:

11/06/2025

Chương 26:

11/06/2025

Chương 27:

11/06/2025

Chương 28:

12/06/2025

Chương 29:

12/06/2025

Chương 30:

12/06/2025

Chương 31:

13/06/2025

Chương 32:

13/06/2025

Chương 33:

13/06/2025

Chương 34:

16/06/2025

Chương 35:

16/06/2025

Chương 36:

16/06/2025

Chương 37:

17/06/2025

Chương 38:

17/06/2025

Chương 39:

17/06/2025

Chương 40:

18/06/2025

Chương 41:

18/06/2025

Chương 42:

18/06/2025

Chương 43:

19/06/2025

Chương 44:

19/06/2025

Chương 45:

19/06/2025

Chương 46:

22/06/2025

Chương 47:

22/06/2025

Chương 48:

22/06/2025

Chương 49:

22/06/2025

Chương 50:

22/06/2025

Chương 51:

23/06/2025

Chương 53:

23/06/2025

Chương 52:

23/06/2025

Chương 54:

23/06/2025

Chương 55:

23/06/2025

Chương 56:

25/06/2025

Chương 57:

25/06/2025

Chương 58:

25/06/2025

Chương 59:

25/06/2025

Chương 60:

25/06/2025

Chương 61:

26/06/2025

Chương 62:

26/06/2025

Chương 63:

26/06/2025

Chương 64:

26/06/2025

Chương 65:

26/06/2025

Chương 66:

28/06/2025

Chương 67:

28/06/2025

Chương 68:

28/06/2025

Chương 69:

28/06/2025

Chương 70:

28/06/2025

Chương 71:

29/06/2025

Chương 72:

29/06/2025

Chương 73:

29/06/2025

Chương 74:

29/06/2025

Chương 75:

29/06/2025

Chương 76:

30/06/2025

Chương 77:

30/06/2025

Chương 78:

30/06/2025

Chương 79:

30/06/2025

Chương 80:

30/06/2025

Học Sinh Của Tôi Lại Không Phải Người?!

Chương 60:

Chương trước

Chương sau

“Em thấy thầy đâu có khổ sở gì đâu, còn có vẻ rất tận hưởng ấy chứ…” Thuận Úc không nhịn được lẩm bẩm. 

Bảo là ép Quý Minh Hi thì hắn ta cũng nhận rồi, nhưng thầy giáo này sau khi bị thôi miên thì chẳng làm gì giống người bình thường cả, toàn phát huy dục vọng cá nhân đến mức tối đa. 

Hắn ta muốn ép thầy hủy bài tập mà không được, còn bị kèm cặp riêng vì đứng quá gần. Nói ai thảm chứ hắn ta mới là người thảm đây này!

“Hửm?”

Chỉ một âm đơn giản vậy thôi mà cậu thiếu niên mê mẩn truyện huyền bí lập tức nhớ đến mấy lời đe dọa trong cuốn sổ thu thập yêu quái. Chẳng phải đây là tín hiệu dọa tiêu diệt mình sao?

Hắn ta lập tức đứng nghiêm, thành khẩn nhận lỗi: “Em sai rồi, sau này sẽ không dùng năng lực bậy bạ để làm mấy chuyện xấu nữa.”

Giữ được mạng là tốt rồi, còn lo gì không có củi đốt.

Lúc này, trong lòng Kỳ Dương Thiên cực kỳ rối bời. Anh ta nhìn ra được Thuận Úc thật sự sợ chàng trai trước mặt, nhưng vẫn đứng chắn phía trước mình, bảo vệ anh ta chặt chẽ không kẽ hở. 

Khoảnh khắc ấy, anh ta như thấp thoáng thấy bóng dáng yêu quái cổ đại trong sách xưa, kẻ từng cứu cả trăm dân làng.

Anh ta không nhịn được mà nghiêng đầu nhìn sang. Chàng trai tóc đen ấy rốt cuộc là ai mà khiến cả Yêu Vương phải kiêng dè như vậy? 

Nhưng dù cố gắng thế nào, anh ta cũng không thể nhìn ra được lai lịch, chỉ có thể chắc chắn đối phương là con người.

Mà đã đáng sợ như vậy, sao có thể là người?

Ngay khi anh ta lén nắm lấy lá bùa Ngũ Lôi, thì Quý Minh Hi cũng vừa khen ngợi xong Thuận Úc. Dù trong trạng thái dị thường, thầy vẫn không quên “cho kẹo” sau khi dọa.

Quý Minh Hi nhớ người này đi vào cùng với Ngải Tả Tư, liền hỏi: “Anh tốt nghiệp trường nào?”

Kỳ Dương Thiên đang chuẩn bị kích hoạt bùa chú: ???
Giờ muốn đánh nhau cũng phải khai bằng cấp trước à? Mình đến để giao đấu hay đi phỏng vấn vậy?

Nhưng anh ta vẫn ngoan ngoãn trả lời: “Đại học Hải Thị.”

Cũng được coi là một trong những trường hàng đầu trong nước rồi.

Quý Minh Hi cố ý làm ra vẻ khó xử: “Anh đốt pháo hoa trong tầng hầm của trường tôi, tuy không gây ra hỏa hoạn nhưng vẫn tạo ra nguy cơ mất an toàn. Hơn nữa anh còn tuyên truyền mê tín phong kiến trong khuôn viên trường. Theo lý thì những hành vi này đều phải bị xử phạt…”

Đây rồi, điểm mấu chốt xuất hiện! Kỳ Dương Thiên siết chặt lá bùa Ngũ Lôi trong tay. 

Anh ta chưa từng thấy yêu quái nào mặt dày như vậy, đánh nhau chưa đánh đã vội chụp mũ người ta một đống tội danh, đúng là học hết mọi mánh khóe gian xảo của loài người rồi.

“Nhưng nếu anh chịu làm giáo viên ở trường tôi, tất cả đều xí xóa. Giáo viên bán thời gian, bao ăn bao ở, còn có lương.”

“Hả?” Kỳ Dương Thiên sững sờ tại chỗ, không ngờ câu chuyện lại rẽ sang hướng này.

Anh ta nhìn vị Yêu Vương mà mình đã vất vả tìm kiếm bấy lâu, thế mà lại bị thuyết phục một cách đáng hổ thẹn. Anh ta do dự nói: “Tôi… tôi còn đang gánh vác trọng trách cứu rỗi chúng sinh cơ mà.”

Quý Minh Hi chỉ vào Thuận Úc, nói: “Anh mà làm thầy giáo thì có thể dạy kèm riêng cho em ấy. Vừa nãy nó còn khóc vì không làm được bài tập đấy.”

“Là tại đề khó quá thôi mà!” Thuận Úc tức đến đỏ mặt, theo bản năng giấu chồng đề thi vừa bay tới lúc nãy ra sau lưng, động tác lộ rõ vẻ chột dạ: “Vả lại, yêu quái nào đàng hoàng lại đi làm bài tập chứ!”

Kỳ Dương Thiên cảm thấy như sắp khóc, hình tượng hoàn mỹ vốn đã vỡ vụn giờ bị giẫm nát không còn mảnh nào. 

Yêu Vương mà phái núi Tiểu Hàn của anh ta hằng tôn kính… hóa ra là một kẻ mù chữ! Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, bọn họ còn mặt mũi nào sống trong giới nữa chứ?

Anh ta cúi đầu chịu thua: “Tôi làm! Làm thì làm, chẳng phải chỉ là giáo viên bán thời gian thôi sao, tôi là người từng lăn lộn giữa vùng thi cử khắc nghiệt, có gì khó!”

Thuận Úc sững sờ: “Còn cái trọng trách của anh thì sao?”

Kỳ Dương Thiên nhìn hắn ta đầy sâu xa: “Giờ thay đổi nguồn gốc của phái tôi chính là trọng trách của tôi.”

Ai cũng biết, niệm chú trước khi dùng bùa sẽ làm hiệu lực mạnh hơn. Nhưng Kỳ Dương Thiên rất ít khi niệm chú, toàn dùng linh lực cứng chọi cứng. Nguyên nhân là vì chú ngữ truyền từ sư phụ anh ta… quá kỳ dị.

Chú ngữ của bùa Ngũ Lôi còn là dễ nghe nhất. Chú của bùa chiếu sáng thì là:
 “Yêu Vương núi Tiểu Hàn ban cho sức, Bùa chiếu sáng phát oai lực, Ngọn lửa nào sáng được như ta, Ánh mặt trời cũng kém xa!”

Còn chú của bùa Tật Phong thì hai câu đầu gần giống, hai câu cuối lại là:
 “Con ong vo ve bên tai, Người ta đuổi thỏ ta đuổi gió.”

… Nói chung, không câu nào là bình thường cả.

 

Hết

Chương 60:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page