Danh sách chương

Chương 1:

03/06/2025

Chương 2:

03/06/2025

Chương 3:

03/06/2025

Chương 4:

04/06/2025

Chương 5:

04/06/2025

Chương 6:

04/06/2025

Chương 7:

05/06/2025

Chương 8:

05/06/2025

Chương 9:

05/06/2025

Chương 10:

06/06/2025

Chương 11:

06/06/2025

Chương 12:

06/06/2025

Chương 13:

07/06/2025

Chương 14:

07/06/2025

Chương 15:

07/06/2025

Chương 16:

08/06/2025

Chương 17:

08/06/2025

Chương 18:

08/06/2025

Chương 19:

09/06/2025

Chương 20:

09/06/2025

Chương 21:

09/06/2025

Chương 22:

10/06/2025

Chương 24:

10/06/2025

Chương 23:

10/06/2025

Chương 25:

11/06/2025

Chương 26:

11/06/2025

Chương 27:

11/06/2025

Chương 28:

12/06/2025

Chương 29:

12/06/2025

Chương 30:

12/06/2025

Chương 31:

13/06/2025

Chương 32:

13/06/2025

Chương 33:

13/06/2025

Chương 34:

16/06/2025

Chương 35:

16/06/2025

Chương 36:

16/06/2025

Chương 37:

17/06/2025

Chương 38:

17/06/2025

Chương 39:

17/06/2025

Chương 40:

18/06/2025

Chương 41:

18/06/2025

Chương 42:

18/06/2025

Chương 43:

19/06/2025

Chương 44:

19/06/2025

Chương 45:

19/06/2025

Chương 46:

22/06/2025

Chương 47:

22/06/2025

Chương 48:

22/06/2025

Chương 49:

22/06/2025

Chương 50:

22/06/2025

Chương 51:

23/06/2025

Chương 53:

23/06/2025

Chương 52:

23/06/2025

Chương 54:

23/06/2025

Chương 55:

23/06/2025

Chương 56:

25/06/2025

Chương 57:

25/06/2025

Chương 58:

25/06/2025

Chương 59:

25/06/2025

Chương 60:

25/06/2025

Chương 61:

26/06/2025

Chương 62:

26/06/2025

Chương 63:

26/06/2025

Chương 64:

26/06/2025

Chương 65:

26/06/2025

Chương 66:

28/06/2025

Chương 67:

28/06/2025

Chương 68:

28/06/2025

Chương 69:

28/06/2025

Chương 70:

28/06/2025

Chương 71:

29/06/2025

Chương 72:

29/06/2025

Chương 73:

29/06/2025

Chương 74:

29/06/2025

Chương 75:

29/06/2025

Chương 76:

30/06/2025

Chương 77:

30/06/2025

Chương 78:

30/06/2025

Chương 79:

30/06/2025

Chương 80:

30/06/2025

Học Sinh Của Tôi Lại Không Phải Người?!

Chương 59:

Chương trước

Chương sau

Mắt Kỳ Dương Thiên trợn tròn, không thể tin nổi mà quay đầu nhìn về phía đám yêu quái đang tụ tập ở xa xa.

Cần gì phải truyền bá? Cái trường này vốn dĩ đã là tụ điểm của mê tín phong kiến rồi còn gì!

Đám yêu quái đồng loạt cúi đầu, y như học sinh tránh ánh nhìn của giáo viên để không bị gọi đứng dậy trả lời câu hỏi.

Quái… đúng là quá quái lạ rồi…
Chưa từng thấy yêu quái nào lại sợ con người như vậy. Nhất định đây là ảo giác do một đại yêu nào đó tạo ra!

Kỳ Dương Thiên cắn mạnh đầu lưỡi, vị tanh của máu và cơn đau lan tràn trong khoang miệng. 

Anh ta bốc một lá phù Ngũ Lôi lên không trung—lần này đến cả sức công phá như pháo hoa cũng không có. 

Một tiếng “bốp” khẽ vang lên, phù chú hóa thành làn khói mờ mịt, chẳng khác gì bom khói, rất nhanh đã khiến cả tầng hầm mờ mịt khói trắng.

Áp lực đến từ đám đại yêu phút chốc biến mất, anh ta thở phào nhẹ nhõm. Xem ra quả nhiên chỉ là ảo giác.

Sương khói cứ mãi chưa tan, trong khung cảnh không nhìn rõ được xung quanh, có ai đó bỗng nắm lấy tay mình. Miếng ngọc bội trước ngực lại bắt đầu nóng lên, thậm chí còn muốn tự thoát ra khỏi người anh ta.

Chính vì sự thay đổi này, anh ta không lập tức hất tay đối phương ra.

“Mẹ nó, cửa bị khóa rồi! Không phải mày giỏi phá khóa lắm sao? Nhanh lên, không thì không kịp đâu!”
Anh ta nghe thấy giọng một thiếu niên trầm thấp, đầy vẻ cáu kỉnh. Giọng nói quen thuộc như bạn cũ thân thiết nhiều năm—nhưng Kỳ Dương Thiên chắc chắn đây là lần đầu tiên nghe thấy giọng này.

Anh ta mím môi. Không lẽ lại rơi vào một ảo cảnh khác? Nhưng… làm sao con quái vật này lại biết rõ đến mức thuật sĩ trừ tà của dòng núi Tiểu Hàn… từng học cả phá khóa như môn bắt buộc?

Làn sương dần dần tan đi. Trong tầng hầm giờ đây không còn bất kỳ đại yêu nào nữa. Trước mắt anh ta chỉ còn lại một thiếu niên quấn kín người bằng vải bông thô từ đầu đến chân.

Cậu thiếu niên ngẩng đầu. Dù mặt mũi bầm tím, vẫn có thể thấy loáng thoáng trên khuôn mặt kia khí chất kiêu hùng từng xuất hiện trong tranh cổ—chính là phong thái đặc trưng của Yêu vương núi Tiểu Hàn.

“Yêu vương núi Tiểu Hàn?”
 Kỳ Dương Thiên không thể tin nổi, giọng đầy nghi ngờ, thậm chí còn mong đối phương mau chóng phủ nhận.

Nhưng hy vọng ấy lập tức tan vỡ. Thiếu niên chống tay vào hông, lộ ra hai chiếc răng nanh trắng sắc nhọn, oai phong y hệt bức tranh cổ, nói: “Chính là tại hạ.”

“Bộp.”
 Âm thanh vỡ vụn của ảo tưởng.

Anh ta vẫn còn nhớ như in cái ngày mình bái sư. Sư phụ đã trang nghiêm lấy ra tranh cổ và sách cổ cất giữ cẩn thận, nói: “Sức mạnh của chúng ta bắt nguồn từ vị đại yêu thời thượng cổ—Yêu vương núi Tiểu Hàn Thuận Úc. Người từng đơn thân độc mã đánh bại hàng chục đạo tặc, cứu cả ngôi làng khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng.”

Chỉ là vào một ngày nọ, thiên đạo bỗng ban xuống lệnh săn yêu. Tất cả yêu quái có năng lực đều chết dưới tay những kẻ được gọi là “người chế tài”. 

Thái sư tổ của họ, để bảo vệ Yêu vương, đã làm một cuộc giao dịch với Sơn thần núi Hi Dương: đời đời con cháu sẽ tích đức hành thiện, trừ tà diệt ác, để đổi lấy cơ hội cho Yêu vương được vào trú ngụ tại Trung học Dao Khởi.

Có lẽ giữa chừng đã xảy ra sự cố gì đó, nên Yêu vương dường như đã hiểu nhầm họ là những kẻ phản bội. 

Vì vậy, đời đời con cháu đều mang theo tín vật của Yêu vương, chỉ chờ ngày Trung học Dao Khởi mở cửa trở lại, sẽ đích thân trả lại ngọc bội, nói với Yêu vương rằng họ chưa từng phản bội.

Chỉ là… ai có thể nói cho anh ta biết… vì sao Yêu vương núi Tiểu Hàn —người mà họ kính ngưỡng suốt bao thế hệ—lại trông như một đứa trẻ cấp hai mê cosplay vậy? Chẳng giống tí nào với hình ảnh đại anh hùng oai phong trong tưởng tượng!

“Đừng nói nhảm nữa, Tiểu Thiên, còn không mau lên! Cái lão yêu già ỷ mình là người chế tài kia sắp đến nơi rồi, mày còn đứng ngây ra đó làm gì…”

Thuận Úc ra sức xoay tay nắm cửa. Thời khắc ấy khiến hắn ta như trở lại những năm tháng bị bọn cướp núi truy đuổi, cả hai cùng trốn trên núi. 

Khi đó, người trước mặt hắn ta vẫn còn ngờ nghệch vụng về, hoàn toàn không giống người bạn từng phối hợp ăn ý với mình ngày nào.

Dường như có bóng đen đang từ trên áp xuống. Hắn ta thấy trên trán Tiểu Thiên đã lấm tấm mồ hôi, người kia đang không ngừng ra hiệu bằng ánh mắt, như muốn truyền cho hắn ta một thông điệp nào đó…

“Làm theo ý mình có nghĩa là tối nay phải làm xong hai bộ đề thi, hay là viết bài kiểm điểm tám trăm chữ rồi đọc trước toàn trường vào sáng thứ Hai?” Quý Minh Hi lắc lắc chùm chìa khóa trong tay, cố gắng giữ giọng nhẹ nhàng: “Bạn học Thuận Úc, ép buộc người khác làm điều họ không muốn, em nói xem chuyện này em có sai không?”

 

Hết

Chương 59:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page